Tác giả: Patrick Modiano
Dịch giả: Trần Bạch Lan
Ở Quán Cà Phê Của Tuổi Trẻ Lạc Lối được chắp bút bởi tác giả Patrick Modiano, lấy bối cảnh Paris những năm 1960, khi những xung đột chính trị và văn hóa đang đan xen, đồng thời có những chuyển mình mạnh mẽ, ảnh hưởng đến con người ở Paris nói riêng cũng như cả nước Pháp nói chung. Câu chuyện không chia quá rõ các phần mà chủ yếu liên kết với nhau qua bốn ngôi kể, là bốn người hoàn toàn khác nhau ở mọi phương diện. Một sinh viên trường mỏ, một cô gái trẻ, một người tình của cô và một kẻ xa lạ vô tình cuốn vào cuộc sống của họ. Tất cả bốn người này đều gặp nhau tại quán cà phê Le Condé.
Ở Le Condé, chúng ta gặp được những người trẻ hay tụ tập cà phê và dường như chỉ nói chuyện phiếm. Có người là sinh viên, có người là bác sĩ, có người chẳng có nổi một thân phận. Dưới con mắt của người dẫn truyện thứ nhất, Louki dần dần thể hiện mình là nhân vật chính trong chuỗi mờ mịt này. Cô chỉ được nhắc đến với sự bí ẩn, như một người bạn xã giao ta vô tình hay gặp ở quán cà phê và chẳng biết gì về họ. Cô có vẻ xinh đẹp, đầy tri thức, cô hay ngồi một vị trí quen thuộc, với vài quyển sách để nghiền ngẫm. Hay chí ít đó là tất cả những gì “người đầu tiên” phát hiện được về cô.
Đến ngôi kể chuyện tiếp theo, một thám tử. Hắn đã ngoài 40 và có nhiệm vụ giúp chúng ta, những người đọc và một nhân vật mờ nhạt khác trong truyện, khám phá Louki một cách cụ thể hơn. Ta sẽ đi theo nhân vật này qua những chuyến tàu muộn và nặng nề, xuyên qua vài khu dân cư u ám rồi gõ cửa nhà Louki, nơi cô được biết với tên thật là Jacqueline.
Jacqueline đã trải qua kha khá những dấu mốc cuộc đời một cách mờ nhạt và chẳng có gì đáng nói dù với hầu hết mọi người, đó có thể là những sự kiện thật sự quan trọng. Khi cô cùng người tình của mình được tự nói về bản thân, chúng ta sẽ chính thức bị cuốn vào cuộc sống của họ, nảy ra những cảm xúc khó gọi tên. Kiểu cảm xúc giống như có gì đó lấn cấn, nghẹn ngào tại ngực trái, nhưng cũng có thể nó chỉ là một cái thở dài đầy tiếc nuối về những số phận đáng thương. Mỗi người đọc sẽ trải qua một trạng thái riêng biệt khó định hình, chứ không đơn thuần là cảm giác yêu ghét nhân vật tốt xấu như nhiều tiểu thuyết khác.
Câu chuyện có nhiều chi tiết xoay quanh cuộc sống đa dạng của họ và đột ngột kết thúc với một sự trọn vẹn về cảm xúc vui, buồn cho những nhân vật trong truyện. Nhưng chính kết thúc đấy lại để lại niềm tiếc nuối cho người đọc. Độc giả sẽ nhớ lại những chi tiết vụn vặt về cuộc đời Jacqueline, những nỗi thống khổ, những nỗi cô đơn đi cùng cô từ tuổi niên thiếu đến lúc trưởng thành, và cả những sự lạc lối lẫn những tương lai tươi sáng đã mong manh xuất hiện bên đời cô. Đôi lúc người đọc có thể sẽ buồn, sẽ hụt hẫng với vài người, nhưng sau tất cả, chúng ta hẳn đều hiểu được rằng đây là kết thúc thực tế và quen thuộc nhất đối với những người trẻ như Jacqueline thường nhận được.
Khi đọc Ở Quán Cà Phê Của Tuổi Trẻ Lạc Lối, mỗi người cần chuẩn bị tinh thần để bước vào hành trình cô đơn này. Với lối kể chuyện chậm rãi và đi từ từng chi tiết nhỏ, Patrick Modiano phác thảo một bức tranh toàn cảnh của Paris hoa lệ nhưng cô độc. Dù chỉ dài khoảng 200 trang nhưng Ở Quán Cà Phê Của Tuổi Trẻ Lạc Lối, mỗi người đọc sẽ có những chiêm nghiệm riêng về tuổi trẻ và nỗi cô đơn để rồi tự đặt ra câu hỏi: “Liệu những con đường ta qua thời tuổi trẻ có thực sự là đường vòng? Hay chỉ đơn giản là một đường thẳng, dẫn về phía nội tâm?”.