Nguyện cầu
TRẦN DANH TU
Con ôm ngực, chào bác sĩ ra về
Ngã gục xuống tại nhà mình trống vắng
Mũ tai bèo, lược đuya-ra bên bình tro chết lặng
Khói hương bay tàn lạnh, cóng căn nhà!
Tro cốt hiện ra hàng rào điện tử Mác Na-ma-ra
Nhiều vết sẹo bom na-pan loang lổ
Cha cất kín, không cho ai ngưỡng mộ
Luôn nguyện cầu. Chiến tranh chớ đầu thai!
Ở trong bình, còn nguyên vẹn hình hài?
Trận Thành cổ đất tím bầm máu tứa
Bom đạn trong cha từ nay không đau nữa
Hũ sành kia mang tất cả đi rồi!
Xuống đất sâu ôm đồng đội mà cười
Khoe thành phố nhà chọc trời gió hát
Tàu điện ngầm hú còi vang lòng đất
Ổ chuột xưa nay bỗng hóa thiên đường.
Con nâng niu kỷ vật thuở chiến trường
Đừng đốt. Nguyện cầu cha sống mãi
Đại dịch đến, nhiều tấm lòng đỏ chói
Lòng bao dung, trao nhân nghĩa muôn nhà…
Một Sài Gòn chinh phục bạn gần xa
Chính khách đến, gác nỗi niềm quá khứ
Tay sang tay như chưa hề do dự
Khúc reo vui lấp lánh ánh mắt người.
Cha đừng buồn bình tro cốt mình vơi!
Khi cả nước lấy máu mình chống dịch
Theo chân Bác, Sài Gòn mau về đích
Tro dịch này. Nhân loại chớ đầu thai.