Nhân loại đã bước vào thế kỷ hai mươi mốt. Bạn có bao giờ tự hỏi điều gì đang chờ đón chúng ta ở phía trước không? Tôi tin rằng đây là một thế kỷ đầy ắp niềm hy vọng, một thế kỷ làm thay đổi cả thế giới.
Việc quan sát các bé ở Viện Giáo dục Trẻ em Shichida Nhật Bản, nghiên cứu báo cáo của giáo viên trong lớp học hoặc đọc thư của các phụ huynh đã chứng minh cho tôi thấy một cách rõ ràng sự thực này và càng khẳng định vững chắc niềm tin của tôi.
Trẻ em đang vươn đến những khả năng mà chúng ta chưa từng biết đến như thể đây là những năng lực hoàn toàn bình thường. Khi nhìn thấy khả năng kỳ diệu của những đứa trẻ tự chữa lành cho bản thân hay cho những thành viên trong gia đình, dễ dàng ghi nhớ được một lượng thông tin khổng lồ, dự đoán trước các sự kiện trong tương lai, cải thiện năng lực thể chất nhanh chóng hoặc làm sạch môi trường ô nhiễm chỉ bằng cách sử dụng năng lực tưởng tượng(1), tôi có cảm giác như mình đang quan sát những sinh vật đến từ hành tinh khác.
(1) Năng lực tưởng tượng: Năng lực của não bộ giúp chuyển những ý nghĩ thành thông tin dưới dạng hình ảnh.
Con người thực sự đang bước vào một giai đoạn tiến hóa mới.
Hiểu biết đầu tiên của tôi về những đứa trẻ đặc biệt này bắt đầu từ khi tôi đọc cuốn sách của tác giả Alex Tanous có nhan đề “Có phải con của bạn sở hữu những năng lực siêu nhiên: Cẩm nang dành cho các bậc cha mẹ và giáo viên yêu thích sáng tạo” (bản dịch tiếng Nhật được Nhà xuất bản Tokuma Shoten xuất bản vào năm 1987). Sách mô tả khả năng thần giao cách cảm của trẻ, dẫn chứng những trường hợp có thực, và vạch ra chi tiết phương pháp phát triển những khả năng đó.
Mười năm sau, khi đã là Viện trưởng của Viện Giáo dục Trẻ em Shichida Nhật Bản, tôi có cơ hội tận mắt thấy nhiều trẻ dễ dàng thể hiện năng lực đó mà không cần cố gắng gì nhiều, thậm chí những năng lực đó còn vượt trội hơn cả những thành tựu mà Tanous mô tả trong quyển sách “Có phải con của bạn sở hữu những năng lực siêu nhiên: Cẩm nang dành cho các ba mẹ và giáo viên yêu thích sáng tạo” – Tác giả Alex Tanous & Katherine Fair Donnelly, Nhà xuất bản Macmillan, 1979.
Là nhân chứng chứng kiến sự tiến hóa của nhân loại trong kỷ nguyên mới, tôi cho rằng mình nên ghi chép lại những điều đã nhìn thấy. Xác nhận này của tôi có ý nghĩa hơn nhiều so với một bản ghi chép thông thường bởi đó là căn cứ để góp phần định hướng cho giáo dục, khởi đầu cho những thay đổi mang tính cách mạng trong việc nuôi dạy trẻ ở thế kỷ này.
Để giúp các bậc cha mẹ dễ hình dung về những năng lực mà các bé ở Viện Giáo dục Trẻ em Shichida Nhật Bản có thể thực hiện, tôi xin chia sẻ một trường hợp do giáo viên giảng dạy tại đây đã ghi nhận lại:
Ông nội của T mắc bệnh ung thư. Cậu bé nghe được điều này khi bác sĩ giải thích tình trạng bệnh của ông với mẹ. T có khả năng chữa lành cho người khác thông qua việc tưởng tượng mình biến thành một người tí hon đi vào trong cơ thể của họ để chữa lành những bộ phận bị đau.
Mỗi lần đến thăm ông trong bệnh viện, T đều tưởng tượng mình đang đi vào cơ thể ông và tiêu diệt hết vi khuẩn. Các tế bào ung thư nhỏ lại dần dần. Em T đã làm như vậy không chỉ cho ông nội mà còn cho các bệnh nhân khác trong cùng phòng, thậm chí cho cả một số bệnh nhân bị ốm nặng. Thật ngạc nhiên khi tất cả những người bệnh đó đã dần hồi phục và được ra viện.
Một trường hợp khác, hiệu trưởng một trường mẫu giáo thường xuyên bị đau thắt vùng bụng, các bác sĩ chẩn đoán thận của ông có sỏi và phải được phẫu thuật càng sớm càng tốt. Thế nhưng, ông đã quyết định nhờ các bé chữa bệnh bằng cách để các bé tưởng tượng biến thành người tí hon đi vào cơ thể của ông. Dù ông chưa kể cho các bé về kết quả chẩn đoán của bác sĩ, nhưng sau khi “đi vào”, các bé đã nói: “Thầy ơi, thầy có sỏi trong bụng. Tụi con nhìn thấy có hai viên thầy ạ”.
Thế rồi các bé tưởng tượng mình đang dùng búa để nghiền nát các viên sỏi, sau đó dùng nước để rửa sạch các mảnh vụn và các mảng vi khuẩn. Kỳ nghỉ hè năm đó, khi ông quay lại bệnh viện để kiểm tra thì không còn viên sỏi nào nữa. Nhìn vào bản chụp X quang, bác sĩ nói: “Chắc ông phải đau lắm mới có thể lấy hết được những viên sỏi lớn như thế này”, nhưng thực ra ông hiệu trưởng lại không hề thấy đau chút nào.
Bác sĩ cũng thông báo rằng cơ thể của ông có rất nhiều vi khuẩn có lợi, thật khó mà tin được thận của ông đã từng có sỏi. Thầy hiệu trưởng cảm thấy rất biết ơn những cô bé, cậu bé đã lấy hết sỏi ra và đưa vào cơ thể ông những vi khuẩn có lợi một cách diệu kỳ như vậy.
Việc sử dụng não phải (bán cầu não phải) thông qua năng lực tưởng tượng đã biến điều này thành hiện thực. Khả năng chữa lành không hạn chế ở một vài bé mà rất phổ biến ở các bé đang tham gia học tại Viện Giáo dục Trẻ em Shichida Nhật Bản.
Hàng trăm hiện tượng như vậy đã được ghi nhận khắp nơi và cũng được chứng minh rõ ràng trong nội dung của cuốn sách này.
Tháng Bảy, năm 2003
Makoto Shichida