Chuẩn bị cho một kì thi quan trọng nên suốt từ đầu tháng 10 đến giờ, hôm nào em cũng thức khuya để học.
Trước lúc học bao giờ cũng dặn: Mẹ đợi em nhé, học xong em sẽ nhắn tin cho mẹ.
Mẹ cứ đợi mãi. Mẹ đi ăn cơm trưa, rồi ngủ trưa một giấc, tỉnh dậy vẫn thấy em chưa đi ngủ.
Và khi nhắn tin để chào mẹ thì thường là đồng hồ Việt Nam chỉ gần 2 giờ chiều và bên Mỹ là gần 3 giờ sáng.
Mẹ bảo em học nhiều thế có mệt không? Em nói không, như kiểu mẹ đi mua đồ ấy, vui nên có thấy mệt gì đâu. Đây là bài em tự làm không phải bài thầy cô cho. Thích nhất là hôm sau khi đến lớp, cả lớp sẽ cùng chia sẻ về những điều mình đã tìm hiểu thêm. Mỗi người một ít, như cái túi đựng “của cải” mỗi lúc một đầy.
Mẹ lại bảo nhưng ngủ ít mai dậy mệt mỏi lắm. Em nói không, em học xong vui lắm, nên đi ngủ giống như được sạc pin, mỗi sáng tỉnh dậy, em đã có 100% pin rồi.
Nam ơi, khi sinh con ra đời rồi nuôi con từ “một bàn tay đầy hai bàn tay vơi”, bố mẹ nào cũng mong con sẽ vui, sẽ hạnh phúc, sẽ thành công.
Có rất nhiều cha mẹ nói, con cố gắng học đi, cố gắng đạt thành tích này kia đi rồi sau này con mới thành công mới hạnh phúc được chứ.
Nhưng có khi nào cha mẹ băn khoăn tự hỏi, làm cách nào để con tận hưởng hạnh phúc ngay tại thời điểm hiện tại của con, ngay những giờ khắc của con trải qua, không cần chờ đến mai sau.
Mẹ cũng sai nhiều, đôi khi tình yêu của mẹ cũng là “tình yêu có điều kiện” như kiểu: Em làm cái a,b,c đi rồi mẹ thương, mẹ yêu.
Nhưng may mắn cho mẹ là em luôn điều chỉnh mẹ, em luôn tự đem đến tiếng cười phủ đầy tràn cuộc sống của em.
Và mẹ coi như đó là món quà lớn nhất của cuộc đời dành cho mẹ, cho mẹ thấy mình bớt phần “xấu xí”.
Giờ thì “sạc pin” đi Nam nhé.
• Cách để bạn “sạc pin” mỗi ngày là gì?
.........................................................................................................
.........................................................................................................
.........................................................................................................
.........................................................................................................
.........................................................................................................
• Bạn có bao giờ có “điều kiện” để yêu thương con không? Bạn ghi lại những câu nói mà đôi khi dùng như một thói quen nhưng có thể khiến con hiểu là bạn đang ra “điều kiện”.
.........................................................................................................
.........................................................................................................
.........................................................................................................
.........................................................................................................
.........................................................................................................
Khi đọc lại bạn sẽ thấy hơi buồn cười đúng không nào?
...
Yêu con vô điều kiện!