Em ơi, ngày mai bình yên
KHALY CHÀM
Cảm thức tôi, khi loài người khốn khó bi thương
hẳn thế, nhưng không là từ khốn cùng hay bi thảm
sự kích hoạt từng thời khắc của ngoại vi luôn sinh động
Sài Gòn và cư dân một phức hợp hồn nhiên khởi sinh ước mơ
Niềm vui hân hoan bỗng nhiên khánh kiệt không ngờ
ai cũng hiểu, lũ virus vô hình đốt cháy dưỡng khí đất trời ban tặng
chẳng thấy người với người song hành bước đi trên hè phố vắng
có thể, quá khiếp sợ bóng ma rập rờn bay lên từ địa ngục đen
Tôi ơi, hãy ký họa những khuôn mặt người phương Nam thân quen
hình dung tiếng thở dài, xin gửi gắm niềm tin vào lòng người khổ nạn
này em, thời gian trôi qua hai ta tự trói chân vào ánh sáng
khi mẹ vẫn điềm nhiên trong khung ngày nhìn nắng bay đó thôi
Mẹ nói, phương Nam dù đau thương nhưng không trách cứ đất trời
vì tin có ngọn lửa thiêng bùng lên trong tim những anh hùng xung trận
áo trắng lương y níu giữ từng hơi thở sống còn trước giây phút nguy nan
những vết thương lòng được bao bàn tay nghĩa nhân xoa dịu vỗ an
nên không cần dụ ngôn tâm linh để vượt qua cơn dịch dã cuồng diễn biến
con ơi, có gia đình chỉ nhận hung tin người thân yêu ra đi vĩnh viễn
họ ngậm ngùi nói khẽ lời cảm ơn anh lính trẻ mang hũ tro cốt về đến tận nhà!
Một đời mẹ, không có ánh nhìn nào dửng dưng tuy là người xa lạ
mười chín tuổi mẹ cùng cha con dắt dìu nhau về Nam an cư cho đến bây giờ
Sài Gòn là một cái nôi bao dung dỗ dành biết bao mảnh đời cơ nhỡ
nay mẹ gần đất rồi, không có gì để đáp đền chỉ nhủ lòng thầm tạ ơn thôi
các con cháu, hãy bình tâm cùng với thành phố vượt qua tai ương thương đau
đừng vọng ngữ nói Sài Gòn hồi sinh, thì loài người đã tuyệt chủng hết từ khi nào?
nước Việt Nam ta sừng sững bao đời nay thì chuyện cơ cầu chỉ là hoang tưởng!
Em ơi, ngày mai bình yên ta hãy về phương Nam thăm bạn bè tứ hướng
cũng lắm nỗi buồn xót đau vì đại dịch… rồi sẽ dần tan theo vòng xoay cuộc đời
Sài Gòn ơi, dù đang bị trọng thương nhưng vẫn hấp thu ánh sáng mặt trời!
lan tỏa tràn đầy, quý tặng người luôn hướng nhìn về tương lai sắc màu rực rỡ.
Tây Ninh, tháng 9-2021