Nếu bạn tự mở cửa hàng thì khi mở rộng đến khoảng chi nhánh thứ ba là công việc đã bắt đầu ổn định rồi. Nhưng khi tăng số lượng cửa hàng, bạn bắt buộc phải đào tạo được một đội ngũ nhân viên đủ tốt để có thể bàn giao lại cửa hàng cho họ. Nếu chưa làm được như thế, hãy khoan nghĩ đến chuyện mở thêm chi nhánh.
Trong số những nhân viên nghỉ việc ở quán tôi để mở cửa hàng, cũng có người khi mở chi nhánh thứ hai thì không thể dùng đội ngũ do bản thân đào tạo nên để xoay sở công việc. Cuối cùng họ đã phải đánh tiếng sang nhân viên bên tôi rồi dẫn người đi mất. Thật là một điều đáng tiếc, mặc dù đó là người có thể tạo được cửa hàng phát đạt đến mức mở chi nhánh thứ hai.
Để đào tạo được lớp nhân viên mà bạn có thể giao phó cửa hàng là chuyện rất vất vả. Nếu những nhân tài bên tôi cứ bị lấy đi mất như thế thì cửa hàng của tôi sẽ trở nên khốn đốn. Nhưng đó không phải là lí do duy nhất tôi nói rằng “Đừng có lôi kéo nhân viên quán tôi đi!”
Cho dù bạn có ước mơ đi chăng nữa thì khi mở cửa hàng của bản thân mình, thời gian đầu bạn sẽ phải trải qua tình trạng mãi không có khách nào vào quán, khó khăn ngập tràn.
Nhưng chính vì cùng trải qua những khó khăn, khổ sở đấy của quán mà nhân viên mới trưởng thành. Thời gian đầu sẽ có những ngày lượng khách bằng không, nhưng nếu bạn vẫn bỏ công bỏ sức ra thì đến một lúc nào đấy khách hàng sẽ đến và cửa hàng bắt đầu hưng thịnh. Vì mọi câu chuyện sâu sắc bao giờ cũng phải bắt đầu từ một khởi đầu không mấy dễ dàng
Khi một người bắt đầu tự mở cửa hàng, họ cũng có thể tham khảo rất nhiều từ câu chuyện đó.
Ngay cả những cửa hàng trưởng chỗ chúng tôi, có cửa hàng trưởng luôn chăm chỉ, nỗ lực để đào tạo nhân viên nhưng cũng có người không được như thế. Trong số những cửa hàng trưởng vô cùng nỗ lực, có một người mới chỉ học hết cấp hai. Nhưng kể cả khi có nhân viên mới làm việc hơi chậm chạp, cửa hàng trưởng đấy vẫn tự hào nói rằng: “Nhân viên mạnh nhất thế giới đã vào làm việc cho quán tôi!” Như thế thì bản thân người nhân viên cũng có động lực mạnh mẽ rằng một ngày nào đó mình sẽ thực sự thành một nhân viên mạnh nhất thế giới đúng không nào!
Ngược lại, cũng có cửa hàng trưởng không hề chỉ bảo cho nhân viên cho dù nhân viên đấy vừa làm việc vụng về, vừa không khéo léo công việc chào hỏi khách hàng. Cửa hàng trưởng đấy chỉ than thở: “Đứa đấy hỏng rồi!” rồi cứ thế buông xuôi, bỏ mặc nhân viên. Nhưng như thế sẽ chẳng tạo nên được một câu chuyện hoàn chỉnh nào, chính người cửa hàng trưởng đó cũng sẽ mãi dở dang.
Với những nhân viên làm thêm yếu kém, đầu tiên là hãy động viên để họ cố gắng mỗi ngày, rồi đào tạo sao cho 6 tháng sau họ sẽ cất lời chào hỏi “Chào buổi sáng” sôi nổi hơn bất kì ai, cũng có thể phục vụ khách hàng một cách lanh lợi, tinh ý. Như thế thì “một bộ phim” lớn về quá trình phát triển sẽ được tạo ra, lời nói của cửa hàng trưởng cũng có sức thuyết phục hơn.
- Ngay cả nhân viên đấy cũng có thể làm được!
Nếu dần dần tăng được số lượng nhân sự từng người, từng người một, cửa hàng trưởng cũng sẽ tự nhiên toả sáng và thành nguồn sức mạnh khi họ tự mình mở quán.
Theo tôi, cho dù bản thân không hẳn muốn tự mở cửa hàng đi chăng nữa, nhưng việc quan sát quá trình phát triển của những người khác chẳng phải luôn có lợi hơn sao.
Có một hàng ăn ven đường ở Osaka nổi tiếng về đồ hải sản. Mặc dù địa điểm hàng ăn đấy không hẳn là tốt, nhưng kể cả những hôm có mưa nhỏ, trước khi mở cửa hàng luôn có mấy chục người đứng xếp hàng chờ. Những món như nhím biển, trứng cá hồi… được bày đầy ắp trên đĩa như muốn tràn cả ra ngoài rất được yêu thích. Điều đặc biệt ở quán là lúc nào khu vực xung quanh quán cũng được dọn dẹp sạch bong! Nhưng để giữ được việc đó rất vất vả nên quán chỉ kinh doanh có một tuần bốn ngày. Cách sống của chủ quán như thế sẽ trở thành nguồn thông tin tham khảo tuyệt vời cho những nhân viên đặt mục tiêu tự mở quán của riêng mình.