Việc phát hiện bệnh tật ở những người mà bạn chưa từng gặp là đủ đáng kinh ngạc, nhưng chúng tôi không bao giờ dừng lại ở đó. Trong những cơ thể nơi chúng tôi hướng nhận thức của mình tới, chúng tôi còn dự kiến sẽ chữa lành. Rõ ràng là có một năng lượng liên quan đến sự phóng chiếu tinh thần, một năng lượng được phát ra theo hướng do các ý định của tâm trí chúng ta quyết định. Khi thay đổi những ý định này từ thu thập thông tin sang chữa lành, chúng tôi thay đổi mục tiêu sử dụng năng lượng đó .
Bằng cách nào chúng ta liên kết ý định của mình với năng lượng này để nó hoàn thành điều chúng ta muốn? Bản thân ý định, trong hình hài thuần khiết của nó, là điều gì đó giống như ý chí. Như tôi đã nói trong phần kiểm soát thói quen, ý chí tự nó có rất ít tác dụng. Nếu chúng ta phát hiện ra những điều bất thường bằng cách hình dung ra chúng, thì chúng ta cũng có thể hình dung ra những trạng thái mà chúng ta muốn chúng xuất hiện, không có khác biệt nào giữa hai tình huống nói trên. Đây là cách chữa trị bằng tinh thần. Nó đơn giản như vậy thôi.
Đối với hầu hết việc chữa trị mà bạn muốn thực hiện, sẽ không cần thiết phải chờ đến lúc bạn đã làm chủ kĩ thuật xử lí tình huống. Bạn có thể trở thành một người chữa trị hiệu quả bằng kết nối tinh thần thông qua việc sử dụng màn hình tâm trí, như lúc bạn làm để giải quyết các vấn đề khác. Trên thực tế, ngay cả khi bạn đang ở giai đoạn đầu của thiền và hình dung, bạn có thể vẫn đạt được một vài kết quả đáng chú ý.
Nhiều khả năng của cuộc sống bị treo trên một sự cân bằng bấp bênh. Với một chút thúc đẩy, bạn có thể tạo ra sự cân bằng này theo cách của bạn. Tất nhiên, đôi khi, sự cân bằng đã bị lệch và cần phải có một nhà ngoại cảm hoàn thiện hơn (có thể bạn sẽ trở thành) để đưa nó trở lại đúng vị trí. Nếu bạn chờ đợi cho đến khi bạn có thể kiểm soát tâm trí hiệu quả như mong muốn trước khi bắt đầu chữa bệnh bằng tinh thần, bạn sẽ lãng phí những cơ hội vô giá để giúp đỡ những người đang cần bạn.
Tôi đã bắt đầu công việc chữa bệnh từ rất lâu trước khi phát triển kiểm soát tâm trí, thực tế là, rất lâu trước khi tôi có một phương pháp chữa bệnh có tổ chức. Tôi đã thử hết phương pháp này đến phương pháp khác, cho ra những kết quả khác nhau. Điều quan trọng là tôi đã không chờ đợi, một lượng đáng kể các cuộc chữa lành đã diễn ra, tôi xây dựng danh tiếng người chữa bệnh trong khu vực của tôi, ở biên giới Hoa Kì - Mexico. Nhiều người nghĩ rằng tôi có được món quà đặc biệt trời cho, hay có năng lực dị thường. Nhưng tôi chỉ đơn giản là đọc và thử nghiệm cho đến khi tôi làm tốt hơn, thành thục hơn.
Một trong những lần chữa bệnh đầu tiên của tôi cho thấy phương pháp của tôi đã từng khác biệt như thế nào. Năm 1959, tôi nghe nói về một linh mục cai quản giáo xứ gần Laredo, người đã bị sưng đau đầu gối trong suốt 15 năm. Ông thường phải nằm trên giường. Nỗi đau và sự tù túng không phải là tất cả những gì gây khó khăn cho vị linh mục. Lúc cử hành Thánh lễ ông không thể quỳ trong khi việc đó là bắt buộc. Đức Tổng Giám mục đã cho ông một khoảng thời gian, nhưng không gì có thể giải thoát người đàn ông tội nghiệp đó khỏi cảm giác mặc cảm trước một nghi lễ thiêng liêng.
Tôi đến thăm ông. Tôi nói: “Tôi nghĩ tôi có thể giúp Cha. Tôi không phải là bác sĩ, nhưng trong mười hai năm qua, tôi đã làm việc về cận tâm lí học và chúng tôi đã thu được những kết quả giống như những kết quả chữa bệnh bằng đức tin mà Cha đã quen thuộc.”
Ngay khi tôi nói “kết quả giống như những kết quả của việc chữa lành bằng đức tin,” vị linh mục trở nên quan tâm đến tôi hơn là đến chính mình. Cận tâm lí học ư?
“Tôi chưa từng nghe về loại khoa học này. Tôi tin rằng anh không liên quan đến bất cứ điều gì mà Giáo hội của chúng tôi không cho phép.”
Tôi đã giải thích, theo cách tốt nhất tôi có thể, một vài nguyên tắc của cận tâm lí học mà tôi đã học và cách kích hoạt khả năng tự chữa lành. Những điều tôi nói có vẻ không phù hợp với tín ngưỡng của người đàn ông này. Ông hứa sẽ xem xét kĩ hơn và có lẽ sẽ sớm gọi cho tôi. Vẻ mặt đầy thương cảm của ông và âm thanh không tin tưởng trong giọng nói của vị linh mục khiến tôi không còn hi vọng gì về lời hồi đáp từ ông. Mặc dù vậy, tôi biết rằng linh mục sẽ cầu nguyện để bảo vệ tôi trước những mối nguy hiểm trong tâm trí của ông mà ông cho là nghiêm trọng đến độ chúng làm lu mờ bệnh tật của ông.
Một tháng sau vị linh mục liên lạc với tôi và một lần nữa, tôi ngồi bên cạnh giường của ông.
“José, như anh biết đấy, Chúa dẫn dắt chúng ta theo cách rất kì lạ. Một vài ngày sau chuyến ghé thăm của anh tôi đã nhận được thư luân lưu bình duyệt một cuốn sách được viết bởi một trong những người anh em của chúng tôi trong dòng tu. Tôi đã tìm thấy cả một chương dành cho cận tâm lí học mà anh đã giải thích cho tôi ngày hôm trước. Bây giờ tôi hiểu điều này tốt hơn một chút và tôi sẵn sàng làm những điều anh đã nói với tôi.”
Tôi ngồi với linh mục hơn một tiếng đồng hồ và nói về những gì tôi đã đọc và một vài điều tôi đã làm. Tôi càng ở lại lâu, tôi càng cảm thấy quý trọng ông. Cuối cùng ông tỏ ra mệt và đã đến lúc tôi ra về.
“Vậy được rồi, khi nào chúng ta bắt đầu chữa trị?” Vị linh mục nói.
“Thưa Cha, nó đã bắt đầu rồi.”
“Tôi chưa hiểu ý anh định nói gì.”
“Chuyện chữa trị này liên quan tới tinh thần, thưa Cha, và trong khi chúng ta nói chuyện tôi đã tiến hành những bước đầu tiên.”
Tôi làm phần việc còn lại của mình tại nhà vào tối hôm đó. Sáng hôm sau vị cha xứ gọi điện cho tôi và với vẻ rất ngạc nhiên cùng vui thích trong giọng nói ông báo rằng đã có một sự cải thiện lớn xảy ra trong buổi tối hôm qua.
Ba ngày sau chuyến ghé thăm của tôi, cha xứ đã có thể đi lại và quỳ lạy, như chưa bao giờ cảm thấy khó chịu ở đầu gối của mình. Một phép lạ chăng? Không, một hiện tượng hoàn toàn tự nhiên. Đây là cách tôi đã làm điều đó.
Trong cuộc trò chuyện kéo dài hơn một tiếng đồng hồ, chúng tôi vừa tỉnh táo vừa thoải mái, hai điều kiện giúp ích cho việc chữa bệnh. Các chủ đề chúng tôi thảo luận đã mang lại cho linh mục sự tự tin hơn vào cận tâm lí học. Trong việc chữa bệnh tinh thần, sự tự tin cũng quan trọng như niềm tin vào tôn giáo. Trong khi đó, tôi bắt đầu hình dung linh mục có sức khỏe tốt hơn và quan trọng là tôi học cách yêu thích ông ấy nhiều hơn. Tình yêu là một sức mạnh to lớn. Tôi cũng muốn có sự yêu thương của các học viên dành cho chúng tôi.
Tôi chuẩn thêm một điều nữa cho những việc tôi sẽ làm vào tối hôm đó. Để giúp hình dung về vị linh mục này, tôi đã quan sát kĩ ông từ nhiều khía cạnh: khuôn mặt, cảm giác khi bắt tay, các biểu hiện và cách cư xử khác nhau của ông, âm sắc giọng nói, cảm giác chung khi ở bênh cạnh ông. Đây là những “công việc ban đầu”.
Vài tiếng sau, khi cha xứ đã ngủ và tôi đã trở về nhà, tôi đã làm phần công việc còn lại. Cách tôi làm lúc đó hoàn toàn khác với những gì tôi làm bây giờ. Tôi đã học được rằng năng lượng tinh thần được chuyển giao hiệu quả nhất khi sự sống còn đang bị đe dọa, như tôi đã đề cập ở chương trước. Thay vì đi vào cấp độ nhập thiền của mình, như bây giờ tôi làm, tôi đã nín thở trong khi hình dung về vị cha xứ trong tình trạng sức khỏe hoàn hảo. Nhiều phút trôi qua, cho đến khi cơ thể của tôi hét lên đòi thở. Tôi vẫn giữ trong đầu hình ảnh của tôi về vị cha xứ với sức khỏe hoàn hảo. Trong khi đó, bộ não của tôi, một tiếng hét tinh thần vang lên và năng lượng của tiếng hét mang theo hình ảnh về một sức khỏe hoàn hảo được giữ gìn cẩn thận ở nơi nó sẽ tiến đến.
Cuối cùng tôi hít hơi vào một hơi với niềm tin rằng công việc đã được thực hiện, thực sự đã làm xong. Phương pháp tôi dạy và sử dụng ngày nay đơn giản hơn nhiều, dễ tiến hành hơn nhiều và hiệu quả thì tương tự. Chỉ cần học cách sử dụng màn hình tâm trí một cách sống động và tự tin. Hãy để tôi phác thảo cho bạn quy trình từng bước một.
1. Sẽ hữu ích, dù không cần thiết, nếu bạn biết tình trạng của người mà bạn chuẩn bị chữa trị. Bạn có thể phát hiện tình trạng của người này bằng con đường tinh thần hoặc bằng phương pháp vật thể khách quan, cách nào không thành vấn đề.
2. Đi vào cấp độ thiền của bạn và đưa người đó vào màn hình tâm trí như hiện trạng của anh ta, với mọi căn bệnh đang làm phiền anh ta. Đặt một hình ảnh khác trên màn hình ở bên trái, hiển thị một cái gì đó đang được thực hiện để khắc phục sự cố. (Nếu bạn chưa gặp người đó và chưa sẵn sàng cho công việc tình huống này, hãy cố gắng tìm hiểu trước về ngoại hình của người đó để hình dung của bạn chính xác nhất có thể.)
3. Giờ hãy đưa vào màn hình – vẫn ở phía bên trái tuy xa hơn – một hình ảnh sống động về người này trong tình trạng sức khỏe hoàn hảo, tràn đầy năng lượng và tích cực. Trong thiền định sâu, bạn sẽ tiếp thu sâu sắc những gì bạn nói với chính mình. Thời điểm đặc biệt này rất quan trọng để phát triển niềm tin rằng hình ảnh hạnh phúc mà bạn có về người đó là thực, không phải là nó đang trở thành hiện thực hoặc nó sẽ có thật, mà là nó đang có thật. Lí do cho điều này là ở cấp độ thiền Alpha và Theta, tâm trí bạn se liên kết với các nguyên nhân. Tại cấp độ Beta, tâm trí thường hướng tới kết quả nhiều hơn. Bằng cách hình dung với niềm tin ở cấp độ Alpha và Theta, bạn đang điều khiển tâm trí. Đừng bận tâm đến việc bạn đang làm gì với thời gian bằng cách thay thế “sẽ là” bằng “đang là”. Ở cấp độ thiền của bạn, thời gian là một thứ gì đó khác với trạng thái Beta. Hãy hình dung ra những kết quả mà bạn muốn như thể chúng đã đạt được.
Trong số các quy luật của vũ trụ, dường như có cái gọi là tuyên ngôn nhân quyền, vũ trụ đảm bảo rằng tất cả chúng ta, bất kể cao hay thấp, béo hay gầy, nhanh trí hay tối dạ, đều có thể tham gia vào việc làm cho những điều phù hợp xảy ra thông qua sự kiên định, ước muốn, niềm tin và kì vọng của chúng ta. Điều này đã từng được nói trước đó, và xa hơn, gần 2.000 năm trước, như Thánh Mark ghi lại trong Tân Ước: “Hãy tin rằng các ngươi nhận được và sẽ nhận được những điều ngươi mong muốn khi cầu nguyện.”
Trong khi bạn hình dung người này trong tình trạng sức khỏe hoàn hảo, một điều rất dễ chịu sẽ đến ngay lập tức với bạn bởi vì bạn biết rằng bạn đã làm việc tận lực. Thật dễ chịu vì đó là cảm giác hoàn thành. Hãy đếm để đưa bạn ra khỏi trạng thái Beta, từ 1-đến-5: cảm thấy tỉnh táo và tốt hơn trước.
Bạn thực hiện kĩ thuật này càng nhiều, thì những sự tình cờ đẹp đẽ sẽ càng dễ xảy ra, niềm tin của bạn sẽ càng vững chắc hơn. Điều này, đến lượt nó sẽ sản sinh ra càng nhiều những sự tình cờ đẹp đẽ hơn nữa. Ngay khi bạn biết cách dùng màn hình tâm trí của mình, bạn đã có thể bắt đầu kích hoạt cho phản ứng dây chuyền như thế.
Những kĩ thuật về niềm tin và chữa trị tinh thần có thể khác nhau, nhưng tôi tin rằng quy luật của chúng và những kết quả là giống nhau. Các nghi lễ về niềm tin khác biệt từ nền văn hóa này sang nền văn hóa khác, nhưng chúng có cùng một tác dụng kép: Tạo ra một mức độ sâu sắc hơn của tâm trí, và củng cố niềm tin và kì vọng.
Nhiều người chữa bệnh sử dụng các phương pháp khiến họ kiệt sức. Họ bị tiêu hao năng lượng và đôi khi giảm cân chỉ sau một phiên trị liệu. Điều này không cần thiết. Trên thực tế, các phương pháp kiểm soát tâm trí có tác dụng ngược lại. Một khi chúng ta cảm nhận được cảm giác hoàn thành đó, chúng ta sẽ trải qua một sự thăng hoa, không phải là một cảm giác dịu dàng, thực ra nó khá mạnh. Chúng tôi “cảm thấy tốt hơn trước” khi thức tỉnh khỏi cấp độ của mình. Chữa bệnh cho người khác, chúng tôi thấy là tốt cho người chữa bệnh.
Nhiều người chữa bệnh tin rằng họ không thể chữa lành cho chính mình. Một số cảm thấy rằng nếu họ thậm chí thử điều này, họ sẽ mất “sức mạnh”. Chúng tôi đã nhiều lần chứng minh điều này là sai sự thật. Nhiều người cũng tin rằng họ cần sự hiện diện của người mà họ đang chữa bệnh để “ban phước”15. Đối với chúng ta, những người không phải là bác sĩ có giấy phép hành nghề hoặc các chức sắc của các nhà thờ được công nhận, yêu cầu này là bất hợp pháp. Chữa bệnh từ xa, vắng mặt bệnh nhân vẫn hữu dụng.
15 Laying on of hands: sự để tay lên đầu một người để ban phúc.
Khi thảo luận về vấn đề này trong các lớp kiểm soát tâm trí, chúng tôi thường nêu ra trường hợp của người hầu của Centurion16 mà Đấng Chúa Trời đã chữa lành ở khoảng cách xa. Đấng Chúa Trời không thấy người hầu, chỉ có Centurion nói với Ngài về vấn đề này. “Và đầy tớ của ông ấy đã được chữa lành trong lúc ông nói chuyện với Chúa.”
16 Bách phu trưởng: Người chỉ huy một đơn vị khoảng 100 lính (bách nhân đội) trong quân đội của Đế chế La Mã Cổ đại.
Một quan sát nhỏ: Hãy lưu ý rằng trong dân gian của chúng ta, khi chúng ta thực hiện một điều ước với xương đòn17, hoặc khi chúng ta nhìn thấy một ngôi sao rơi, hoặc khi chúng ta thổi nến sinh nhật, chúng ta được khuyên không được tiết lộ điều ước của mình. Bí mật này có lẽ không chỉ là trò chơi của trẻ con. Tôi nghĩ rằng có một vài điều khôn ngoan đằng sau nó. Việc giấu kín mong muốn của chúng ta, hay hơn thế nữa, hình dung của chúng ta về một sự chữa lành, dường như là cách để tránh tiêu hao năng lượng cho những ước mơ, thậm chí còn có thể tiếp thêm năng lượng cho nó. Vì lí do này, tôi và nhiều giảng viên của chúng tôi khuyên học viên nên giữ công việc chữa bệnh cho riêng mình. Khi Đấng Chúa Trời nói sau khi Ngài thực hiện một việc chữa lành, “Hãy xem rằng không ai biết về điều đó.” Không phải Ngài muôn che giấu, lí do Ngài làm vậy thực sâu sắc hơn nhiều.
17 Người La Mã cổ đại là những người đầu tiên coi xương đòn là biểu tượng của sự may mắn. Hai người bẻ đôi một chiếc xương đòn của con gà khi họ đang thực hiện một điều ước, người cầm mảnh dài hơn được cho là có vận may hoặc một điều ước được ban cho. Nếu xương nứt ra làm đôi, điều ước của cả hai sẽ thành hiện thực.