Cuối tuần ấy, người thợ mộc hoàn tất công đoạn cuối cùng của chiếc bàn mới và chuyển giao nó cho Michael khi anh vừa đến văn phòng. Chiếc bàn quá sức tuyệt mỹ. Anh không tìm ra lời nào để diễn tả nổi sự thán phục trước tài năng của người thợ mộc, không thể tin những mảnh gỗ bình thường giờ đây lại trở thành một tạo phẩm đẹp đến không ngờ. Thẫn thờ một lúc lâu, Michael cất tiếng hỏi.
- Bằng cách nào chú làm được như vậy?
Người thợ mộc mỉm cười.
- Bởi vì chú biết chú là ai.
- Quá hiển nhiên, chú nhỉ. Chú là J. Emmanuel, nghệ nhân bậc thầy trong lốt người thợ mộc. – Michael hài hước.
- Còn hơn thế nữa. – Người thợ mộc nói. – Chú biết chú không phải chỉ là một thực thể thể lý có những trải nghiệm tinh thần mà còn là một thực thể tâm linh trải nghiệm đời sống con người. Trong thể xác này là tâm trí và linh hồn, thứ tiếp cho chú sức sống. Những người nghệ sĩ sáng tạo từ sâu thẳm tâm hồn của họ. Một nghệ sĩ thực thụ được dẫn lối bởi nguồn lực tinh thần ấy. Chú biết mình là ai và chú biết sức mạnh nào truyền cho chú năng lực sáng tạo không ngừng.
Nói đoạn người thợ mộc miết tay mình trên bề mặt nhẵn thín của chiếc bàn.
- Tất cả chúng ta đều có thể sáng tạo nhờ nguồn nội lực ấy. Tiếc là rất nhiều người quên mất chuyện họ đích thực là ai. Hai ngàn năm trước không hề có khái niệm tách biệt giữa đời sống công việc và đời sống tinh thần. Giờ đây, chúng ta phân chia chúng rồi tự hỏi tại sao con người lại khổ sở đến thế. Công việc là phương tiện để trải nghiệm tinh thần chứ không phải là sự buồn tẻ lặp đi lặp lại mỗi ngày. Mọi công việc đều thiêng liêng, mọi thứ đều là trải nghiệm tinh thần. Khi cậu làm mọi thứ bằng cả tâm hồn mình, đó chính là lúc cậu trở thành người kiến tạo thành công tuyệt vời.
Sau đó, với sự hào hứng người thợ mộc ra dấu cho Michael đến ngồi xuống ghế của anh ở vị trí ngay sau bàn làm việc. Ngay khoảnh khắc ngồi xuống, anh bỗng cảm nhận một điều gì đó hết sức khác lạ ở chiếc bàn này, anh biết mọi điều người thợ mộc đang nói là sự thật.
- Ôi trời. – Đó là tất cả những gì anh có thể thốt nên.
- Phải. – J. tiếp tục. – Khi cậu nhận ra mọi thứ đều gắn với tinh thần, cậu không chỉ tạo nên những tuyệt tác, cậu còn khiến tuyệt tác ấy phát ra nguồn năng lượng tuyệt vời. Bất kể là gầy dựng đội ngũ, doanh nghiệp, trường học hay phần mềm… những thành tựu bên ngoài ấy là sự phản ảnh tâm trí và linh hồn bên trong cậu. Sứ mạng của cậu là sáng tạo và kiến thiết nên thế giới bên ngoài từ chất lượng đời sống nội tâm mình. Mỗi một kiệt tác được tạo ra bằng cách này đều là một trải nghiệm thăng hoa đối với cậu.
Rồi người ta sẽ vây lấy và hỏi cậu đã làm điều đó bằng cách nào và thật khó để giải thích. Nhưng thành tựu và cống hiến của cậu không cần bất cứ lời biện giải nào. Giống như chiếc bàn này, tự nó là hiện thân của ý chí và tâm hồn cậu và bất cứ ai cũng nhận ra sự khác biệt ở cậu. Họ cảm nhận một nguồn nội lực phi thường cuộn chảy bên trong cậu. Đa số sẽ tin rằng bởi vì cậu vốn dĩ là thiên tài bẩm sinh, không cách gì họ làm được như cậu. Chỉ một số ít nhận thức được rằng sức sáng tạo thần kỳ ấy có sẵn trong mỗi chúng ta và họ cũng có thể trở thành người vĩ đại như cậu. Họ sẽ hỏi cậu bí quyết và cậu không ngần ngại tiết lộ bởi thành công đúng nghĩa cần được chia sẻ. Nếu họ lắng nghe và làm theo lời khuyên thì một người, rồi một người nữa sẽ tạo ra những điều vĩ đại và cùng nhau thay đổi cả thế giới.
Kết thúc, người thợ mộc tiến đến bên Michael và ôm tạm biệt anh.
- Cậu đã sẵn sàng rồi, anh bạn ạ, sẵn sàng tạo ra những kỳ tích. Chú đã chia sẻ với cậu mọi thứ mình biết và chú tin tưởng ở khả năng cũng như tương lai cậu đang đi tới. Hãy tới gặp và cập nhật tình hình cho chú biết trong mấy tuần tới. Chú hết sức nóng lòng được nghe những thành quả của cậu.
- Tất nhiên cháu sẽ đến. – Michael đáp, tuy rằng lúc này anh không đủ lạc quan như người thợ mộc. Những suy tính không biết làm cách nào để cứu vãn công ty khiến anh sợ hãi nhiều hơn là tự tin vào lúc này.