• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. 5 điểm chết trong teamwork
  3. Trang 22

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 21
  • 22
  • 23
  • More pages
  • 55
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 21
  • 22
  • 23
  • More pages
  • 55
  • Sau

Đào sâu

Khi quay lại sau ít phút giải lao, rõ ràng là mọi người phần nào đã mất đi sự hào hứng mà phần chia sẻ buổi sáng mang lại. Họ dành những giờ tiếp theo, qua luôn giờ ăn trưa, để xem xét khuynh hướng hành xử cá nhân của mình, dựa vào nhiều công cụ chẩn đoán khác nhau mà mọi người đã chuẩn bị trước khi đến Napa. Một trong các công cụ này là bản trắc nghiệm tính cách của Myers-Briggs (Myers-Briggs Type Indicator, gọi tắt là MBTI).

Kathryn cảm thấy ngạc nhiên một cách thích thú khi ngay cả Martin cũng tham gia thảo luận nhiều hơn. Nhưng một lần nữa, bà đủ tỉnh táo để lý giải chuyện này là ai cũng thích tìm hiểu – và nói về bản thân. Cho tới khi xuất hiện những lời phê bình. Và điều đó sắp xảy ra.

Nhưng dựa vào mức năng lượng của mọi người lúc này, Kathryn quyết định buổi chiều muộn không phải là thời điểm thích hợp để đi sâu vào giai đoạn tiếp theo. Vì vậy bà cho mọi người nghỉ giải lao vài tiếng buổi chiều để kiểm tra email, vận động, hay làm bất cứ điều gì họ muốn. Kathryn biết họ sẽ phải làm việc trễ vào buổi tối hôm đó, vì vậy bà không muốn mọi người bị kiệt sức quá sớm.

Martin dành hầu hết thời gian buổi chiều để xử lý email trong phòng. Nick, Jeff, Carlos và JR chơi bowling kiểu Ý ngoài sân kế bên khách sạn, còn Kathryn và Jan gặp nhau trong sảnh để bàn chuyện ngân sách. Mikey ngồi bên hồ bơi và đọc tiểu thuyết.

Khi mọi người tập trung trở lại vào giờ ăn tối, Kathryn rất hài lòng khi thấy họ tiếp tục chủ đề còn dở dang trước đó. Đến giờ, mọi người đã nhận thức những kiểu tương tác khác nhau của mỗi người trong công việc và cùng thảo luận một người hướng nội sẽ khác biệt so với một người hướng ngoại hay những nhóm tính cách khác như thế nào. Mọi người đều tỏ ra thoải mái hơn.

Các thành viên đang ăn pizza và uống bia, làm cho không khí có vẻ nhẹ nhàng hơn. Đột nhiên, Carlos trêu Jan là quá kỹ tính, còn Jeff thì nói đùa về sự kém tập trung của JR. Ngay cả Martin cũng đối đáp thoải mái khi bị Nick gọi là “người hướng nội hay nổi đóa”. Không có ai trong phòng họp bối rối vì những lời trêu ghẹo thân tình và không ác ý, trừ Mikey. Không phải Mikey phản đối kiểu trêu đùa đó. Mà tệ hơn, không ai trêu cô cả. Thực tế là không ai nhận xét gì về Mikey, và không có gì quá ngạc nhiên khi Mikey cũng gần như không bình luận về ai.

Kathryn muốn kéo Mikey vào cuộc, nhưng bà quyết định không cần vội. Mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp – tốt hơn bà mong đợi – và cả nhóm có vẻ sẵn sàng nói chuyện về những hành vi sai lầm mà Kathryn đã quan sát được trong các cuộc họp trước. Không cần phải tạo ra tranh cãi gay gắt ngay trong đêm đầu tiên, đặc biệt là sau khi bà đã né được vài “viên đạn” từ phía Martin.

Nhưng đôi khi sự việc lại nằm ngoài tầm kiểm soát, và Mikey đã tự mở màn cho vấn đề của mình. Khi Nick bình luận rằng các bản miêu tả tính cách này thật chính xác và hữu ích một cách đáng ngạc nhiên, Mikey làm điều cô thường làm ở các cuộc họp: trợn mắt tỏ vẻ khinh thường.

Kathryn vừa định đề cập đến hành vi đó thì Nick đã cất tiếng trước. “Ý cô là sao thế, Mikey?”

Mikey phản ứng như thể cô không hề biết Nick đang nói về việc gì. “Cái gì cơ?”

Nick chủ yếu chỉ muốn trêu Mikey, nhưng rõ ràng là anh cũng hơi bực. “Coi nào, cô vừa trợn mắt đó. Tôi có nói điều gì ngu ngốc sao?”

Mikey vẫn kiên quyết tỏ ra vô tội. “Không, tôi có nói gì đâu.”

Lúc này thì Jan vào cuộc, nhưng rất từ tốn. “Cô không có nói gì hết Mikey. Vấn đề là ở vẻ mặt của cô.” Jan muốn làm dịu không khí bằng cách giúp Mikey thú nhận mà không bị mất mặt. “Đôi lúc tôi nghĩ cô còn không biết mình đang thể hiện vẻ mặt gì nữa.”

Nhưng Mikey không nhận ra ý tốt của Jan, và cô bắt đầu tỏ ra hơi nóng nảy. “Tôi thật sự không hiểu anh đang nói gì.”

Nick không kiềm chế được. “Thôi nào. Lúc nào cô cũng làm như vậy mà. Giống như cô xem tất cả chúng tôi là bọn ngốc ấy.”

Kathryn thầm ghi nhớ là không được cho mọi người uống bia vào bữa tối hôm sau. Nhưng bà cũng không thể phủ nhận là mình rất vui vì mọi việc đã bắt đầu được đưa ra tranh luận. Bà cắn một miếng pizza và quan sát cùng những thành viên khác.

Mikey chợt lên tiếng trả lời. “Nghe này, tôi hoàn toàn không ủng hộ mấy tiết mục tìm hiểu tâm lý này đâu nhé. Tôi không nghĩ các đối thủ cạnh tranh của chúng ta, những công ty đang lấn át DecisionTech ấy, lại xách nhau ra một khách sạn ở Napa để thảo luận việc họ lấy nguồn năng lượng từ đâu và có cách nhìn thế giới như thế nào.”

Cả phòng đều bất ngờ trước lời chỉ trích nặng nề Mikey dành cho toàn bộ hoạt động mà cả nhóm đều đang tỏ ra hào hứng, và họ nhìn sang Kathryn để xem bà sẽ phản ứng ra sao. Nhưng Martin đã đỡ lời.

“Ừ, cô nói đúng.” Mọi người đều sửng sốt khi Martin, người tham gia tích cực trong suốt quá trình, lại bênh vực cho Mikey – cho tới khi anh nói hết ý trong bình luận của mình. “Hẳn là họ sẽ thích đi tới khu Carmel hơn.”

Nếu ai khác nói câu đó thì chắc hẳn cả phòng sẽ cười thầm mà thôi. Nhưng khi đó là lời bình luận từ Martin nhắm vào Mikey với giọng điệu mỉa mai, khô cứng của anh, thì mọi người đều cười rộ lên. Dĩ nhiên là ngoại trừ Mikey, người đang ngồi đó cười chua xót.

Trong một khoảnh khắc, Kathryn đã nghĩ cô phó chủ tịch marketing của mình sẽ bước ra khỏi phòng. Có khi điều đó còn tốt hơn việc mà cô ấy đã làm. Trong 90 phút tiếp theo, Mikey không nói một lời nào mà chỉ ngồi im lặng trong khi cả nhóm tiếp tục thảo luận.

Cuối cùng, buổi thảo luận dần chuyển sang các chủ đề phức tạp hơn liên quan đến kinh doanh. Jan cắt ngang cuộc trò chuyện và hỏi Kathryn, “Chúng ta có đang đi lệch hướng không?”.

Kathryn lắc đầu. “Không đâu. Tôi nghĩ cũng tốt khi chúng ta đề cập đến vấn đề hành vi và hoạt động kinh doanh. Điều này cho ta cơ hội xem xét cách áp dụng những hiểu biết về tính cách và hành vi vào trong hoạt động kinh doanh ra sao.”

Kathryn rất vui vì sự tương tác giữa các thành viên trong nhóm, nhưng bà vẫn không thể xem nhẹ một thực tế là biểu hiện của Mikey cho thấy rõ việc cô không tin tưởng các đồng đội của mình.