Nhiễm độc máu ở phụ nữ có thai là một tình trạng đa triệu chứng, xảy ra khi cơ thể họ không thể thích nghi với trạng thái mang thai, với đặc trưng là những thay đổi nghiêm trọng trong cơ chế chuyển hóa, chức năng của các tuyến nội tiết, hệ tim mạch và các hệ thống khác, cũng như mức độ chất điện giải hoặc hoóc-môn.
Các bệnh trước hoặc trong thai kỳ, suy dinh dưỡng, mệt mỏi, căng thẳng thần kinh và thiếu ngủ khiến phụ nữ dễ bị nhiễm độc máu hơn. Buồn nôn, ốm nghén và nôn không phải là hiện tượng tự nhiên khi mang thai, nhưng ở một số trường hợp chúng dễ trôi qua nhanh chóng, trong khi ở số khác có thể phải đình chỉ thai kỳ để cứu thai phụ.
Căn nguyên bệnh hiện nay vẫn đang là đề tài tranh luận. Nếu hiểu rằng trạng thái này là phi tự nhiên với phụ nữ mang thai, ta có thể kết luận rằng nhất thiết phải chăm sóc cơ thể và sức khỏe thai phụ trong giai đoạn đầu thai kỳ.
Thiên nhiên đối xử công bằng với tất cả. Nếu một phụ nữ bị buồn nôn và nôn trong khi mang thai tức là lối sống của cô đã dẫn đến tình trạng khổ sở này. Những triệu chứng này là do cơ thể cô bị nhiễm độc chứ không phải do mang thai. Thiên nhiên cố gắng ban tặng sức khỏe cho mọi đứa trẻ sơ sinh để duy trì sự sống và ban tặng những tố chất tốt nhất cho bất kỳ dạng sống mới nào. Do đó, thiên nhiên đặc biệt chú trọng đến tình trạng trước khi được sinh ra của thai nhi, đặc biệt là vấn đề dinh dưỡng. Bào thai lấy dinh dưỡng từ các chất mà cơ thể người mẹ cung cấp.
Nếu máu của người phụ nữ mang thai đáp ứng tiêu chuẩn sinh lý cao nhất cho bào thai, thì quá trình mang thai sẽ diễn ra suôn sẻ, thậm chí dễ chịu. Nếu máu nhiễm độc, quá trình tìm nguồn dinh dưỡng tốt nhất cho bào thai cần được khởi động. Môi trường sinh lý của bào thai (là cơ thể người mẹ) cần phải khỏe mạnh để bào thai có những điều kiện phát triển cân bằng, sạch sẽ, khỏe mạnh trong giai đoạn tiền sản. Tức là không chỉ tử cung mà toàn bộ cơ thể người mẹ cũng phải phù hợp. Nếu cái tổng thể không hài hòa thì cái cục bộ cũng sẽ không hài hòa.
Chúng tôi quan sát thấy sự tăng cường chuyển hóa ở phụ nữ mang thai, các tuyến trước đó không hoạt động được kích hoạt. Nếu có lối sống khỏe mạnh, sức khỏe người phụ nữ sẽ cải thiện. Các triệu chứng lâu năm biến mất và họ bắt đầu khỏe lên. Buồn nôn và nôn chỉ là một phần của quá trình phục hồi chung. Phụ nữ nhiễm độc không phù hợp để mang thai và sinh con. Các độc tố tích tụ trong cơ thể họ cần phải được loại bỏ. Đây là lý do họ cần một quá trình thải độc triệt để, mà giải pháp phù hợp là nhịn tạm thời. Dạ dày và cơ thể nhiễm độc của họ sẽ phản đối, chúng sẽ cự tuyệt thức ăn, còn gan sẽ tăng cường chức năng bài tiết. Rất nhiều mật được tiết vào dạ dày và đào thải bằng nôn. Một số phụ nữ thậm chí còn sợ thức ăn – đây là cách cơ thể thải độc.
Khi đã nhận ra thiên nhiên làm tất cả để chuẩn bị môi trường sạch và khỏe mạnh cho mầm sống mới, ta mới hiểu vì sao mình cần hỗ trợ quá trình này, thay vì “chọc gậy bánh xe”.
Phụ nữ mang thai nếu bị buồn nôn và nôn nhẹ thì nên tự ngừng ăn ngay lập tức. Đương nhiên trong trường hợp này, không được phép nhịn khô, tốt nhất là nên thực hiện phương pháp nhịn ướt của Arakelyan. Đợt nhịn nên kéo dài 3-7 ngày, kèm thảo dược giảm căng thẳng và lợi mật. Nhịn như vậy sẽ không ảnh hưởng xấu đến thai nhi hay người mẹ. Nhịn dài hạn có thể gây hại, trong khi nhịn vài ngày ở giai đoạn đầu thai kỳ sẽ rất tốt, đặc biệt với thai phụ ốm nghén. Người mẹ nên đi ngủ và nghỉ ngơi trong môi trường ấm áp, giải tỏa hết lo âu và thư giãn tinh thần mà không dùng bất kỳ loại thuốc nào.
Thực tế điều trị cho thấy nhịn 3-7 ngày là đủ để cải thiện sức khỏe và trị dứt buồn nôn và nôn trong giai đoạn còn lại của thai kỳ. Sau vài ngày nhịn, nên ăn hoa quả và rau củ chế biến thô trước khi ăn bình thường trở lại. Tôi nói “ăn bình thường” không có nghĩa là lối ăn phổ thông. Phụ nữ mang thai thường ăn quá nhiều, đặc biệt là đạm. Đúng là họ rất cần đạm chất lượng cao, nhưng chỉ với lượng nhỏ. Thực phẩm họ cần hơn cả là hoa quả tươi và rau củ ít tinh bột. Với người ốm nghén bình thường, chỉ cần 3-4 ngày nhịn là đủ để phục hồi sức khỏe, và thai phụ sau đó có thể ăn uống bình thường. Thực sự không có lý do để không nhịn đối với những trường hợp như thế này. Tại sao ta ép mình ăn khi đang buồn nôn, nôn, chán ăn, khi cơ thể tống hết mọi thứ ta ăn ra ngoài cùng một lúc? Nhịn là cách hợp lý duy nhất để cải thiện sức khỏe trong trường hợp này.