Sáng hôm sau, Sarah và lũ trẻ vừa ra khỏi nhà thì chuông cửa vang lên. Michael mở cửa và thấy người thợ mộc đứng đó với gương mặt rạng rỡ trong bộ trang phục lần trước – áo phông trắng, quần jean xanh và giày xăng-đan.
Ông tặng Michael một cái ôm thật nồng hậu. Michael nghĩ thầm, hẳn anh phải làm quen với điều này nếu muốn đóng một chiếc tủ phòng khách ưng ý.
- Cậu cảm thấy thế nào rồi? – Người thợ mộc hỏi.
- Cháu thấy khá hơn nhiều rồi ạ. – Michael trả lời. – Cảm ơn chú. Mà túi đồ nghề của chú đâu rồi?
- À, hôm nay chú không cần tới chúng. Hôm nay chú sẽ không đóng bất cứ thứ gì đâu. Trước khi tạc nên một kiệt tác, cậu phải định hình được nó trong đầu đã. Trong cuộc sống cũng vậy đó, con trai ạ. Quá nhiều người trong chúng ta phó mặc cuộc sống của mình cho số phận đưa đẩy. Chỉ khi cậu sống bằng sự tự chủ và biết mình muốn có một cuộc đời như thế nào, cậu mới có thể tạo nên một tuyệt tác thay vì một mớ hỗn độn.
Michael chợt bần thần nhìn lại cuộc sống hiện tại của mình. Liệu anh có đang phó mặc cuộc đời hay đang tự chủ kiến tạo đời mình? Đời anh có phải một tuyệt tác hay không? Có phải chính anh là người đã tự đẩy cơ thể mình vào tình trạng kiệt quệ, suy nhược?
- Vậy giờ hãy nói chú nghe ý tưởng về chiếc kệ cậu muốn xem nào. – Người thợ mộc nói khi cả hai cùng bước vào phòng khách.
Michael lấy tờ tạp chí thiết kế nội thất trên bàn, lật cho J. xem trang mà Sarah đã đánh dấu sẵn cho anh.
- Vợ cháu rất thích mẫu này. Chú có thể đóng một chiếc tương tự được không ạ?
- Tất nhiên, chú có thể đóng bất cứ thứ gì. Khi đã hình dung điều gì đó rõ ràng, chú có thể thiết kế nó. Cậu có mảnh giấy và cây bút chì nào không?
Michael liền lục trong ngăn tủ “tạp hóa” của gia đình, nơi chứa đủ loại bút chì, viết màu, tẩy của bọn trẻ, rồi lấy ra một mẩu giấy và bút chì đưa cho người thợ mộc. Ông lập tức hí hoáy phác thảo ra giấy, và chỉ sau vài phút ông trao cho Michael xem và hỏi:
- Cậu thấy thế nào?
- Chính xác là cái cháu mong muốn! Không thể tin nổi là chú có thể phác ra đúng và nhanh như vậy.
- Đó là một món quà từ Chúa. Chú nhìn thấy nó và chú có thể tạo ra nó.
- Sarah nhất định sẽ thích mê. – Michael không giấu nổi sự trầm trồ.
- Tuyệt lắm. Một khi đã rõ chính xác tuyệt tác cậu muốn là gì, chúng ta có thể bắt tay vào việc tạo ra nó. Giờ thì, Michael này, không chỉ ở phạm vi món đồ gỗ mà chúng ta đang trao đổi, chú muốn hỏi cậu một câu hỏi rất quan trọng: kiệt tác cuộc đời cậu sẽ như thế nào?
Michael không biết phải trả lời thế nào ngoài việc lắc đầu và ưu tư. Dù đã lường trước việc cuộc nói chuyện của họ thể nào cũng đi xa hơn chủ đề chiếc tủ phòng khách, nhưng anh không hề mong đợi việc nó lại dẫn tới vấn đề cá nhân như cuộc đời anh.
- Chú biết không, khi nghe chú đề cập về chuyện tạo ra kiệt tác, kể từ lúc đó cháu đã suy nghĩ không biết liệu đời mình có gì đáng gọi là kiệt tác không. Sự thật là cháu từng nghĩ cháu biết chắc chắn cuộc đời mình muốn trông như thế nào, và cháu đang từng bước có được nó thông qua công ty mà cháu gầy dựng. Mọi thứ vẫn ổn cho đến khi cháu phải nhập viện. Giờ cháu mới ngộ ra rằng mình chẳng thể hiện thực được kiệt tác ấy nếu không có sức khỏe. Hiện giờ viễn cảnh cháu hình dung không còn rõ ràng như trước nữa.
- Không sao cả. Những thứ phai nhòa có thể trở nên rõ nét thông qua những câu hỏi đúng và những chiến lược tốt hơn. – Người thợ mộc vừa nói vừa vươn cánh tay lên không trung. – Mọi người thường hỏi chú những câu hỏi giống như cậu đã hỏi lần trước, là làm thế nào chú lại bận rộn và thành công đến vậy. Chú nghĩ điều đó bắt đầu từ việc biết đặt câu hỏi “thành công sẽ trông như thế nào?” khi chúng ta bắt đầu khởi nghiệp. Chú cũng đặt câu hỏi ấy khi đang có những bước tiến trong cuộc đời và sự nghiệp của mình, và cả khi về già cũng thế. Chú bắt đầu từ điểm kết thúc đã được hình dung trong tâm trí và quay ngược lại, bắt đầu công việc. Chú đã có một viễn cảnh hấp dẫn của đời mình, và chú làm việc mỗi ngày để biến nó thành hiện thực.
- Cháu biết cách thức chú vừa nói. Bọn cháu cũng đã làm thế khi khởi nghiệp công ty Social Connect. – Michael kể. – Cháu đã đọc và được biết những nhà lãnh đạo xuất chúng lẫn các tổ chức vĩ đại cũng áp dụng cùng một cách như vậy. Họ không nhìn thế giới trong hiện tại, mà nhìn xa vào thế giới có thể có trong tương lai. Nên, trước khi bắt tay vào bất kỳ hành động, dự án, kế hoạch ra mắt sản phẩm hay chiến dịch vận động nào, họ đều đã có sẵn câu trả lời cho câu hỏi thế giới sẽ như thế nào khi họ hoàn thành công việc. Một khi đã có một tầm nhìn rõ ràng về điều mình muốn và định hình viễn cảnh thế giới sẽ ra sao, đó là lúc ta đã sẵn sàng hoạch định, thiết kế và triển khai. Sau khi nghiền ngẫm cách làm của những vĩ nhân và các tổ chức thành công, bọn cháu đã xác lập hoài bão là sẽ dùng Social Connect thay đổi thế giới như thế nào.
- Tuyệt đấy! – Người thợ mộc tán thưởng. – Và bây giờ cậu cần phải làm tương tự với cuộc đời mình. Giờ là lúc cậu phải hỏi bản thân những câu hỏi này: Viễn cảnh ấy như thế nào khi cậu mạnh khỏe nhất, tràn trề sinh lực nhất, và đạt trạng thái tốt nhất? Tình trạng gia đình cậu như thế nào trong khi cậu theo đuổi thành công trong công việc của mình? Cậu đang bỏ quên những người mình yêu thương nhất hay đang dành nhiều thời gian hơn cho họ? Những vấn đề nào quan trọng nhất? Những ưu tiên nào dẫn dắt cậu mỗi ngày? Những thứ cậu đang làm có khiến cậu được sống như cậu muốn không? Cậu đang làm gì để sống và chia sẻ mục tiêu của mình? Khi cậu nhìn lại cuộc đời mình, cậu muốn mình có thể nói gì? Cậu muốn mình cảm thấy thế nào? Cậu muốn hoàn thành điều gì? Cậu muốn để lại di sản nào? Nhiều năm sau, người ta sẽ nói chuyện về cậu, cậu phải tự hỏi bản thân mình, cậu muốn họ sẽ nói về cậu như thế nào. Những câu hỏi đầy sức mạnh này sẽ giúp cậu thiết kế và sáng tạo nên một cuộc đời vĩ đại.
- Chú đã tự đặt những câu hỏi này cho cuộc đời mình ư? – Michael hỏi. Anh muốn biết người thợ mộc đã có được những suy nghĩ sâu sắc này từ đâu.
- Chú đã làm thế. Và chúng luôn làm nên sự khác biệt. Chúng giúp chú tạo dựng nên một cuộc sống tuyệt vời và một sự nghiệp rất thành công. Những đứa con của chú trưởng thành và có những đứa con của riêng chúng. Bản thiết kế của chú, tuy không bao gồm việc mất đi người vợ yêu thương, nhưng ngay cả những bản thiết kế hoàn hảo nhất cũng phải nhường đường cho những kế hoạch lớn lao của Tạo hóa. Nhưng thời gian vợ chồng chú ở bên nhau là những khoảnh khắc tuyệt nhất đời chú. Chú đã thiết kế một kiệt tác cho đời mình, và bằng nhiều chiến lược thành công khác, chú biến chúng thành sự thật. Thế nên cuối cùng, khi nhìn lại cuộc đời mình, chú sẽ mỉm cười về những gì mình đã làm, hơn là hối tiếc về những gì đã không làm.
- Cháu rất tiếc về sự mất mát của chú. – Michael nói khi quan sát gần hơn gương mặt người thợ mộc. Vẻ trẻ trung trên gương mặt ông thách thức tuổi tác, nhưng không che đi sự thông thái. – Chú không đơn giản chỉ là một người thợ mộc, đúng không?
- Thật sự là vậy. Nhiều năm qua chú đã xây dựng nhiều những thứ khác hơn là chỉ những tủ kệ hay những món đồ gỗ. Chú đã giúp người khác tạo nên cuộc đời, sự nghiệp, đội ngũ của họ. Chú không hề lên kế hoạch làm vậy, nó chỉ xảy ra như thế. Đó là thành quả của chú và chú đón nhận nó. Xét cho cùng, những món đồ rồi cũng sẽ tiêu tan. Cho dù một chiếc tủ phòng khách có được đóng đẹp đến đâu, nó cũng không tồn tại mãi. Thậm chí có thể nó còn ngắn ngủi hơn cả một đời người. Nhưng những lãnh đạo và những người chú bồi đắp, những người chú đầu tư tâm sức, những mối quan hệ chú đã nuôi dưỡng và phát triển, những bí quyết thành công chú chia sẻ – chính là những giá trị trường tồn và lan tỏa mãi. Thế nên, chú rất hào hứng cùng cậu làm chiếc kệ giải trí này, chú còn hào hứng gấp bội khi giúp cậu kiến tạo cuộc đời mình.
Michael lấy tay xoa mặt khi nghe những lời người thợ mộc vừa nói, bởi chúng khiến anh nghĩ về tất cả những thách thức đang đe dọa anh.
- Liệu những chiến lược lãnh đạo của chú có thể giúp cháu trở thành một người lãnh đạo tốt hơn không? – Anh hỏi.
- Tất nhiên! Các bí quyết thành công của chú có thể áp dụng mọi khía cạnh trong cuộc sống. Người lãnh đạo có thể dùng để lãnh đạo, người làm kinh doanh có thể dùng để tăng doanh số, người huấn luyện có thể dùng để tập huấn, cha mẹ có thể dùng để nuôi nấng con cái, giáo viên có thể dùng để giáo dục học trò. Đó là những bí quyết thành công tối hậu giúp con người kiến tạo nên bất kỳ thứ gì họ mong muốn. Bất kể là trong một gia đình, một đội ngũ, một doanh nghiệp, một trường học, một sự nghiệp, hay một tổ chức, các công cụ thành công này đều phát huy hiệu quả. Ba trong số đó là những chiến lược chú cho là tốt nhất.
Nhưng cậu đừng nghe suông thôi nhé. Cậu sẽ phải đặt những chiến lược này vào hành động. Cậu cần biến các nguyên tắc thành thói quen, và rồi chúng sẽ trở thành một phần con người cậu, thành cách cậu sống và làm việc. Lúc đó cậu sẽ nhận ra các bí quyết này cực kỳ đơn giản song có sức mạnh chuyển hóa tuyệt vời. Những chiến lược này không phải do chú rút ra, mà là từ cha chú. Chú đã tận mắt chứng kiến sức mạnh của chúng trong cuộc đời mình và cuộc đời những người khác. Hầu hết, mọi người không vận dụng chúng bởi vì họ không tin mọi thứ lại đơn giản đến vậy. Họ nghĩ chiến lược phải to lớn và phức tạp thì mới thành công, nhưng trong thực tế, những bí quyết thành công nhất lại cực kỳ đơn giản. Đơn giản là sức mạnh. Song hãy nhớ rằng đơn giản không có nghĩa là dễ dãi. Cậu vẫn phải hành động.
Người thợ mộc ho, rồi đằng hắng lấy giọng. Giọng hơi khàn đi, ông nói tiếp: - Chú nói thật nhé, Michael, cuộc sống của chúng ta giao nhau vào ngày hôm đó là có lý do. Ngày đó chú không chỉ ở đó để cứu sống cậu, mà có mặt để giúp cậu sáng tạo nên cuộc đời mới. Khi chúng ta tạo ra được một bản thể cho chính cậu tốt hơn, cậu sẽ tạo ra được một doanh nghiệp tốt hơn và vững bền trước mọi phép thử của thời gian. Vậy, giờ cậu đã sẵn sàng để học thêm những chiến lược thành công yêu thích của chú để bắt đầu thiết kế nên tuyệt tác của mình chưa?
- Vâng, cháu đã sẵn sàng, nhưng cháu phải cảnh báo chú, để biến gã trước mắt chú và cuộc đời hắn thành một tuyệt tác hẳn sẽ mất nhiều công đấy. Cháu đã “hỏng hóc” ít nhiều như chú thấy, từ cú bất tỉnh lần chạy bộ vừa rồi.
- Không vấn đề. Một số thành quả tốt nhất của chú đều là cải thiện từ những thứ hỏng hóc và khiến chúng lại vẹn toàn. Chú rất vui với thử thách này. Cậu nghĩ sao nếu chúng ta cùng đến xưởng lấy gỗ và các nguyên liệu cần thiết để đóng tủ phòng khách? Chú sẽ chia sẻ với cậu nhiều hơn trên đường đi.