• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. Người tình Hoa Bắc
  3. Trang 6

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 5
  • 6
  • 7
  • More pages
  • 22
  • Sau

1.

Một ngôi nhà ở giữa một sân trường. Mọi cánh cửa đều mở rộng. Cứ như thể hội hè. Nghe

vẳng ra từ các cửa sổ và các cửa ra vào những điệu valse của Strauss và của Franz Lehar, và cả bài Ramona cùng bài Đêm Trung Hoa. Nước lênh láng khắp nơi, bên trong, bên ngoài.

Mọi người xối nước ào ào rửa nhà. Mỗi năm họ dội rửa nhà như vậy hai hoặc ba lần. Những gia nhân nhỏ tuổi thân thiết và con cái hàng xóm đến xem. Bọn họ xả những tia nước lớn, họ giúp đỡ, họ cọ rửa, gạch lát, những bức tường, những chiếc bàn. Vừa rửa họ vừa nhảy theo điệu nhạc Âu châu. Họ cười. Họ hát.

Đó là một buổi hội hè sốt sắng, hoan hỉ.

Âm nhạc, đó là bà mẹ, một quý bà Pháp, đang dạo dương cầm ở gian bên.

Trong số những người nhảy có một chàng trai trẻ măng, người Pháp, tuấn tú, đang nhảy với một cô gái trẻ măng, cũng là người Pháp. Họ giống nhau.

Cô, chính là người không có tên trong cuốn sách đầu tiên cũng như trong cuốn viết trước đó và cả trong cuốn này.

Anh, chính là Paulo, người anh thứ mà em gái yêu quý, cô em gái không được nêu tên.

Một chàng trai khác đến nơi hội hè: Đó là Pierre. Người anh cả.

Anh ta đứng cách nơi hội hè vài mét và anh ta nhìn.

Anh ta nhìn cuộc hội hè hồi lâu.

Thế rồi anh ta làm điều đó: Anh ta gạt những gia nhân nhỏ tuổi ra, chúng kinh hãi bỏ chạy. Anh ta tiến lên. Anh ta bước đến sát đôi bạn nhảy là cậu anh thứ và cô em gái.

Thế rồi anh ta làm điều đó: Anh ta nắm lấy hai vai cậu anh thứ, anh ta đẩy cậu đến tận khung cửa sổ mở của gác lửng. Và, cứ như phải thực hiện một nghĩa vụ tàn ác, anh ta quẳng cậu em ra ngoài như quẳng một con chó.

Cậu em nhổm dậy và bỏ đi thẳng về phía trước, cậu gào lên không nói một lời.

Cô em đi theo cậu: Cô nhảy ra từ cửa sổ và đến với cậu. Cậu nằm sát vào hàng rào ngoài sân, cậu khóc, cậu run lên, cậu bảo cậu thà chết còn hơn muốn cái đó… cái gì chứ?... Cậu không biết nữa, cậu đã quên rồi, cậu không bảo rằng đó là người anh cả.

Bà mẹ lại bắt đầu dạo dương cầm. Nhưng bọn trẻ hàng xóm đã không trở lại. Và đến lượt những chú đầy tớ rời khỏi ngôi nhà mà trẻ em đã bỏ đi.

Đêm đến. Vẫn cảnh trí ấy.

Bà mẹ hãy còn ở nơi có cuộc “hội hè” ban chiều.

Mọi chốn được dọn dẹp lại ngăn nắp. Đồ đạc đặt vào chỗ cũ.

Bà mẹ không chờ đợi gì hết. Bà đang ở trung tâm vương quốc của bà: cái gia đình ấy, thoáng được nhìn thấy ở đây.

Bà mẹ không ngăn cản gì nữa. Bà sẽ không ngăn cản gì nữa.

Bà sẽ để mặc cho những gì phải xảy đến diễn ra. Cứ như thế suốt câu chuyện được kể ở đây.

Đó là một bà mẹ ngã lòng nản chí.

Người anh cả đang nhìn bà mẹ. Anh ta mỉm cười với bà. Bà mẹ không trông thấy anh ta.

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 5
  • 6
  • 7
  • More pages
  • 22
  • Sau