M
ột lần nọ, đạo diễn Alfred Hitchcock1 bị lạc ở một vùng núi thuộc Scotland. Ông đi mãi, đi mãi đến khi trời tối mịt. Đang vô cùng tuyệt vọng thì ông trông thấy ánh đèn phát ra từ phía xa và ông liền chạy nhanh về phía đó.
1 Alfred Hitchcock (1899 - 1980): Đạo diễn kiêm nhà sản xuất phim lừng danh người Anh với thể loại phim trinh thám ly kỳ và rùng rợn.
“Đây không phải nhà trọ”, chủ nhà thẳng thừng từ chối khi Hitchcock xin ngủ nhờ.
“Thế này nhé, tôi xin được hỏi ông ba câu và nếu sau ba câu hỏi mà tôi chứng minh được đây là nhà trọ thì ông cho tôi ngủ tạm một đêm”, Hitchcock vừa cười vừa nói.
“Không thể nào có chuyện đó được! Nhưng nếu anh chứng minh được thì tôi sẽ cho anh vào nhà”, chủ nhà trả lời.
“Trước ông thì ai đã sống trong căn nhà này?”
“Cha tôi.”
“Trước cha ông, ai đã sống ở đây?”
“Ông nội tôi.”
“Vậy nếu ông qua đời, ai sẽ sống ở đây?”
“Tất nhiên là con tôi.”
“Thấy chưa!”, Hitchcock cười lớn. “Ông cũng chỉ tạm thời sống trong căn nhà này như một vị khách qua đường thôi.”
Thế là đêm ấy, ông đạo diễn được ngủ một giấc ngon lành trong căn nhà ấm áp.
Câu chuyện trên đề cập đến sự vô thường theo cách hài hước và thú vị. Trong nhân gian, tất cả chúng ta đều chỉ là khách qua đường. Không ai biết ngày mai sẽ ra sao và không có gì vĩnh viễn thuộc về chúng ta. Vậy nên thay vì khư khư giữ cho riêng mình, hãy biết chia sẻ những gì mình có để mọi người đều được tận hưởng những điều tốt đẹp nhất.