Mọi điều bạn mong muốn đều nằm ngoài vùng an toàn của bạn.
ROBERT ALLEN
Đồng tác giả cuốnThe One Minute Millionaire
Bạn đã bao giờ đang lái xe thì đột nhiên nhận ra mình đang để phanh gấp chưa? Bạn có nhấn ga mạnh hơn để chiến thắng lực kéo của phanh không? Không, hiển nhiên là không rồi. Bạn đơn giản chỉ nhả phanh… và không còn lực cản nào, bạn sẽ đi nhanh hơn.
Hầu hết mọi người đều lái xe xuyên suốt cuộc đời với chiếc phanh tâm lý đang nhấn. Họ giữ những hình ảnh tiêu cực về bản thân hay không thoát ra nổi những ấn tượng mạnh mẽ song không mấy tốt đẹp trong quá khứ. Họ tự chui vào một môi trường thoải mái của riêng mình. Họ giữ những niềm tin sai lệch về sự thật hay nuôi dưỡng những suy nghĩ tội lỗi và những nghi ngờ về bản thân. Và khi họ cố gắng thực hiện những mục tiêu của mình, những hình ảnh tiêu cực cũng như những môi trường thoải mái đã được lập trình sẵn luôn cản trở những dự định tốt đẹp của họ - dù cho họ có cố gắng tới đâu.
Mặt khác, những người thành đạt đã khám phá ra rằng, thay vì sử dụng sức mạnh ý chí làm động cơ để đi tới thành công, đơn giản bạn chỉ cần “loại bỏ những chiếc phanh kìm hãm” bằng cách xóa bỏ hay thay thế những niềm tin tự hạn chế và thay đổi hình ảnh về bản thân.
BƯỚC RA KHỎI VÙNG AN TOÀN CỦA BẠN
Hãy coi vùng an toàn chính là nhà tù đang giam cầm bạn - một nhà tù lớn do chính bạn lập lên. Nhà tù đó bao gồm: không thể, bắt buộc, không được và những niềm tin không có cơ sở khác - tất cả đều bắt nguồn từ những suy nghĩ và những quyết định tiêu cực bạn đã tự tích lũy và hình thành trong cuộc đời.
Có lẽ, bạn thậm chí còn được đào tạo để tự giới hạn bản thân.
ĐỪNG NGU NGỐC NHƯ CHÚ VOI NÀY
Một con voi khi còn nhỏ chỉ được sinh hoạt hạn chế trong một không gian nhỏ hẹp. Người huấn luyện sẽ trói chân nó vào một sợi dây thừng buộc vào cột gỗ chôn sâu dưới đất. Như vậy, con voi chỉ được di chuyển hạn chế trong phạm vi giới hạn bởi sợi dây thừng - vùng an toàn của nó. Mặc dù lúc đầu con voi cố gắng dứt bỏ sợi dây song sợi dây quá cứng cáp và con voi nhỏ nhận ra nó không thể giật đứt được sợi dây thừng. Nó học được rằng, nó phải ở trong không gian giới hạn bởi sợi dây.
Khi con voi nhỏ lớn lên, trở thành một chú voi khổng lồ cân nặng tới năm tấn và có thể dễ dàng giật đứt sợi dây thừng song nó thậm chí còn không thử làm việc đó bởi nó đã học được từ khi còn nhỏ rằng sẽ không thể giật đứt được sợi dây đó. Do vậy, một con voi khổng lồ cũng có thể bị trói bởi một sợi dây thừng nhỏ.
Có lẽ, câu chuyện này cũng phần nào miêu tả chính bạn - vẫn đang bị mắc kẹt trong vùng an toàn được giới hạn bởi một vật nhỏ bé và yếu ớt như sợi dây thừng nhỏ đã giam giữ chú voi. Sợi dây thừng của bạn được tạo nên bởi những hình ảnh và những niềm tin tự hạn chế mà bạn đã nhận được khi còn nhỏ. Nếu bạn thấy chính mình trong câu chuyện này thì tin vui là bạn hoàn toàn có thể thay đổi vùng an toàn của mình. Bằng cách nào? Bạn có ba phương pháp khác nhau:
1. Bạn có thể dùng những lời quả quyết và những bài độc thoại tích cực để khẳng định rằng bạn đang có được những điều mình mong muốn, đang thực hiện những ước mơ của mình và đang hành động như chính con người bạn.
2. Bạn có thể tạo dựng những hình ảnh thuyết phục và mạnh mẽ bên trong chính con người bạn.
3. Bạn cũng có thể thay đổi hành vi của mình.
Tất cả ba phương pháp trên sẽ giúp bạn thoát ra khỏi vùng an toàn trước đây.
ĐỪNG TIẾP TỤC NHỮNG TRẢI NGHIỆM GIỐNG NHAU
Một khái niệm quan trọng mà những người thành đạt đều hiểu rõ đó là bạn không bao giờ bị mắc kẹt. Bạn chỉ liên tục tạo ra những trải nghiệm giống nhau do giữ nguyên những suy nghĩ, những niềm tin, những câu nói và những hành động giống nhau.
Thông thường, chúng ta bị mắc kẹt trong một cái vòng luẩn quẩn. Suy nghĩ hạn chế của chúng ta tự dựng nên những hình ảnh trong tâm trí, và những hình ảnh này chi phối hành động, rồi những hành động này, theo vòng, lại củng cố những suy nghĩ hạn chế trong đầu. Hãy hình dung tình huống bạn quên mất phần nội dung đã chuẩn bị cho bài thuyết trình tại công ty. Ý nghĩ này gợi bạn hình dung tới cảnh mình quên mất một luận điểm chính cần trình bày. Hình ảnh đó làm dấy lên cảm giác lo sợ. Nỗi lo sợ này lại phủ bóng đen lên khả năng suy nghĩ mạch lạc của bạn, khiến bạn thực sự quên mất một luận điểm chính. Do vậy, ý niệm rằng mình không thể nói trước đám đông lại càng được củng cố trong đầu bạn. Thấy chưa, mình đã biết là mình sẽ quên mất những vấn đề cần trình bày. Mình không thể thuyết trình trước đám đông được.
Nếu bạn cứ tiếp tục phàn nàn về tình cảnh hiện tại, trí não bạn sẽ tiếp tục tập trung vào tình cảnh đó. Chính bởi bạn liên tục nói, nghĩ và viết về cách thức mọi việc đang diễn ra, bạn sẽ tiếp tục củng cố lối mòn trong não bạn - lối mòn đã dẫn bạn tới xuất phát điểm hôm nay. Thêm vào đó, bạn sẽ tiếp tục phát ra những tín hiệu thu hút những con người và tình huống như hiện tại.
Để thay đổi vòng tròn luẩn quẩn này, bạn phải tập trung suy nghĩ, nói và viết về những điều bạn muốn đạt được. Bạn cần lấp đầy phần não vô thức của mình với những suy nghĩ và hình ảnh về “sự thực” mới mẻ đó.
Những vấn đề to lớn chúng ta phải đối mặt không thể được giải quyết với cùng một trình độ suy nghĩ đã tạo ra chúng.
ALBERT EINSTEIN
Nhà vật lý học đã từng được trao giải thưởng Nobel
TÀI CHÍNH CỦA BẠN ĐANG Ở MỨC NÀO?
Môi trường thoải mái của bạn hoạt động giống như cách thức vận hành của chiếc máy điều hòa nhiệt độ trong nhà bạn. Khi nhiệt độ trong phòng tiến tới mức nhiệt độ bạn cài đặt, chiếc máy sẽ truyền tín hiệu điện tới bộ phận sưởi nóng hay điều hòa để bật hoặc tắt bộ phận đó. Khi nhiệt độ trong phòng bắt đầu thay đổi, những tín hiệu điện sẽ tiếp tục phản ứng với những thay đổi này và giữ cho nhiệt độ trong phòng nằm ở mức được cài đặt.
Tương tự như vậy, bạn cũng sở hữu một chiếc máy điều hòa tâm lý bên trong, chiếc máy này sẽ điều chỉnh mức độ hiệu quả của bạn ở thế giới bên ngoài. Thay vì truyền đi những tín hiệu điện, bộ máy điều chỉnh hiệu năng của bạn sẽ sử dụng những tín hiệu lo lắng, khó chịu để giữ bạn trong vùng an toàn. Khi hành vi của bạn bắt đầu tiến tới ngưỡng của môi trường đó, bạn sẽ bắt đầu cảm thấy không an toàn. Nếu bề ngoài bạn chỉ cảm nhận được hình ảnh mình đang nắm giữ một cách vô thức, thì bên trong cơ thể bạn sẽ gửi đi những tín hiệu căng thẳng về tinh thần và thiếu thoải mái về thể chất tới hệ thống. Để tránh những cảm giác không dễ chịu đó, bạn sẽ vô thức co cụm lại trong môi trường thoải mái của mình.
Cha dượng tôi, một giám đốc bán hàng khu vực của NCR, đã nhận ra mỗi nhân viên của mình đều có nhận thức riêng về người bán hàng trong họ. Đó là một người bán hàng với thu nhập 2000 đô la hay 3000 đô la một tháng.
Nếu một nhân viên bán hàng tự nhận thức anh ta kiếm được 3000 đô la tiền hoa hồng một tháng, thì mỗi khi anh ta đã được từng ấy thu nhập ngay trong tuần đầu tiên của tháng, những tuần còn lại tiền hoa hồng của anh ta sẽ giảm xuống.
Mặt khác, nếu đã tới gần hết tháng mà anh ta chỉ kiếm được 1500 đô la tiền hoa hồng, anh ta sẽ làm việc 16 giờ mỗi ngày, kể cả cuối tuần, đưa ra các đề xuất bán hàng mới và làm mọi việc để đạt tới mức 3000 đô la trong tháng đó.
Dù trong tình huống nào, một người tự nhận thức mình thu được 36.000 đô la sẽ luôn đạt được khoản thu nhập đó. Nếu không, họ sẽ cảm thấy không thoải mái.
Tôi còn nhớ có một năm, cha dượng tôi đi bán máy thu ngân trong đêm giao thừa. Quá nửa đêm, ông vẫn chưa về vì ông có mục tiêu bán thêm hai chiếc máy nữa để đủ tiêu chuẩn cho một chuyến du lịch tới Hawaii - công ty thưởng cho những nhân viên bán hàng vượt mức chỉ tiêu hàng năm. Ông luôn được thưởng một chuyến du lịch như vậy trong vài năm trước, nên bản thân không cho phép ông thất bại năm đó. Ông đã thành công và được hưởng chuyến du lịch. Vùng an toàn không cho phép ông thực hiện ít hơn điều đó.
Bạn hãy hình dung một tình huống tương tự đối với tài khoản tiết kiệm của bạn. Một số người thấy hài lòng nếu họ có tài khoản tiết kiệm trị giá 2000 đô la. Những người khác sẽ không vui nếu trong tài khoản tiết kiệm có ít hơn tám tháng thu nhập - hay tương đương 32.000 đô la. Tuy vậy, một số người vẫn vui mặc dù không có khoản tiết kiệm nào và nợ thẻ tín dụng lên tới 25.000 đô la.
Nếu người muốn tiết kiệm 32.000 đô la phải bỏ ra một khoản chi phí y tế bất thường trị giá 16.000 đô la, anh ta sẽ cắt giảm chi tiêu, làm việc ngoài giờ, bán ga-ra để xe - hay bất kì việc gì để đưa số tiền trong tài khoản tiết kiệm trở lại con số 32.000 đô la. Tương tự như vậy, nếu anh ta bất ngờ được thừa hưởng một món tiền, anh ta sẽ tiêu pha sao cho chỉ còn lại 32.000 đô la tiết kiệm - môi trường thoải mái của anh ta.
Chắc hẳn, bạn đã từng nghe nói hầu hết những người trúng xổ số đều đánh mất, tiêu pha, hoang phí hay cho đi tất cả khoản tiền trúng thưởng đó chỉ trong vòng một vài năm. Thực tế, 80% những người trúng xổ số tại Mỹ đều đệ đơn phá sản trong vòng năm năm! Nguyên nhân nằm ở chỗ họ đã không tự hình thành cho mình cách tư duy của những nhà triệu phú. Do đó, một cách vô thức, họ tái tạo hiện thực phù hợp với cách tư duy trước đó của mình. Họ cảm thấy không thoải mái khi sở hữu quá nhiều tiền, do vậy họ tìm cách để trở lại với vùng an toàn trước kia của mình.
Chúng ta cùng có một vùng an toàn giống nhau về loại hình nhà hàng, khách sạn, xe hơi, nhà ở, quần áo, kỳ nghỉ và những người muốn giao du.
Nếu bạn từng đi dọc Fifth Avenue ở New York hay Rodeo Drive tại Beverly Hills, có lẽ bạn sẽ trải qua cảm giác đi vào một cửa hiệu và ngay lập tức cảm thấy mình không thuộc về nơi đó. Cửa hàng đó quá sang trọng với bạn. Bạn cảm thấy như cá bị mắc cạn. Đó chính là khi cơ chế vùng an toàn trong bạn đang vận hành.
HÃY THAY ĐỔI HÀNH VI
Khi tôi mới chuyển tới Los Angeles lần đầu tiên vào năm 1981, vị giám đốc mới đã đưa tôi đi mua quần áo tại một cửa hàng thời trang nam sang trọng tại Westwood. Trước đó, cái áo đắt tiền nhất của tôi cũng chỉ trị giá 35 đô la, được mua tại Nordstorm. Chiếc áo rẻ tiền nhất tại cửa hàng này có giá tới 95 đô la. Tôi cảm thấy choáng váng và toát mồ hôi hột. Trong khi vị giám đốc mới mua rất nhiều đồ, tôi chỉ mua một chiếc áo thiết kế kiểu Ý có giá 95 đô la. Tôi đã đi quá xa khỏi vùng an toàn của mình, tôi cảm thấy không thể thở nổi. Tuần tiếp theo, tôi mặc chiếc áo mới mua và cảm thấy kinh ngạc bởi chiếc áo vừa vặn biết bao, mặc chiếc áo vào cảm thấy thích biết bao và trông tôi rất bảnh bao khi mặc nó. Sau vài tuần mặc chiếc áo, tôi thật sự yêu thích nó. Trong vòng một tháng, tôi mua thêm một chiếc nữa. Trong vòng một năm, tôi chỉ mặc những chiếc áo tương tự. Dần dần, vùng an toàn của tôi đã thay đổi bởi tôi đã quen với những thứ tốt hơn dù đắt tiền hơn.
Khi tôi còn làm việc cho một khoa của Million Dollar Forum và Income Builders International - hai tổ chức chuyên về đào tạo cách trở thành triệu phú - tất cả mọi khóa học đều được tổ chức tại khách sạn Ritz-Carlton ở bãi biển Laguna, California; khách sạn Hilton tại Hawaii và các khách sạn nghỉ dưỡng sang trọng khác. Nguyên nhân của sự sắp xếp này là để những người tham gia quen với cảm giác được đối xử như tầng lớp thượng lưu. Đó là một phần trong công tác mở rộng môi trường thoải mái - thay đổi sự tự nhận thức về bản thân của họ. Mọi khóa đào tạo đều có một bữa tiệc khiêu vũ và ăn tối sang trọng. Đối với rất nhiều học viên, đó là lần đầu tiên họ được tham gia và một dịp sang trọng như vậy - vùng an toàn của họ được mở rộng.
THAY ĐỔI Ý NIỆM VỀ BẢN THÂN BẰNG NHỮNG KHẲNG ĐỊNH
Tôi luôn tin tưởng vào phép màu. Những lúc rảnh rỗi, tôi ra ngoài vào mỗi tối, ngồi trên Mulholland Drive, nhìn ra thành phố, giang rộng hai tay và nói: “Mọi người đều muốn làm việc cùng mình. Mình thực sự là một diễn viên giỏi. Mình được mời đóng mọi bộ phim kinh điển.” Tôi cứ nhắc đi nhắc lại những lời đó, dần dần tự thuyết phục mình rằng tôi sắp được mời đóng phim. Tôi lái xe xuống đồi, chuẩn bị sẵn sàng tinh thần để đón chào mọi việc: “Những lời mời đóng phim đang chờ ta, chỉ có điều ta chưa nghe thấy thôi.” Những lời đó giống như những khẳng định, những liều thuốc giải giúp tôi thoát khỏi khó khăn do hoàn cảnh gia đình tạo nên.
JIM CARREY
Diễn viên
Một phương pháp để mở rộng vùng an toàn của bạn là bơm thật nhiều ý tưởng và hình ảnh mới vào trí não vô thức của bạn - về một tài khoản ngân hàng khổng lồ, một thân hình khỏe mạnh, cân đối, một công việc hấp dẫn, những người bạn thú vị, những kỳ nghỉ đáng nhớ - về những mục tiêu của bạn khi đã được thực hiện. Phương pháp này có tên gọi những lời khẳng định. Khẳng định là một tuyên bố miêu tả mục tiêu trong trạng thái đã được thực hiện, ví như “Tôi đang ngắm cảnh hoàng hôn từ ban công ngôi biệt thự xinh đẹp bên bãi biển La’anapali tại Maui của tôi” hay “Tôi đang tận hưởng cảm giác nhẹ nhõm và tràn đầy sinh lực với một thân hình lí tưởng.”
CHÍN ĐƯỜNG LỐI GIÚP XÂY DỰNG NHỮNG KHẲNG ĐỊNH HIỆU QUẢ
Để đạt được hiệu quả cao nhất, những khẳng định của bạn cần được xây dựng dựa trên chín đường lối sau:
1. Bắt đầu với Tôi là/ đang. Cụm từ Tôi là/ đang có sức mạnh lớn nhất trong mọi ngôn từ. Trí não vô thức thu nhận mọi câu bắt đầu với Tôi là/ đang và diễn dịch nó như một mệnh lệnh - một chỉ thị cần thực hiện.
2. Sử dụng thì hiện tại đơn giản. Miêu tả những điều bạn mong muốn như khi bạn đã thực sự đạt được những điều đó.
Sai: Tôi sẽ sở hữu một chiếc Porche 911 Carrera mới màu đỏ.
Đúng: Tôi đang tận hưởng cảm giác lái chiếc Porche 911 màu đỏ của chính mình.
3. Sử dụng thể khẳng định. Hãy khẳng định những điều bạn mong muốn, chứ không phải những điều ngược lại. Hãy trình bày ở thể khẳng định. Trí não vô thức không nghe được từ “không/ đừng.” Như vậy, câu “Đừng đóng sập cửa” sẽ được trí não vô thức hiểu rằng “Hãy đóng sập cửa.” Trí não vô thức suy nghĩ bằng hình ảnh, do vậy, câu “Đừng đóng sập cửa” sẽ gợi lên hình ảnh cánh cửa bị đóng sập lại. Câu “Mình không còn sợ đi máy bay nữa,” tương tự, sẽ khơi lên hình ảnh sợ bay, trong khi đó, câu “Mình thích cảm giác được bay” gợi lên hình ảnh và cảm giác hưng phấn.
Sai: Mình không còn sợ đi máy bay nữa.
Đúng: Mình thích cảm giác được bay.
4. Trình bày thật ngắn gọn. Hãy coi những khẳng định của bạn giống như một bài hát quảng cáo. Mỗi từ ngữ trong đó trị giá 1000 đô la. Do đó, nó cần được trình bày thật ngắn gọn và dễ nhớ.
5. Trình bày thật cụ thể. Những khẳng định mơ hồ sẽ đem tới những kết quả mơ hồ.
Sai: Tôi đang lái chiếc xe mới màu đỏ của mình.
Đúng: Tôi đang được lái chiếc Porche 911 Carrera màu đỏ của mình.
6. Kể tới một hành động đang diễn ra. Miêu tả hành động đang trong trạng thái diễn ra sẽ tăng thêm hiệu ứng tạo ra hình ảnh nó đang được thực hiện.
Sai: Tôi thể hiện mình một cách cởi mở và chân thành.
Đúng: Tôi đang tự tin thể hiện mình một cách cởi mở và chân thành.
7. Bao hàm ít nhất một từ ngữ thể hiện hay miêu tả cảm xúc tích cực. Hãy diễn tả cảm xúc của bạn như khi bạn đã thực hiện được mục tiêu đó. Một số từ thông dụng như: đang tận hưởng, thích thú, hạnh phúc, đáng tự hào, điềm tĩnh, thanh thản, hứng khởi, nhiệt huyết, đầy yêu thương, an toàn, thanh bình và thắng lợi.
Sai: Tôi đang giữ mức cân nặng lí tưởng là 66kg.
Đúng: Tôi thấy mình nhanh nhẹn và sung sức với cân nặng 66kg.
Hãy lưu ý rằng những câu chữ cuối cùng chính là điểm nhấn cho toàn bộ bài hát quảng cáo đó. Trí não vô thức rất yêu các giai điệu.
8. Khẳng định đưa ra cho chính bạn chứ không phải ai khác. Khi bạn đang xây dựng những khẳng định, hãy để chúng miêu tả hành vi của bạn chứ không phải những người khác.
Sai: Tôi đang nhìn Johnny tự dọn phòng.
Đúng: Tôi đang truyền đạt những mong muốn và khao khát của mình rất hiệu quả cho Johnny.
9. Thêm vào đó cụm từ hoặc một điều tốt đẹp hơn. Khi bạn đang khẳng định sẽ nắm được một mục tiêu cụ thể nào đó (công việc, cơ hội, kỳ nghỉ), sở hữu một vật nào đó (nhà, xe hơi, du thuyền) hay một mối quan hệ nào đó (vợ, chồng, con cái), hãy thêm vào cụm từ “hoặc một điều tốt đẹp hơn”. Đôi khi, chúng ta đưa ra tiêu chí cho những mong muốn của mình dựa trên những kinh nghiệm quá khứ còn hạn hẹp. Đôi khi, có những điều còn tốt đẹp hơn chờ đợi chúng ta, do vậy hãy thêm cụm từ này vào những khẳng định của bạn khi thích hợp.
Ví dụ: Tôi đang hạnh phúc được sống và sở hữu căn biệt thự xinh đẹp hướng ra bãi biển Ka’anapali tại Maui hoặc một nơi nào đó đẹp hơn.
MỘT PHƯƠNG PHÁP ĐƠN GIẢN ĐỂ XÂY DỰNG NHỮNG KHẲNG ĐỊNH
1. Hãy hình dung điều bạn muốn tạo dựng. Hãy nhìn mọi việc như cách bạn mong muốn chúng đang diễn ra. Hãy đặt mình vào trong bức tranh và nhìn mọi vật qua chính cặp mắt của bạn. Nếu bạn muốn sở hữu một chiếc ô tô, hãy nhìn thế giới từ bên trong chiếc xe bạn đang lái.
2. Hãy lắng nghe những âm thanh bạn đang được nghe khi đã đạt đến mục tiêu của mình.
3. Hãy cảm nhận những cảm giác bạn mong muốn khi bạn đã thực hiện được ước mơ.
4. Hãy miêu tả ngắn gọn những trải nghiệm của bạn, bao gồm cả những cảm xúc.
5. Nếu cần thiết, hãy biên tập lại lời khẳng định cho phù hợp với tất cả những đường lối trên.
SỬ DỤNG NHỮNG LỜI KHẲNG ĐỊNH VÀ KHẢ NĂNG HÌNH DUNG NHƯ THẾ NÀO?
1. Đọc lại những khẳng định của mình một đến ba lần mỗi ngày. Thời gian thích hợp nhất là vào mỗi buổi sáng khi thức dậy, lúc giữa ngày để giúp bạn tập trung hơn và khoảng thời gian trước khi đi ngủ.
2. Hãy đọc to mỗi lời khẳng định.
3. Nhắm mắt lại và hình dung theo những lời khẳng định. Hãy mường tượng như bạn đang đứng nhìn khung cảnh từ chính con người bạn. Hay nói cách khác, đừng hình dung mình đang đứng đó giữa khung cảnh; hãy coi như bạn đang thực sự sống trong khung cảnh đó.
4. Hãy nghe bất kì âm thanh nào bạn có thể nghe được khi bạn đạt tới những mục tiêu trong lời khẳng định - tiếng sóng vỗ, tiếng hô hào của đám đông, giai điệu của bản quốc ca. Hãy hình dung cả cảnh những người thân yêu chúc mừng bạn và nói rằng họ rất vui lòng khi thấy bạn thành công.
5. Hãy cảm nhận những cảm xúc khi bạn đạt được thành công. Cảm xúc của bạn càng mạnh mẽ, quá trình này càng hiệu quả. (Nếu bạn gặp khó khăn trong việc xây dựng cảm xúc, bạn có thể khẳng định “Tôi đang cảm thấy dễ dàng có được những cảm xúc mạnh mẽ trong quá trình xây dựng những lời khẳng định của mình.”)
6. Hãy lặp lại lời khẳng định của mình và sau đó cứ tiếp tục quy trình này cho những lời khẳng định khác.
CÁC PHƯƠNG PHÁP ÁP DỤNG LỜI KHẲNG ĐỊNH KHÁC
1. Dán những tấm card 4x6 cm ghi những lời khẳng định lên tường nhà.
2. Treo các bức tranh về những thứ bạn muốn đạt được quanh nhà hay trong phòng. Bạn có thể đính ảnh của bạn vào những bức tranh đó.
3. Hãy xem lại những lời khẳng định của bạn trong những quãng “thời gian chết” như lúc xếp hàng, tập thể dục và lái xe. Bạn có thể đọc nhẩm hoặc đọc to lên.
4. Thu âm những khẳng định của bạn và nghe lại trong lúc làm việc, lái xe hay trước lúc ngủ. Bạn có thể dùng máy MP3 hay iPod.
5. Hãy nhờ cha mẹ thu âm lại những lời an ủi, động viên và khuyến khích mà bạn mong muốn được nghe.
6. Lặp lại những lời khẳng định của bạn theo các ngôi thứ khác nhau (tôi, bạn, chị/ anh ấy).
7. Hãy đặt những lời khẳng định làm màn hình chờ cho máy tính, như vậy, bạn có thể nhìn thấy mỗi khi sử dụng máy.
NHỮNG LỜI KHẲNG ĐỊNH TÍCH CỰC
Lần đầu tiên tôi học được sức mạnh của những lời khẳng định là khi W. Clement Stone thử thách tôi lập mục tiêu vượt ngoài khả năng của mình - một mục tiêu mà chính tôi cũng kinh ngạc nếu có thể thực hiện được. Mặc dù cho rằng, vượt qua thử thách mà Stone đặt ra sẽ được đền đáp xứng đáng song tôi đã không thực sự ứng dụng nó vào cuộc sống cho tới vài năm sau, khi tôi quyết định tăng thu nhập hàng năm từ 25.000 đô la lên 100.000 đô la.
Đầu tiên, tôi soạn thảo một lời khẳng định sau khi đã trông thấy bản mẫu của Florence Scovell Shinn. Lời khẳng định của tôi là:
Chúa là nguồn sống vô tận của tôi. Nhờ ơn Chúa, tôi dễ dàng và nhanh chóng kiếm được những khoản tiền lớn. Tôi đang vui vẻ và dễ dàng kiếm được, tiết kiệm và đầu tư 100.000 đô la mỗi năm.
Sau đó, tôi làm một bản sao thật lớn của tờ ngân phiếu 100.000 đô la rồi dán lên trần nhà phía trên giường ngủ. Khi thức giấc, tôi nhìn thấy tờ ngân phiếu, nhắm mắt, nhẩm lại lời khẳng định hình dung ra cảnh mình đang được sống với khoản thu nhập 100.000 đô la mỗi năm. Tôi mường tượng ra ngôi nhà, đồ đạc, những tác phẩm nghệ thuật mình sở hữu, chiếc xe mình lái và cả những kỳ nghỉ. Tôi cũng cảm nhận những cảm giác của mình khi sống cuộc sống đó.
Không lâu sau, một sáng thức dậy, trong đầu tôi đang xuất hiện ý tưởng 100.000 đô la đầu tiên. Ý tưởng đó là nếu tôi bán được 400.000 bản của cuốn 100 Ways to Enhance Self-Concept in the Classroom, mỗi bản được 25 xu tiền bản quyền, tôi có thể thu được 100.000 đô la. Tôi hình dung ra thêm cảnh những cuốn sách mang tên tôi liên tục được lấy xuống khỏi giá và nhà xuất bản ký cho tôi một tấm séc trị giá 100.000 đô la. Ít lâu sau, một phóng viên tự do tìm tới tôi và viết một bài về tác phẩm của tôi đăng trên National Enquirer. Nhờ vậy, trong tháng đó hàng ngàn cuốn sách của tôi được bán ra.
Gần như ngày nào cũng vậy, trong đầu tôi càng xuất hiện nhiều ý tưởng làm giàu hơn. Chẳng hạn như, tôi đăng những mẩu quảng cáo nhỏ và tự kinh doanh sách - nhờ đó kiếm được 3 đô la một bản thay vì chỉ 25 xu. Tôi thiết kế một catalogue các cuốn sách tự hoàn thiện bản thân khác, gửi đi theo đường bưu điện, từ đó thu về những khoản lời lớn hơn. Đại học Massachusetts thấy cuốn catalogue của tôi và đã mời tôi tham gia hội thảo cuối tuần để bán sách cho sinh viên, giúp tôi thu về hơn 2000 đô la trong vòng hai ngày. Cũng nhờ đó, tôi nghĩ ra một chiến lược khác để có được khoản thu nhập 100.000 đô la mỗi năm.
Cùng lúc hình dung ra doanh số bán sách lớn hơn, tôi cũng nghĩ tới những ý tưởng để tăng thu nhập từ các buổi hội thảo. Khi tôi hỏi một người bạn trong ngành, tôi có thể tăng tiền thù lao diễn giả bằng cách nào, anh ta tiết lộ anh ta đã được trả gấp đôi tôi! Nhờ có sự động viên khuyến khích của anh, ngay lập tức tôi tăng gấp ba tiền thù lao cho mỗi buổi nói chuyện và nhận ra các trường thuê tôi tới diễn giả còn có thể trả nhiều hơn thế.
Lời khẳng định đã mang lại cho tôi thành công lớn lao. Song nếu tôi không xác định mục tiêu thu nhập 100.000 đô la và không kiên trì tự khẳng định và hình dung ra mục tiêu đó, tôi hẳn đã không bao giờ có thể tăng tiền thù lao diễn giả, mở một cửa hàng bán sách qua thư, tham gia một buổi hội thảo lớn hay được mời phỏng vấn cho một ấn bản phẩm ăn khách.
Kết quả, thu nhập năm đó của tôi tăng vọt từ 25.000 đô la lên hơn 92.000 đô!
Tất nhiên, tôi còn thiếu chỉ tiêu 8.000 đô la, song tôi xin đảm bảo với bạn rằng tôi không hề thất vọng về điều đó. Ngược lại, tôi rất hào hứng. Thu nhập của tôi gần như đã tăng gấp bốn lần trong vòng chưa đến một năm, nhờ có sức mạnh của phương pháp hình dung và những lời khẳng định cùng với tinh thần sẵn sàng hành động ngay khi có một “ý tưởng hấp dẫn.”
Sau năm, tôi đạt mức thu nhập 92.000 đô la, vợ tôi hỏi: “Nếu những lời khẳng định có tác dụng với mục tiêu đạt 100.000 đô la, anh nghĩ liệu chúng có hiệu quả với mục tiêu đạt một triệu đô không?” Sử dụng phương pháp hình dung và khẳng định, chúng ta cũng có thể đạt tới mục tiêu đó cũng như tiếp tục đạt tới những khoản thu nhập hơn một triệu đô mỗi năm.