Trích dịch từ “Cuba – Hơn Cả Những Giấc Mơ – La Habana 2003” Từ lâu, ngoài cuộc cấm vận khắc nghiệt vô lý kéo dài của chính quyền Mỹ, Cuba còn chịu đựng sự khủng bố của bọn phản động và những người Cuba lưu vong ở Mỹ. Từ vị trí của mình, lại Liên hợp quốc, Cuba đã trưng ra cho Mỹ và thế giới bằng chứng về những hành động chống lại Cubado bọn Mafia tại Miami tiến hành dưới sự khuyến khích và hậu thuẫn của Mỹ. Rất nhiều vụ khủng bố đã xảy ra trên đất Cuba do bọn phá hoại trong cộng đồng những người Cuba sống ở Mỹ làm tổn thất rất nhiều sinh mạng người dân Cuba, ngay cả vụ cài bom trên máy bay từ Mỹ về Cuba làm chết 57 công dân Cuba. Ngày 16 và 17/6/1998. Cuba đã trao cho FBI 230 trang tài liệu các hoạt động khủng bố chống lại Cuba, 5 băng video, cassette ghi các cuộc nói chuyện và thông tin về các hành động khủng bố mà các hãng truyền hình đã phát, 8 băng cassette ghi âm cuộc đàm thoại qua điện thoại kéo dài gần 3 giờ của bọn khủng bố khu vực Trung Mỹ. Cơ quan FBI thừa nhận rằng họ cũng “rất ấn tượng” về những bằng chứng thuyết phục này và hẹn sẽ trả lời.
Nhưng sau đó vài tháng, ngày 12/9, FBI lại bắt giữ năm công dân Cuba là Gerardo Hernandez, Ramon Labanino, Fernando Gonzales, Rene Gonzales và Antonio Guerrero hoạt động ở Mỹ trong chiến dịch tình báo thâm nhập mạng lưới những kẻ khủng bố người Cuba trên đất Mỹ để tìm ra những kế hoạch và âm mưu khủng bố chống Cuba xuất phát từ đây. Họ đã bị đưa tới đại bản doanh FBI tại Miami để gặp gỡ “thuyết phục” hợp tác, đổi lại bằng những lời hứa hẹn. Sau nhiều lần thất bại, năm người Cuba này được chuyển tới FDC – Trung tâm giam giữ Liên bang của Miami, Hector Pesquera, thông báo về vụ bắt giữ này lại là Ileana Ross Lehtinen và Lincoln Diaz-Balart, hai trùm Cuba lưu vong khét tiếng chống Cuba từ nhiều năm nay.
Chỉ hai ngày sau đó, 5 người bị giam bắt đã bị đưa ra Tòa án Liên bang, được chỉ định luật sư bào chữa và rồi bị từ chối thay đổi nơi xử án (luật sư cho rằng Miami là địa điểm thù địch đối với những người bị bắt, nhưng phiên tòa vẫn diễn ra ở Miami). Ngày 29/9/1998, năm người bị biệt giam trong “boongke” (nơi giam giữ tù nhân nguy hiểm phạm tội giết người) và bị nhốt tới 17 tháng (thời gian tối đa để giam giữ tù nhân là 60 ngày). Họ đã bị bồi thẩm đoàn Liên bang kết án phạm các hành động gián điệp nhưng tới thời điểm đó bồi thẩm đoàn vẫn chưa biết được nguồn gốc thực của ba trong số năm người này. Theo lệnh, những người này tiếp tục bị giam giữ, không có quyền bão lãnh và tiếp xúc luật sư. Tháng 5/1999 họ bị quy kết tội danh nghiêm trọng hơn là liên quan đến việc bắn hạ các máy bay Mỹ khi các máy bay này xâm phạm không quân Cuba tháng 2/1996. Theo áp lực ở Miami, những người này bị buộc tôih mà không cần bằng chứng.
Trước phiên tòa có các nhân chứng tự nguyện nguyên là sĩ quan của chính FBI và những sĩ quan quân đội cao cấp từng giữ những trọng trách như tướng Charles Wilhelm (nguyên Phó Tổng Tư Lệnh Bộ Chỉ huy Phương Nam), Edward Atkeson (cựu Phó Tổng Tham Mưu Trưởng quân đội phụ trách tình báo); Ðô đốc Eugene Carroll (nguyên Phó Tư Lệnh tác chiến hải quân) và Ðại tá Bunkner (thuộc Bộ Chỉ huy hệ thống phòng không M ), tướng James Clappter (nguyên Giám đốc Cơ quan Tình báo Lầu Năm Góc) người đã điều trần trước tòa như một chuyên viên của Viện kiểm soát và thừa nhận rằng các bị cáo không phạm tội làm gián điệp chống nước Mỹ.
Không có bất cứ bằng chứng buộc tội nào, không có chứng cớ kể cả một tình tiết rõ ràng, nhưng lại vẫn thành án. Bọn Mafia khi biết các bất lợi ở tòa án (sẽ nếu xử công bằng và trung thực) đã sử dụng tất cả các ưu thế kể cả biện pháp đe dọa chi phối tòa án. Bồi thẩm đoàn đã bị áp lực, đe dọa – một trong những người trong bồi thẩm đoàn được phỏng vấn và thừa nhận: “ úng! Tôi sợ cho sự an toàn của mình nếu bản án không làm hài lòng công đồng Miami ở đây”.
Với tội danh áp đặt “âm mưu hoạt động gián điệp và làm nguy hại tới an ninh nước Mỹ”. Gerardo Hernandez bị tòa xử hai án tù chung thân và 15 năm tù; Ramon Labanino bị kết án chung thân và thêm 18 năm tù; Fernando Gonzales bị 19 năm tù; Rene Gonzales bị 15 năm tù và Antonio Guerrero bị kết án chung thân và thêm 15 năm tù. Từ tòa án những lời nói chính trực của họ đã thực sự làm xúc động mọi người:
“Thưa các ngài thẩm phán! Hãy biết rằng dòng máu duy nhất có thể chảy trong bàn tay này là dòng máu của những người anh em tôi đã ngã xuống, bị sát hại trong những vụ tấn công và các hành động khủng bố được thực hiện nhằm chống phá đất nước tôi, do những kẻ mà cho tới hôm nay, vẫn sống bình yên trên những đường phố của thành phố này. Vì dòng máu mà tôi đã thề sẵn sàng hy sinh cuộc sống của mình nế nhờ đó mà tôi có thể bảo vệ nhân dân tôi khỏi những tội ác đó.”
- Gerardo Hernandez Nordelo, 12/12/2001 “- Nếu để tránh sự chết chóc cho những dân thường vô tội, nếu để bảo vệ hai nước chúng ta khỏi chủ nghĩa khủng bố, chống cuộc xâm lược phi nghĩa đối với Cuba và vì những điều đó mà tôi bị kết án thì tôi xin sẵn sàng đón nhận! Tôi sẽ mặc trên mình bộ quần áo tù vẫn với danh dự và tự hào của một người lính mang tấm huy hiệu quí giá nhất của mình!”
“Đây chính là một phiên tòa chính trị; và như vậy chúng tôi là những tù nhân chính trị! Tất cả mọi sự thật đều hiển hiện ở đây; và điều này sẽ được chính nghĩa của chúng tôi!”
Ramon Labanino Salazar, 13/12 “...- Với sự bất công của tòa án này, chúng tôi sẽ kháng án để đòi lại những giá trị chân lý thực sự. Chúng tôi chiến đấu chống chủ nghĩa khủng bố nhưng lại bị kết án vì những tội danh vô lý nhất trên đất M ”.
“Chúng tôi không chống nước M ! Mọi người dân có lòng tự trọng trước hết phải có trách nhiệm với Tổ quốc. Giá trị đạo đức mà tôi đã học được từ lịch sử, từ dân tộc tôi, sẽ mãi theo tôi trong những năm tù đày”.
Fernando Gonzales Llort 18/12
“- Sẽ tới ngày mà dân tộc chúng tôi sẽ không phải sống trong nỗi âu lo của sự sợ hãi và chết chóc, và trong ngày lịch sử đó, người ta sẽ nhìn thấy sự nghiệp chính nghĩa của chúng tôi”.
- Antonio Guerrero Rodriguez, ngày 27/12/2001
Viện kiểm sát trong cả quá trình thụ án đã tước đi quyền bào chữa của một chuyên gia then chốt, dày dạn kinh nghiệm. Trong thư gửi Chánh án Lenars, giáo sư Moran đã cảnh báo rằng tòa đang phạm một sai lầm nghiêm trọng, tuy nhiên bức thư đó đã không tới được tay các luật sư. Những hành động không bình thường xung quanh vấn đề này chứng minh rằng Tòa đã liên tiếp vi phạm điều khoản bổ sung thứ 5 và đã gây cản trở cho một phiên tòa hợp pháp.
Những yếu tố bị lên án về sự bất công trong vụ án này là:
- Những thành kiến chống Cuba ăn sâu trong xã hội Miami.
- Việc tạo dựng và điều khiển bầu không khí căng thẳng trong quá trình lựa chọn bồi thẩm đoàn.
- Các hoàn cảnh bên ngoài bất lợi cho việc bào chữa.
- Sự hằn học chống Cuba nhằm làm gay gắt hơn nữa chính sách chống Cuba.
- Sự lợi dụng các phương tiện thông tin đại chúng khổng lồ của M nhằm tạo ra dư luận bất lợi cho năm người Cuba và đảm bảo cho việc kết án những người bị xét xử dù không đúng luật pháp nước M và quốc tế.
Một tháng sau, trước sự phản đối và lên án của Cuba và dư luận quốc tế ngày càng tăng về việc kết án vô lý những người đang làm nhiệm vụ chống khủng bố, Mỹ đã buộc phải chấm dứt việc biệt giam năm người Cuba và đưa họ trở lại nơi giam các tù thường phạm, nhưng vẫn phải chịu sự phân biệt đối xử lớn. Cựu Tổng Chưởng Lý Mỹ (Bộ trưởng Tư pháp) Ramsey Clark, trong chuyến thăm La Habana mới đây, đã nêu lên tầm quan trọng là dư luận Mỹ khi biết sự thật những thanh niên này là những chiến sĩ đấu tranh cho hòa bình thì năm chiến sĩ này sẽ không chỉ là những anh hùng của Cuba mà còn là những người đấu tranh cho công bằng và hòa bình thế giới.
Từng giờ từng phút, trên trận chiến bảo vệ sự bình an cho nhân dân và lãnh thổ mình, Cuba lại có thêm những chứng cớ mới tố cáo cuộc chiến tranh phi nghĩa và các luật định, sức ép mới từ Mỹ và cuộc cấm vận tồi tệ chống Cuba kéo dài qua nhiều đời tổng thống Mỹ. Các vụ Giron, La Coubre, El Encanto, Barbados...những quả bom gài vào các khách sạn ở La Habana và nhiều nơi khác, vụ bắt cóc em bé Elian đưa sang Mỹ, năm người bị xét xử ở Mỹ...Cuộc chiến giữa Goliat chống David đã và vẫn đang tiếp diễn liên tục từ hơn bốn thập kỷ qua.