T
ôi xin để lại đây vài thông tin có thể giúp ích cho những độc giả không quen thuộc với những chi tiết của đời sống Trung Quốc được mô tả trong cuốn sách này.
VỀ ĐỊA LÝ, hầu hết những người nhập cư bất hợp pháp từ Trung Quốc vào Mỹ đều xuất thân từ miền duyên hải đông nam của quốc gia này, nhìn chung là từ hai tỉnh: một là tỉnh Quảng Đông ở miền nam, nơi có thành phố Hồng Kông, và một là tỉnh Phúc Kiến ở phía bắc với thủ phủ là thành phố Phúc Châu, một trung tâm lớn của ngành đánh cá và có lẽ là địa điểm xuất phát nổi tiếng nhất với những người muốn vượt biên tới một bến bờ mới.
VỀ NGÔN NGỮ, tiếng Hán trong văn viết được thống nhất toàn Trung Quốc, nhưng văn nói thì lại có sự khác biệt vùng miền rất lớn. Những phương ngữ phổ biến là tiếng Quảng ở miền Nam, Mân Nam ở Phúc Kiến và Đài Loan, và Quan Thoại, hay tiếng Bắc Kinh, được dùng ở Bắc Kinh và miền Bắc Trung Quốc. Một vài từ tiếng Hán mà tôi đề cập trong sách đều là tiếng Quan Thoại, ngôn ngữ chính thức của quốc gia này.
TÊN NGƯỜI, theo truyền thống tên của người Hoa có thứ tự đặt ngược so với cách chúng ta vẫn dùng ở Mỹ hay Châu Âu. Chẳng hạn, trong cái tên Lý Kháng Mỹ1, thì Lý là họ còn Kháng Mỹ là tên riêng. Vài người Trung Quốc sống trong các thành phố hoặc có mối quan hệ gần gũi với người Mỹ hay các nền văn hóa phương Tây khác có thể nhận một cái tên phương Tây để dùng kèm thêm hoặc dùng thay tên Trung Quốc của họ. Trong những trường hợp như vậy thì tên kiểu Ăng-lô sẽ đi trước họ, chẳng hạn như Jerry Đường.
- J.D.
1 Các tên được phiên âm Hán Việt đều là do người dịch chuyển ngữ từ bính âm La-tinh trong sách.