• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
  1. Trang chủ
  2. Chicken soup for the soul daily inspirations for women - Hạt giống yêu thương
  3. Trang 24

Danh mục
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 23
  • 24
  • 25
  • More pages
  • 45
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 23
  • 24
  • 25
  • More pages
  • 45
  • Sau

Smile - Mỉm cười

Last year Maya was in kindergarten. One day she came home from school, bubbling over with excitement. “Mama, guess what! There’s a new girl in my class, and she doesn’t speak any English, and I’m her new best friend. I decided today!”

I met Stephanie when it came time for the Halloween party. She was clearly scared and withdrawn. Never once smiling, she sat as the other kids played games.

The days flew by, and each day Maya came home from school babbling about how her day went, what Stephanie learned, etc. I was usually too busy to really listen to my daughter and never realized what I was missing until the day I went to teach her class sign language and saw Stephanie.

I couldn’t believe the transformation. She still spoke very little English, but now she tried to participate. Most of her communication with Maya was pointing, helping, gesturing.

That night I told Maya how proud I was of her and asked her how she created this amazing friendship without a word of language. She looked up at me and said, “I smiled.”

- Farr-Fahncke

Năm ngoái, Maya đi nhà trẻ. Một hôm tan trường, con bé về nhà và nhảy cẫng lên vui thích: “Mẹ ơi, mẹ biết sao không, trong lớp con có một bạn gái mới, bạn ấy không biết nói tiếng Anh chút nào cả và con là người bạn mới thân nhất của bạn ấy. Hôm nay con đã quyết định rồi!”.

Tôi gặp Stephanie vào bữa tiệc lễ Halloween. Con bé rõ ràng rất sợ hãi và khép nép. Nó không hề hé răng cười và cứ ngồi yên trong khi những đứa trẻ khác chơi đùa.

Thời gian trôi qua và hàng ngày khi đi học về, Maya lại huyên thuyên về ngày hôm đó như thế nào, Stephanie đã học được gì,… Thường thường tôi quá bận rộn để thật sự chú tâm lắng nghe con gái kể chuyện và không nhận ra mình đã bỏ lỡ điều gì cho đến một hôm tôi đến dạy ngôn ngữ ký hiệu cho lớp con bé và trông thấy Stephanie.

Tôi không thể tin vào sự chuyển biến ấy. Vẫn nói tiếng Anh được rất ít, nhưng giờ đây con bé đã cố gắng hòa nhập. Hầu hết những giao tiếp của Stephanie với Maya là chỉ trỏ, giúp đỡ và ra hiệu.

Tối hôm đó, tôi bảo với Maya rằng tôi rất tự hào về bé và hỏi xem con đã làm cách nào để tạo nên một tình bạn kỳ diệu như thế mà không cần đến ngôn ngữ. Con bé ngước nhìn tôi và trả lời: “Con mỉm cười”.

- Farr-Fahncke