Sài Gòn mùa thu nay
VŨ ĐỨC TRỌNG
Heo may gầy guộc se mình
Bên khe cửa mùa thu hé lỏng
Gió gọi người thảng thốt lá vàng
Cây đứng lặng đỡ những tia trời gãy
Làn sông thu sóng khuyết xoay chiều
Con chim khóc cầu vồng lên mây vắng
Thành phố thân yêu chuyển màu xám trắng
Kim nhân từ khâu mái che chung
Chỉ nghĩa khí nối từng hơi thở rạn
Tiếng sóng nước muối cồn lên thù, bạn
Trong nguy nan chống chọi mấy bề
Mồ hôi mùa thu nhỏ xót xuống biển cay
Những bàn tay và những bàn tay
Che gió độc, rồi cùng nhau chụm lửa
Để ngày mai thêm sáng một mặt trời.