Ở Nhật, từ xa xưa đã có khái niệm thai giáo. Bằng những kinh nghiệm lâu đời của mình, người xưa đã biết rằng em bé trong bụng mẹ có nhận thức.
Mục đích ban đầu của thai giáo là để tăng mối liên kết với bé, tạo nền tảng cho việc nuôi dạy con sau này. Điều quan trọng là bạn không nên áp đặt cho bé điều gì mà chỉ cần cho bé cảm giác bé được yêu thương là đủ. Với cách nghĩ đó, thai giáo chính là sự chuẩn bị tâm lý để một người mẹ trở thành Mẹ và một ông bố trở thành Bố.
Hãy cố gắng cảm nhận sự hiện diện của em bé trong bụng càng nhiều càng tốt. Bạn cũng có thể nhẹ nhàng xoa bụng và tưởng tượng ra hình ảnh em bé bên trong.
Có một nơi mà nếu tập trung tâm trí vào đó, bạn sẽ cảm nhận được sự ấm áp, đó chính là trái tim em bé. Khi xem biểu đồ nhiệt độ, chúng ta sẽ thấy quả thật nhiệt độ ở vùng tim em bé cao hơn những chỗ khác. Và chỉ cần tập trung chú ý một chút, chúng ta cũng có thể cảm nhận được bằng tay.
Khi bạn đặt tay lên chỗ tim em bé, em bé đang nằm yên sẽ bắt đầu đạp hoặc em bé đang quẫy đạp bỗng ngừng lại nằm im.
Và trên hết, bạn nên nhớ rằng, em bé chia sẻ tất cả những cảm xúc của mẹ, nên muốn em bé được thoải mái, vui vẻ nhất thì mẹ lúc nào cũng phải sống trong tâm trạng vui vẻ.
Tùy theo tâm trạng của mẹ mà cơ thể sẽ tiết ra các loại hormone khác nhau, chẳng hạn như lúc hạnh phúc thì cơ thể sẽ tiết ra dopamine, lúc sợ hãi là adrenaline, lúc được âu yếm là gonadotropin. Các hormone này sẽ đi qua dây rốn truyền vào máu em bé.
Do đó, hễ mẹ vui thì em bé sẽ vui, mẹ lo lắng bất an thì em bé cũng sẽ bất an.
Khi thực hiện các câu hỏi điều tra về ký ức em bé trong bụng mẹ, tôi đã nhận thấy khuynh hướng này một cách rõ rệt.
Những bà mẹ có cuộc sống thoải mái khi mang thai thì các bé đều trả lời rằng: “Ở trong bụng mẹ rất thoải mái” hoặc “Con muốn chui vào lại trong bụng mẹ.”
Ở những trường hợp này, các bà mẹ này khi biết mình mang thai đã nghỉ làm, ở nhà thư giãn, thỉnh thoảng đưa các con lớn đi xem phim hoặc nghe nhạc hòa tấu, tận hưởng từng ngày một cách trọn vẹn. Chắc chắn em bé trong bụng cũng đã cảm nhận được tâm trạng vui tươi của mẹ. “Bé bảo ồn ào chắc là do thỉnh thoảng các anh trai chơi đùa cãi nhau”, một mẹ nói.
Còn nếu người mẹ không mấy để ý, thậm chí quên đi sự hiện diện của em bé trong bụng, hay bố mẹ chỉ suốt ngày cãi nhau căng thẳng, em bé sẽ cảm thấy khó ở.
Một cậu bé 3 tuổi khi được hỏi về ký ức trong bụng mẹ đã kể lại rằng: “Con chỉ nghe giọng của mẹ thôi. Không nghe thấy giọng bố. Ở trong đó có một mình, con buồn lắm. Mà lại tối nữa. Con chỉ muốn ra nhanh thôi.” Trường hợp này là do mẹ cậu bé vừa mới chuyển nhà, chưa có hàng xóm, người thân nên luôn sống trong tâm trạng lo lắng. Hơn nữa, người mẹ luôn bị làm phiền bởi tiếng ồn công trình, rồi thường xuyên cãi nhau với chồng nên hầu như không có tâm trạng để suy nghĩ về em bé trong bụng. Người bố thì hoàn toàn không hề trò chuyện với em bé.
Đương nhiên, trong cuộc sống có nhiều điều bị chi phối bởi nhiều yếu tố, bản thân mình không thể giải quyết được mà cũng chẳng thể nào loại bỏ được hoàn toàn những căng thẳng, áp lực. Hơn nữa, nếu nhìn xa hơn, cũng có thể chính em bé đã chọn cho mình một cuộc sống như vậy để vượt qua khó khăn và trưởng thành.
Nhưng cho dù như vậy, đối với em bé, tình trạng căng thẳng của người mẹ chính là thử thách đầu tiên trong đời. Vì vậy, tôi mong rằng khi nhận ra điều đó, mẹ hãy giúp bé vượt qua.
Dù không thể một mình thay đổi được tình trạng đau khổ, nhưng chắc chắn, chỉ cần bạn thay đổi cách nhìn nhận vấn đề, thay đổi tâm trạng thì một cuộc đời mới sẽ được mở ra. Mang thai cũng chính là cơ hội để bạn học cách thay đổi tâm trạng cùng “người bạn đồng hành” tuyệt vời của mình là đứa con yêu thương ở trong bụng.
Nếu bạn có thể trở thành một chuyên gia luôn tìm thấy được yếu tố tốt đẹp ngay cả trong tình huống xấu, tôi nghĩ việc nuôi dạy con của bạn sau này dù có vất vả đến đâu bạn cũng có thể vượt qua.