One morning during the fourth week, Brandon woke with a fever. Just moving his head took effort. When he swallowed, his throat prickled.
Brandon changed out of his pyjamas and shuffled out of the house.
***
Một buổi sáng trong tuần thứ tư, Brandon thức giấc với một cơn sốt. Chỉ riêng việc di chuyển đầu thôi cũng phải gắng sức. Còn khi nuốt nước miếng, cổ họng đau nhói.
Brandon uể oải thay đồ ngủ rồi lê bước ra khỏi nhà.
***
When Brandon returned, Mum was making breakfast. She took one look at him and put her hand on his forehead. “You’re burning up! Why didn’t you tell me?”
“Nelson,” Brandon croaked.
“Silly,” Mum said. She got a tablet for him and blended a drink of fresh juices - orange, apple, ginger and wheatgrass.
***
Khi Brandon trở về, mẹ đang làm bữa sáng. Mẹ nhìn Brandon rồi đặt tay lên trán cậu: “Con sốt cao quá! Sao con không nói với mẹ?”.
“Nelson”, Brandon cất giọng khàn khàn.
“Khờ quá!”, mẹ nói. Mẹ lấy một viên thuốc và xay một ly nước ép trái cây tươi gồm cam, táo, gừng và cỏ lúa mì cho cậu.
Brandon was kept home from school. He slept and he rested. But late that afternoon, he got ready to go to Auntie May’s.
“You’re not going anywhere like this,” Mum told him. “I’ll call Auntie May for you.”
“No, Mum,” Brandon replied. “It’s my job. No excuses, remember?”
***
Brandon nghỉ học ở nhà. Cậu ngủ và nghỉ ngơi. Nhưng khi chiều muộn, cậu chuẩn bị đến nhà dì May.
“Con không được đi đâu hết trong tình trạng này”, mẹ nói với cậu. “Mẹ sẽ giúp con gọi điện cho dì May.”
“Không được đâu, mẹ à”, Brandon trả lời. “Đó là việc của con mà. ‘Không được viện cớ’, mẹ nhớ chứ?”
Mum would not be swayed. She sent Brandon back to bed immediately and punched numbers into her phone.
When Dad came home, Brandon was miserable.
***
Mẹ vẫn kiên quyết không đồng ý. Mẹ buộc Brandon trở về giường ngay lập tức rồi bấm điện thoại.
Khi ba đi làm về, Brandon đang ủ rũ.
“I know you’re sick, but why look so sad and sorry for yourself?” Dad asked gently.
“Nelson,” Brandon said. “Mum wouldn’t let me go.”
“I know. But you’ve already shown that we can depend on you. You’ve done everything we’ve asked and you’ve been very reliable with Nelson. Mum and I have decided you’re ready to have a puppy - and we’ll get you one, just as soon as you’re well.”
***
“Ba biết con đang ốm, nhưng sao trông con buồn và đau lòng thế?”, ba nhẹ nhàng hỏi.
“Nelson”, Brandon nói. “Mẹ không cho con đi.”
“Ba biết rồi. Nhưng con đã chứng minh rằng ba mẹ có thể tin tưởng ở con. Con đã hoàn thành tốt mọi việc ba mẹ yêu cầu và con rất đáng tin cậy đối với việc chăm sóc Nelson. Ba mẹ quyết định cho phép con nuôi một chú cún. Ba mẹ sẽ mua cho con một em cún ngay khi con khỏi bệnh!”
That’s exactly what they did.
Brandon played with little Nelly continually. He walked her round the neighbourhood.
***
Và đó chính xác là những gì ba mẹ đã làm.
Brandon liên tục chơi đùa mỗi ngày với chú cún bé nhỏ Nelly. Cậu dắt nó đi dạo khắp phố trên xóm dưới.
***
Whenever they saw Auntie May and Nelson, Brandon would stop and give the old dog a pat.
After all, Nelson had given Brandon something - the chance to prove something important.
***
Bất cứ khi nào tình cờ gặp dì May và Nelson, Brandon đều dừng lại và vuốt ve chú chó già.
Nói cho cùng, chính Nelson đã tặng Brandon một điều quý giá - cơ hội để chứng minh một điều gì đó quan trọng.