Sao tôi thấy đời sống như bể máu,
Giống như chiến trường trong lúc loạn.
Thấy dân tình khốn khổ dưới ánh sáng,
Ánh mặt trời rực rỡ chẳng xoa dịu.
Cuộc sống thật khổ sở!
Non sông đầy mưa gió,
Trời đất mờ mịt không lối thoát.
Như màn sương che phủ, biến vào mộng.
Đại dương ầm ỹ, sóng vỗ vang dội,
Như sự bất bình với đấng tối cao...
Những kẻ tự mãn trong danh vọng,
Cần phải phấn đấu trong hoàn cảnh khó khăn.
Phải, dù con đường đầy máu,
Vẫn phải kiên cường tiến bước.
Chống lại thiên nhiên và thử thách,
Vượt qua mọi trở ngại trên con đường.
Kiên định và bền bỉ,
Sẽ đánh bại những trở lực.
Rồi những đau khổ sẽ dần tan biến,
Trời đất sẽ sáng tỏ và trong lành.
Nỗi uất ức sẽ lắng xuống,
Những cơn sóng hận sẽ lặng lẽ,
Cuộc đời không còn đau khổ,
Phải chăng vậy hỏi những người tài giỏi?