V
ào giây phút ngay khi vừa hoàn thành một mẫu xăm phức tạp, bạn tự hỏi: Tác phẩm có thành công không? Hay bạn vừa làm hỏng một mẩu da hoàn hảo và có khi còn là cả cuộc đời của ai đó trong tương lai gần?
Đây là điều Billy Haven đã nghĩ khi hắn nằm trên giường trong xưởng làm việc của mình ở phố Canal sáng hôm đó. Nhớ lại vài mẫu phức tạp hơn của hắn. Bạn chỉ vừa mới đưa đường mực cuối cùng (bạn luôn bị cám dỗ vẽ tiếp nhưng phải biết lúc nào nên dừng). Và đặt chiếc máy Freewire hay American Eagle hay Balimore Street hay Borg xuống và ngồi lùi lại, bồn chồn và lo lắng, nhìn vào tác phẩm hoàn thiện lần đầu tiên.
Lúc mới đầu, mỗi tác phẩm chỉ là một mớ không phân biệt được giữa máu, Vaseline và nếu nó rất to thì còn có thêm một hai mẩu băng cá nhân chống dính nữa.
A, nhưng bên dưới nó, dù lúc này không thể nhận ra nổi, lại là một vẻ đẹp sẽ sớm được hé lộ.
Bạn hi vọng thế.
Như bác sĩ Moreau, tháo từng lớp băng trên đối tượng của mình và tìm được tạo vật thành công là cô Người Mèo xinh đẹp, với cặp mắt hình quả hạnh và mái tóc màu lông xám bóng lưỡng của mèo Xiêm. Hay Người chim, hoàn thiện đến cả từng chiếc móng vàng rực và bộ lông công.
Với sự Biến cải cũng như thế. Trên bề mặt – với cảnh sát, với người dân thành phố New York đang hoảng loạn trước ý nghĩ bước xuống tầng hầm – những tội ác ấy dường như là một điều bí ẩn. Vài vụ giết người, chút nhục hình, chút thông điệp kì bí, những địa điểm ngẫu nhiên, nạn nhân ngẫu nhiên, một tên sát nhân bị ám ảnh với da và chất độc.
Nhưng bên dưới: một thiết kế hoàn hảo. Và giờ là lúc vén tấm màn máu me của những miếng băng cá nhân và ngắm nghía Biến cải trong vẻ huy hoàng trọn vẹn của nó.
Hắn gạt chăn gối ra và ngồi dậy, một lần nữa nhìn xuống hai đùi mình.
ELA
LIAM
Hắn có cả những kí ức tốt đẹp và tồi tệ khi nhìn vào hai cái tên ấy. Nhưng, sau ngày hôm nay, hắn biết rằng kí ức xấu sẽ phai nhạt.
Cha mẹ hắn, Cô gái Đáng yêu.
Đồng hồ của hắn rung lên. Hắn liếc vào đó. Cú rung thứ hai sẽ sớm nối tiếp.
Billy mặc quần áo và dành cả giờ tiếp theo để cọ rửa xưởng: chất đầy các túi rác bằng những bộ quần áo hắn đã mặc tới các điểm giết người, quần áo mặc ngủ, khăn ướt, khăn giấy, thìa dĩa nhựa, đĩa – bất kì cái gì có thể lưu lại ADN hoặc dấu vân tay.
Hắn đẩy chỗ túi ra ngoài trong màn mưa tuyết lạnh buốt buổi sáng – mũi của hắn nhức nhối với hơi thở đầu tiên trên phố - và đặt chúng lên vỉa hè. Hắn chờ. Ba phút sau, chiếc xe tải ồn ào của Sở vệ sinh môi trường lăn bánh tới điểm dừng và các công nhân nhảy ra từ sau xe, thu thập rác thải trên con phố ngắn, tối om.
Hắn đã ghi lại chính xác thời gian xe tải đến – để đảm bảo thùng rác không có mặt trên phố quá vài phút; hắn đã biết cảnh sát có quyền lục thùng rác nhà bạn trên các con phố công cộng.
Với một tiếng két của bộ truyền động và tiếng phịch của ống bô, chiếc xe tải biến mất cùng với hầu hết những bằng chứng có thể kết tội hắn. Hắn sẽ quay lại sau – có lẽ khoảng một tuần gì đó – và châm lửa đốt chốn này để hủy nốt phần còn lại. Còn bây giờ thì như thế là đã đủ. Rất khó có khả năng cảnh sát tìm được chỗ trú ẩn bí mật này trong thời gian ngắn.
Với ý nghĩ ấy, hắn lại băn khoăn về Lincoln Rhyme. Hắn chưa nghe gì về chuyện người đàn ông này bị đầu độc cả. Điều đó nhắc nhở hắn rằng kế hoạch loại bỏ kẻ tiên đoán vĩ đại có thể đã không hiệu quả như nó đáng phải thế. Nhưng hắn chưa nghĩ được cách nào khác để đưa độc chất vào trong máu anh ta. Dường như whisky là lựa chọn tốt nhất. Có lẽ còn một thứ khác tốt hơn nữa.
Tuy nhiên, như lúc trước hắn đã cân nhắc: Có những trận chiến thành công thì cũng phải có những cuộc thất bại. Nhưng trong cuộc chiến Biến cải này, hắn sẽ là người chiến thắng cuối cùng.
Billy quay lại căn hộ và tiếp tục gói ghém đồ đạc.
Hắn đi từ bể kính này sang bể kính kia. Mao địa hoàng, độc cần, thuốc lá, kèn thiên thần. Hắn đã nảy nở niềm yêu thích với những loài cây này và chất độc mà chúng mang lại. Hắn lật giở vài trang phác thảo đã vẽ.
Hắn nhét chúng vào ba lô, cùng với cuốn sổ chép Những lời răn biến cải. Mặc dù hắn đã viết ở dưới cùng Lời răn một hướng dẫn mang ý là: Ngươi sẽ phải hủy đi cuốn sách thánh này,nhưng hắn vẫn chưa thể làm vậy được. Hắn không chắc sự miễn cưỡng xé nát những trang giấy từ đâu mà ra. Có lẽ đó là vì Lời răn vốn là phương tiện chữa lành nỗi đau hắn phải chịu đựng bởi sự ra đi của Cô gái Đáng yêu.
Hay có lẽ vì nó đơn giản là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, những lời văn được chép nắn nót trong tuồng chữ cao sang của Billy – tỉ mỉ như một hình xăm mười màu trên làn da trắng tinh khôi, cần tới hàng chục loại kim viền khác nhau và sáu bảy chiếc kim phủ bóng. Quá đẹp, nó không thể bị che giấu khỏi thế giới.
Hắn kéo khóa ba lô rồi đi tới chỗ chiếc ghế dài và cất vào túi vải khoảng sáu dụng cụ cùng một đoạn dây nối chịu tải nặng. Hắn thêm vào đó một bình giữ nhiệt to đã đóng chặt. Rồi hắn mặc chiếc áo khoác da màu nâu vàng và đội mũ Mets màu xanh đậm.
Đồng hồ của hắn rung lên. Rồi, lời nhắc nhở thứ hai.
Đã đến lúc sửa chữa những sai trái của cái thế giới hỗn loạn này.