Tiếng đàn bầu
Lúa đồng thả cánh cò bay
Lời ru sông nước treo đầy ánh trăng
Lắng nghe dịu tiếng đàn ngân
Dập dìu trầm bổng trong sân vườn nhà
Hồn trong sâu thẳm bay ra
Treo vời ngọn gió bay qua ráng nguồn
Ào ào... rũ tiếng mưa tuôn
Nhẹ tơi thánh thót giọt buồn lan xa
Quấn cùng hương bưởi thoảng qua
Trong in giếng nước bên nhà sớm mai
Cung ngân giọng mẹ khoan thai
Cung trầm cha nối, cung dài tiếng em
Lắng nghe đàn lướt gió êm
Hòa theo điệu hát trăng lên quê nhà
Ngón rung đồng lúa hiện ra
Ngón vuốt hạt gạo nuôi ta tháng ngày
Ngón vỗ rợp trắng bướm bay
Ngón luyến chim hót mê say xanh trời
Ngón tiếng chuông, hẹn lứa đôi
Ta - mình xa cách bồi hồi trong tim
Đàn kêu hơi thở, dịu êm
Một dây cũng đủ say lên đất trời
Nỉ non, da diết chơi vơi...
Nửa bầu chứa cả tâm người ở trong
Đơn sơ, giản dị, giầu lòng
Thanh cao, bất khuất, kiên trung với đời
Độc - Huyền - Cầm, một dây thôi
Hiện thân đức tính sáng ngời Việt Nam.