On Sunday, Dad took James to a movie. Mum was shopping for clothes - and it was no surprise when she messaged Dad to say she needed a couple more hours.
“There’s only one thing to do,” Dad laughed. “Café time. Coffee for me, cake for you.”
Awesome! James thought.
***
Chủ nhật, ba dẫn James đi xem phim. Mẹ đi mua sắm quần áo - và chẳng có gì ngạc nhiên khi mẹ nhắn tin cho ba báo là mẹ cần thêm vài tiếng đồng hồ nữa.
“Giờ chúng ta chỉ có một việc để làm thôi”, ba cười to. “Quán cà phê thẳng tiến! Cà phê cho ba, bánh ngọt cho con.”
Tuyệt cú mèo! James thầm nghĩ.
James ordered his favourite dessert - and it came with two scoops of ice cream.
Dad sipped his hot latte. “You probably think that Mum and I are a bit hard on you sometimes,” he said. “You’re doing fine at school and you’re a good kid. We’re proud of you.”
James knew he should say “thanks”, but his mouth was full.
***
James gọi món tráng miệng yêu thích - món bánh ngọt kèm 2 viên kem mát lạnh.
Ba nhâm nhi cà phê latte nóng. “Chắc con nghĩ đôi khi ba mẹ quá khắt khe với con”, ba nói. “Con học tốt ở trường và con là một cậu bé ngoan. Ba mẹ rất tự hào về con.”
James biết cậu nên nói “cảm ơn”, nhưng miệng cậu lại đang đầy kem.
“I’ll tell you a story,” Dad carried on. “It’s a true story about your mother’s family.”
“O-kay,” James thought. Family stories could be funny. If this one wasn’t, the cake would make it better.
“Your Grandpa worked so hard that your mum didn’t see him much. He ran deliveries all day and drove a taxi at night… ”
“Mum has told me this, Dad - and so has Grandpa.”
***
“Để ba kể con nghe một câu chuyện”, ba nói tiếp. “Đó là câu chuyện có thật về gia đình của mẹ.”
“Hay quá”, James nghĩ. Những câu chuyện về gia đình chắc vui lắm đây. Mà dù nó không vui thì món kem lạnh cũng sẽ khiến nó tốt hơn.
“Ông ngoại đã làm việc bận rộn đến nỗi mẹ con không gặp ông thường xuyên được. Ông đi giao hàng suốt cả ngày, còn buổi tối thì lái taxi…”
“Mẹ đã kể cho con nghe rồi, ba à - và ông cũng kể nữa.”
***
Dad raised one eyebrow. “Ah, but there are things I’m sure they haven’t told you. Grandpa’s father, your great-grandfather… he was the reason Grandpa needed to work so hard.”
That sounded interesting. “Why?”
“Because he was lazy. He inherited quite a lot of money and… ”
“Wait, so we were supposed to be rich?” The idea made James’ mind race.
***
Ba nhướng mày. “Ừ, nhưng có những điều ba chắc là mẹ và ông chưa từng kể với con. Ba của ông ngoại, tức là ông cố của con… chính ông ấy là nguyên nhân khiến ông ngoại phải làm việc cật lực như vậy.”
Chà, nghe có vẻ thú vị quá. “Tại sao ạ?”
“Bởi vì ông cố lười. Ông cố thừa kế khá nhiều tiền và...”
“Khoan đã ba, thế nghĩa là chúng ta cũng từng được xem là giàu có ạ?”. Ý nghĩ này khiến đầu óc James nhanh nhạy hẳn lên.
***
“Nobody is supposed to be rich - and some people who are born rich don’t understand that. Your Grandpa’s father didn’t. He thought hard work was something that other people did. The only thing he worked at was spending money.”
James grinned. He could be good at that kind of work too.
“Không ai được xem là giàu có cả - và một số người sinh ra trong cảnh giàu sang không hiểu điều này. Ông cố của con cũng không hiểu. Ông nghĩ rằng làm việc chăm chỉ là việc của người khác. Việc duy nhất ông làm là tiêu tiền.”
James cười toe toét. Cậu cũng có thể làm giỏi loại công việc này.
“There’s really nothing funny about it, James. Just ask your Grandpa. Before he was your age, the family’s money was gone. Mum’s grandmother had to cook hawker food while her husband gambled away anything extra she brought home, probably looking for an easy way to get rich again.”
Whenever Mum talked about Grandpa’s life, tears sparkled in her eyes. Now, James could see why.
***
“Thật sự không có gì thú vị về chuyện này đâu, James à. Hãy hỏi ông ngoại con xem. Khi ông còn nhỏ tuổi hơn cả con bây giờ, tiền bạc trong nhà hết sạch. Bà cố của con phải nấu đồ ăn để bán hàng rong, trong khi ông cố nướng vào các sòng bài còn hơn số tiền bà kiếm được, có lẽ là ông muốn tìm một cách dễ dàng để giàu có như xưa.”
Bất cứ khi nào mẹ tâm sự về cuộc đời của ông ngoại, mắt mẹ cũng lóng lánh nước. Bây giờ, James đã hiểu được tại sao rồi.
“When your great-grandfather died, there was no inheritance for your Grandpa. He started from scratch. He worked to look after his mother, and then his own wife, and then Auntie Linda and your mum.”
“Grandpa’s the coolest,” James said.
Dad nodded. “You’re right. And it was hard work that made him that way!”
***
“Khi ông cố qua đời, không có bất kỳ tài sản thừa kế nào để lại cho ông ngoại cả. Ông ngoại đã bắt đầu từ hai bàn tay trắng. Ông phải làm việc rất vất vả để chăm sóc cho bà cố, sau đó là bà ngoại, và rồi đến dì Linda và mẹ con.”
“Ông ngoại là tuyệt nhất!”, James nói.
Ba gật đầu. “Con nói đúng. Và chính lao động vất vả đã làm ông trở nên tuyệt vời như thế!”