Sinh thời, nhà thơ Chế Lan Viên từng nhận định: “Trước không có ai, sau không có ai, Hàn Mặc Tử như một ngôi sao chổi xoẹt qua bầu trời Việt Nam với cái đuôi chói lòa rực rỡ của mình.”
Nhà thơ Hàn Mặc Tử có tên khai sinh là Nguyễn Trọng Trí, ông sinh ngày 22/9/1912 tại ngôi làng Lệ Mỹ bên dòng sông Nhật Lệ (nay thuộc thành phố Đồng Hới, tỉnh Quảng Bình). Thuở nhỏ, Hàn Mặc Tử đã cho thấy tài năng thiên bẩm về thơ ca của mình. Ngay từ năm 16 tuổi, ông đã tạo tiếng vang với bài thơ “Vội vàng chi lắm”. Thơ từ của ông trữ tình, đằm thắm, đưa người đọc đi qua nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, mang tới một tình yêu cuộc sống và con người tha thiết, cháy bỏng.
Trân trọng giới thiệu những bài thơ trữ tình hay của nhà thơ Hàn Mặc Tử.
***
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm tấm vàng.
Sột soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên lý. Bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời
Bao cô thôn nữ hát trên đồi;
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi...
Tiếng ca vắt vẻo lưng chừng núi,
Hổn hển như lời của nước mây,
Thầm thì với ai ngồi dưới trúc,
Nghe ra ý vị và thơ ngây...
Khách xa gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng khuâng sực nhớ làng:
- “Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?”