Kể từ lần sinh nhật thứ tư của mình, Tyler Ames đã ghi nhận gần hai mươi nghìn giờ luyện tập, thực hành và chuẩn bị cho những trận đấu bóng chày. Hai thập kỷ của những chiến thắng và thất bại, những buổi khởi động và những cú strike2, hết trận này đến trận khác. Nhưng có một thứ mà Tyler vẫn chưa hoàn thành được.
2 Mỗi lần cầu thủ đánh bóng đánh không trúng bóng hay đánh trúng nhưng bóng ra ngoài biên được gọi là một strike.
Anh chưa từng hoàn hảo.
Cho đến bây giờ.
Tyler chỉnh lại chiếc mũ Blue Wahoos và đá mũi giày của mình vào nền đất mềm ở mô đất của vị trí ném bóng tại sân vận động Pensacola Bayfront. Cơ hội chuộc lỗi đang nằm trong tay. Gập người ở thắt lưng, quả bóng trong cánh tay duỗi thẳng, Tyler chăm chú nhìn cầu thủ đánh bóng tiếp theo. Gần năm nghìn người hâm mộ hò hét dưới ánh nắng của buổi chiều tháng Tám tươi đẹp này.
Tại đây… vào lúc này… thực sự Tyler đang cảm thấy hoàn hảo.
Như thể là tối nay cả những bóng ma trong quá khứ cũng cổ vũ cho anh.
Trái tim đập mạnh trong lồng ngực khi anh gập người lại và ném quả bóng đi. Chín mươi dặm một giờ, anh nghĩ. Ít nhất là chín mươi.
“Strike!” Trọng tài đứng lên và lắc cánh tay phải. “Một ball3, hai strike!”
3 Nếu cầu thủ ném bóng ném ra khỏi vùng của strike và cầu thủ đánh bóng không đánh thì gọi là ball.
Một cú nữa, Tyler đỡ lấy quả bóng do cầu thủ bắt bóng ném trả lại. Chỉ một. Một làn gió nhẹ thổi từ vịnh vào, nhưng Tyler vẫn đổ mồ hôi. Hít thở nào, Ames. Hãy hít thở. Đó là những từ mà anh nói với mình mỗi khi trận đấu bước vào thời khắc căng thẳng. Anh giơ cánh tay lên trước trán, đứng thẳng người trên bục, và hít một hơi thật sâu.
Chỉ một cú strike nữa thôi. Tyler nheo mắt nhìn theo dấu hiệu của người bắt bóng. Màn khiêu vũ cũng cổ xưa như chính môn thể thao này: người bắt bóng ra hiệu cho người ném, người ném đợi đến đúng hiệu lệnh, cú ném mà anh muốn thực hiện. Hiệu lệnh đến.
Không. Tyler lắc đầu. Không phải hiệu lệnh này. Người bắt bóng thay đổi các dấu hiệu. Tyler lại lắc đầu lần nữa. Dấu hiệu thứ ba làm Tyler mỉm cười. Ít nhất là ở trong lòng.
Đường bóng change-up4. Một cú ném hoàn hảo dành cho cầu thủ đánh bóng kia, cho thời khắc này.
4 Một kiểu đường bóng nhanh nhưng tốc độ chậm hơn và bóng thay đổi quỹ đạo khi bay.
Tyler liếc qua các khán đài. Bốn nhà chiêu mộ từ đội Cincinnati Reds đang ở đây. Nếu mọi chuyện tốt đẹp anh có thể nhảy cóc qua cấp độ AAA5 để đầu quân cho các đội bóng thuộc Big League6. Sớm nhất là vào tuần tới. Giải Majors. Đó là giấc mơ của anh kể từ khi chiến thắng tại giải Little League World Series mười hai năm về trước. Sáu năm hưởng mức lương thấp nhất, di chuyển loanh quanh miền Nam bằng xe buýt sẽ trở nên xứng đáng sau buổi tối hôm nay. Anh có thể làm được điều đó. Anh chưa từng ném bóng như vậy.
5 Cấp cao nhất trong bóng chày giải nhỏ (Minor League).
6 Giải bóng chày nhà nghề.
Chưa từng trong suốt cuộc đời mình.
Tyler lấy đà và ném bóng. Nó bay khỏi tay anh như một cú fastball7 cháy sáng, nhưng nửa đường bay đến gôn nhà thì giảm tốc độ. Cầu thủ đánh bóng — một gã từ Texas mới được gọi lên đội tuyển từ vòng ba — đã vung chày sớm. Quá sớm. “Strike lần ba!”
7 Cú ném bóng nhanh.
Tyler đi bộ về gôn nhà và đập tay với cầu thủ bắt bóng, William Trapnell. Sáu hiệp, mười tám cú đánh thẳng. Mười bốn lần strikeout8. Ba cú ground-out9 trước khi cầu thủ cầm chày chiếm gôn thứ nhất. Một cú bắt bóng đang bay. Jep Black, quản lý của đội Blue Wahoos, gặp anh tại khu dự bị. “Có người sẽ đánh bóng cho cậu, Tyler.” Ông vỗ lưng anh. “Cho cánh tay của mình nghỉ ngơi đi.”
8 Nếu như có ba cú strike liên tiếp thì sẽ tính là một strikeout (bị loại).
9 Khi cầu thủ đánh bóng đập trúng bóng và bóng rơi xuống đất, và để đội phòng ngự bắt được bóng và ném bóng về phía gôn trước khi cầu thủ đánh bóng chạy về tới gôn. Cầu thủ đánh bóng bị loại.
Tyler gật đầu và chọn một chỗ ngồi ở cuối băng ghế. Đây đã là mùa giải thứ hai anh chơi cho Blue Wahoos, và dù đội hình thay đổi liên tục, nhìn chung anh thích các đồng đội của mình. Một vài trong số họ reo hò chúc mừng.
“Cậu thật là hoàn hảo trong tối nay, Ames.” William tu một ngụm nước, hổn hển nói. “Cậu làm tốt lắm.”
Tyler giơ dấu ngón tay cái về phía anh ta. “Cảm ơn cậu. Cứ tiếp tục nhé.” Anh tuôn ra vài câu tán dương, kéo áo khoác qua cánh tay ném bóng, và ngả người ra đằng sau. Anh có thể thư giãn ở hiệp đấu này trong khi một cầu thủ đánh bóng khác đang tiếp quản.
Anh nhắm mắt lại và hít vào phổi luồng không khí từ đại dương. Chẳng phải anh đã biết rằng chuyện này sẽ diễn sao? Khi chuyển tới từ đội Dayton A mùa xuân trước, anh đã hi vọng vào những điều lớn lao.
Tyler chớp mắt và nhìn về phía gôn nhà. Cầu thủ đánh bóng đầu tiên của Blue Wahoos đã vào vị trí. Tyler cử động cơ tay, nắm lại thành đấm lại rồi thả ra. Đội của anh đang đứng đầu trên bảng xếp hạng. Còn nhiều thời gian. Tyler nheo mắt nhìn những ánh sáng xa xa, tại những biển quảng cáo tài trợ ở bức tường bên sân ngoài. Như những đoạn phim nhiễu trên YouTube, các mùa giải như được chiếu lại trong tâm trí anh. Ngôi sao của Little League World Series mùa giải 2002. Ở trường trung học, là Ngài Bóng chày của California. Cầu thủ ném bóng được chiêu mộ nhiều nhất trong lịch sử của UCLA10.
10 UCLA: Đại học California tại Los Angeles.
Làm thế nào mà mọi thứ đã chệch hướng như vậy?
Đổ vỡ trong mối quan hệ với bố mẹ mình, chấn thương ở lưng, những tố cáo say rượu ở nơi công cộng, các cô gái. Anh đã làm mếch lòng các fan hâm mộ và những người anh yêu quý.
Đặc biệt là Sami Dawson. Tên cô khiến trái tim anh đau nhói. Sami, em à… em đang ở đâu? Chuyện gì đã xảy ra với chúng ta? Anh nhắm mắt lại lần nữa. Anh yêu thương cô hơn tất thảy. Nhưng đó đã là chuyện của trăm năm về trước.
Tiếng cổ vũ ngắt quãng dòng hồi tưởng của anh. Anh mở mắt và nhìn cầu thủ chốt giữa ngoài của đội mình bắt được bóng liên tiếp ba lần. Blue Wahoos dẫn trước, 3-0. Anh xoa bóp cánh tay phải. Nó đang đau, nhưng khá hơn nhiều so với bình thường. Anh còn ba hiệp chơi nữa. Chắc chắn là như thế.
Một bức tranh hiện lên trong tâm trí anh. Anh và Sami, cả hai đều đang mười bảy tuổi, ngồi bên nhau trên mái nhà ông bà của cô. Ôi, Sami. Hồi đó chúng mình cứ nghĩ rằng sẽ bên nhau mãi mãi. Đêm đó các ngôi sao trông sáng hơn, những bóng cây trông như bước ra từ một giấc mơ. Không ai tin tưởng ở anh hơn Sami Dawson.
Anh đã nghĩ gì vậy? Sao anh lại để em đi?
Tyler nghiến răng. Tối nay là thời khắc mà mọi thứ xoay chuyển. Anh muốn Google tên mình vào ngày mai và thấy điều gì đó khác biệt. Tyler Ames: Hoàn hảo. Các tin bài nối tiếp nhau và đều nói về một thứ. Anh đã làm được điều đó. Cuối cùng cũng tìm thấy đường đi của mình. Anh sẽ trở nên hoàn hảo và mọi người sẽ biết đến. Có lẽ kể cả Sami.
Những gì bị chôn vùi sẽ là những dòng tiêu đề vẫn còn hiện hữu trong lúc này.
Tyler Ames: Đứa trẻ đã hoang phí tiềm năng của mình.
Nơi luyện ngục của Minor League: Câu chuyện của Tyler Ames.
Cuộc đời buồn của Tyler Ames: Ngài Bóng chày, Ngài Trò cười.
Tyler thở ra. Nỗi đau trong quá khứ ở gần như là chiếc máy vi tính gần nhất. Đứa trẻ nào có điện thoại di động cũng có thể đọc về việc anh đã là người hùng như thế nào.
Và cả việc anh đã là kẻ thất bại như thế nào.
Mỗi trận đấu, mỗi hiệp đấu trong những năm qua giờ đây đều như một màn sám hối, một cách để anh tự gỡ mình ra khỏi những tội lỗi trong quá khứ. Và mỗi cú ném bóng đều dẫn đến điều này.
Cơ hội để hoàn thiện. Không có những cú đánh trúng, không có những pha đi bộ về gôn, không có ai chiếm được gôn. Hoàn hảo.
Cho lần đầu tiên.
Bố mẹ anh sẽ nói gì sau tối hôm nay? Gương mặt của bố anh thoáng hiện trong tâm trí. Buồn cười thật. Mỗi lần nghĩ tới bố mình, anh đều cho là ông đang tức giận. Chỉnh đốn lại dáng ném bóng của anh, nghiên cứu kỹ lưỡng bài tập về cân nặng của anh, dò hỏi anh.
Một cú chạy ghi điểm nữa và đội Blue Wahoos trở lại phía vùng sân ngoài. Tyler cảm thấy ấm áp và tập trung. Sẵn sàng hơn bao giờ hết. Lời của Jep Black từ trước đấy vang lên trong đầu anh: “Tối nay là buổi tối của cậu, Ames. Hãy ra ngoài kia và chứng minh là tôi đã đúng đi”.
Thực sự là vậy.
Jep đã nói chuyện với những tuyển trạch viên từ đội Reds từ hồi đầu mùa giải. Cuối cùng thì tối nay, những nhà tuyển trạch đã ở đây. Họ thực sự muốn có anh. Đó là điều Jep nói. Giám đốc nhân sự của đội Reds biết tên và số điện thoại của anh. Mọi thống kê đều đẹp đẽ từ mùa giải này. Tyler chính là người mà họ đang tìm kiếm. Họ còn biết cả về quá khứ của anh.
Và họ vẫn muốn có anh.
Tyler đặt áo khoác trên băng ghế và đi bộ ra bục ném bóng. Trên đường đi anh dừng lại và nói chuyện với cầu thủ bắt bóng của mình.
“Thêm những cú như trước nhé.” Anh chạm nhẹ bao tay của mình vào vai của William. “Hãy trao đổi với tôi, Trap. Giữ cho tôi hoàn hảo.”
“Rất sẵn lòng.”
Anh đến vị trí ném và nhìn lên. Lần cuối cùng một gã ở giải Minor League hạng AA ném bóng hoàn hảo trong một trận là từ bao giờ? Những người hâm mộ trung thành của Pensacola đã đứng dậy. Tyler Ames chuẩn bị làm nên lịch sử. Họ cảm nhận được điều đó. Đây là buổi tối của họ cũng như của anh.
Sân vận động bên bờ biển đẹp đẽ đã mở cửa được hai năm, và nó đứng đầu danh sách những địa điểm phải đến, những việc phải làm tại khu Florida Panhandle. Những người hâm mộ tin tưởng vào Blue Wahoos, tin vào cả đội hơn bất cứ cầu thủ cá nhân nào.
Nhưng tối nay lại khác. Tối nay người hâm mộ của Blue Wahoos yêu mến Tyler Ames. Họ biết tên anh. Anh có thể nghe thấy họ.
Nằm cuối bảng xếp hạng là đội đến từ South Carolina. Dễ dàng như sóng ngàn trong vịnh, anh nghĩ vậy. Giá như bố mẹ anh có thể ở đây tối nay. Giá như Sami có thể thấy được rằng sau tất cả anh đã giữ lời hứa. Anh đang trên đường để tiến đến sân khấu lớn. Điều đó thực sự sẽ xảy ra. Hít thở đi, Ames… hãy hít thở. Anh tập trung vào cái găng chụp của William. Người đánh bóng là một cầu thủ chốt gôn hai từ giải các đội nhà nghề mà nay đã mất phong độ, bị đẩy xuống hạng AA sau một chấn thương. Anh ta không còn có thể vung gậy đánh bóng như trước nữa.
William thoáng ra dấu cho anh. Tyler gật đầu. Đúng rồi, một cú bóng nhanh. Đó chính xác là điều anh muốn. Anh nâng đầu gối và lấy đà như cách anh đã làm hàng ngàn lần. Sau một chuỗi các động tác anh ném bóng về phía gôn nhà. Người đánh bóng không vung gậy, thậm chí còn chẳng kịp chớp mắt.
“Sttttt-rike!” Trọng tài cũng đang bắt đầu phấn khích. Tyler giữ vẻ mặt bình thản, nhưng xung quanh anh mọi thứ đang diễn ra. Đồng đội ở phía sau anh. Anh có thể nhận thấy sự tập trung đổ dồn vào khu vực sân trong, cảm thấy những bao tay ở sân ngoài đã sẵn sàng để phản ứng. Anh ném một đường bóng hơi cong và cầu thủ đối phương đã đánh trúng. Khi tiếng gậy chạm bóng cất lên, tim của Tyler như lỡ một nhịp. Anh dõi theo đường bay của quả bóng trên đầu mình. Bắt lấy nó, anh nghĩ. Xin hãy bắt lấy nó. Đồng đội của anh ở khu vực giữa ngoài phản ứng lại. Một cú fly out11.
11 Cầu thủ đánh bóng đập trúng bóng nhưng bóng bị cầu thủ của đội phòng ngự bắt được trước khi kịp chạm đất.
Cầu thủ đánh bóng của đội bạn bị loại. Vẫn hoàn hảo. Cầu thủ chạy gôn một trở thành người đánh bóng tiếp theo. Giờ Tyler cảm thấy mạnh mẽ hơn lúc bắt đầu trận đấu.
Anh ổn định mình ở bục ném bóng và chăm chú nhìn cầu thủ bắt bóng. Một đường bóng change-up để khởi động người đánh bóng. Tyler thích điều đó. Anh lấy đà và tóm được khoảnh khắc đối phương còn đang chăm chú nhìn. Cú đầu strike. Cú ném thứ hai bay ra ngoài, và cú thứ ba cũng như vậy.
Người hâm mộ tại sân vận động Bayfront nín lặng. Anh không thể ném thêm một cú nữa hoặc là người đánh sẽ tiến tới chiếm gôn một. Hít thở đi, Ames. Anh có thể trở thành hoàn hảo. Điều đó có thể xảy ra. Anh nhìn William. Người đồng đội chụp bóng ra dấu cho một cú bóng nhanh. Tyler lắc đầu. Không phải cho cầu thủ đánh bóng này. Gã này đã thực hiện được bốn cú chạy về gôn nhà trong tháng này.
Tiếp theo anh ta ra hiệu cho một cú bóng cong. Hay lắm, William. Một cú ném hoàn hảo. Tyler gật đầu khẽ. Chính là đây. Một cú bóng cong sẽ đi thẳng về phía bục gôn nhà và bẻ cua mạnh vào bên trong. Đến lúc đó người đánh bóng sẽ cắn câu, và cú vung gậy sẽ là cú đánh trượt.
Một nấc nữa đến gần sự hoàn hảo hơn.
Tyler ổn định lại tư thế đứng trên gót chân, tay giơ lên cao, bóng nằm trong găng. Cú lấy đà là tất cả những gì cần thiết. Anh duỗi thẳng người và ném quả bóng như đã dự tính, như anh đã thực hiện trong suốt cuộc đời. Nhưng lần này anh nghe thấy tiếng gì đó. Một cảm giác lửa đốt tức thì lan truyền từ cánh tay xuống lồng ngực anh, một cơn đau Tyler chưa từng cảm thấy trước kia.
“Sttttt-rike!” Trọng tài tuyên bố.
Tyler đã nằm dưới đất, quằn quại dưới cơn đau bỏng rát. Tiếng hò reo từ sân vận động nhòe đi và những âm thanh duy nhất bây giờ là tiếng trái tim đang đập nhanh và tiếng rên rỉ đau đớn của anh. Mọi người đang chạy đến chỗ anh, nhưng anh không thể nghe thấy họ, không thể nhận ra khuôn mặt của họ. Anh cảm thấy như ác quỷ đang giằng xé cánh tay của anh ra khỏi cơ thể. Thế giới xung quanh anh nhòa đi, cả những âm thanh và hình ảnh.
Nhân viên cứu thương mặc đồng phục đầu tiên chạy đến chỗ anh, một người Tyler chưa từng gặp trước đây. Anh ta quỳ xuống và đặt tay mình lên bên vai lành của Tyler. Trông anh ta như một cầu thủ hậu vệ trong môn bóng bầu dục. “Anh sẽ ổn thôi.”
Không! Tyler muốn gào lên với anh ta. Nhưng cơn đau quá dữ dội. Tôi sẽ không bao giờ ổn lại được nữa. Anh ta nhìn anh, với đôi mắt lấp lánh thứ ánh sáng nào đó mà Tyler không nhận ra. Có thể là sự yên bình. Một thứ gì đó không đến từ thế giới này.
“Đây không phải là cái kết, Tyler.” Bàn tay của người nhân viên cứu thương tỏa ra cảm giác ấm áp. “Đây là sự khởi đầu.”
Tyler lắc đầu. Những giọt nước mắt giận dữ chan đầy mắt anh. Dĩ nhiên đây là cái kết. Cái tên trên bộ đồng phục của nhân viên cứu thương đập vào mắt anh. Một cái tên trước kia anh chưa từng nghe đến.
Beck.
Những dáng hình. Một gã cứu thương mới. Hắn ta biết điều gì? “Cái vai… của tôi!” Cơn đau đang giết chết anh. Mồ hôi lấm tấm trên trán và anh có thể nhận thấy cả cơ thể mình đang rung lên, và rơi vào một cú sốc. Tyler giương mắt lên nhìn ánh đèn sân vận động. Bóng tối kỳ lạ đang bao phủ và rồi dần dần, mọi thứ bắt đầu tan biến.
Giờ thì Sami sẽ không bao giờ muốn anh nữa. Cô ấy sẽ đổ lỗi cho anh vì những lựa chọn sai lầm trong nhiều năm về trước. Anh xin lỗi, Sami. Anh vẫn yêu em. Giá như em biết tình cảm ấy nhiều đến nhường nào. Hai nhân viên cứu thương nữa mang cáng lao đến chỗ anh, và những người còn lại trong đội đang tập trung ở phía xa, im lặng, choáng váng. Tyler chỉ có một suy nghĩ cuối cùng trước khi lịm đi.
Anh không hoàn hảo.
Và sau đêm nay anh sẽ không bao giờ được như thế.