Óc tưởng tượng là tất cả tài sản của con người. Nó chính là hình dung về những điều hấp dẫn sắp xảy tới trong đời.
ALBERT EINSTEIN
Nhà vật lý học đạt giải thưởng Nobel
Hình dung - hay hành động sáng tạo những hình ảnh sinh động và thuyết phục trong đầu - có lẽ là công cụ thành công không được tận dụng đúng mức nhất nhưng nó có thể đóng góp lớn lao cho bất kì thành công nào bạn muốn đạt tới theo ba cách sau:
1. Hình dung kích thích sức mạnh sáng tạo của phần trí não vô thức trong bạn.
2. Hình dung hướng trí não bạn tập trung bằng cách lập trình hệ thống kích thích dạng lưới (RAS - reticular activating system) nhằm nhận dạng những nguồn lực có sẵn song chưa được tận dụng.
3. Hình dung giúp bạn tiếp cận những con người, nguồn lực và cơ hội bạn cần để đạt tới mục tiêu.
Các nhà nghiên cứu đã khám phá ra, khi bạn thực hiện bất kì công việc nào trong cuộc sống thực, bộ não sẽ sử dụng những quy trình giống nhau như trong trí tưởng tượng sinh động của bạn. Hay nói cách khác, bộ não của bạn không phân biệt được sự khác nhau giữa hình dung ra một việc và thực sự thực hiện nó.
Nguyên tắc này cũng được ứng dụng trong học tập. Các nhà nghiên cứu của trường Đại học Harvard đã khám phá ra những sinh viên tiến hành hình dung trước trong não thường thực hiện các công việc được giao với độ chính xác lên tới xấp xỉ 100%, trong khi đó những sinh viên không thực hiện quá trình hình dung này thường chỉ đạt 55%.
Hình dung giúp não bộ hoạt động tốt hơn. Và mặc dù không ai trong chúng ta được học về điều này tại trường, nhưng các nhà tâm lý học thể thao và những chuyên gia huấn luyện đều đã đề cập tới sức mạnh của phương pháp hình dung kể từ những năm 1980. Hầu hết mọi vận động viên chuyên nghiệp và vận động viên Olympic giờ đây đều khai thác sức mạnh của óc tưởng tượng.
Jack Nicklaus, vận động viên đánh golf huyền thoại, người đã từng chiến thắng trong hơn 100 vòng đấu với số tiền thưởng lên tới hơn 5,7 tỉ đô la, nói: “Tôi chưa từng đánh trúng một lỗ golf nào nếu trong khi tập luyện mà không hình dung rõ trong đầu một hình ảnh rõ ràng và sắc bén. Hình ảnh đó giống như một bộ phim màu. Trước tiên, tôi “thấy” đích ngắm, trắng, đẹp, nằm tít xa trên mặt cỏ xanh mướt. Sau đó, khung cảnh đột nhiên thay đổi, và tôi “nhìn thấy” trái bóng đang bay về phía đó, thấy đường bóng bay, hình dạng trái bóng và cả từng chuyển động của bóng khi chạm đất. Sau đó, khung cảnh mờ dần, trước mắt tôi hiện ra động tác đánh bóng để đưa những hình ảnh lúc trước thành hiện thực.”
TRÍ TƯỞNG TƯỢNG GIÚP BẠN THÀNH CÔNG NHƯ THẾ NÀO?
Khi hàng ngày bạn đều hình dung ra những mục tiêu của mình trong trạng thái đã được thực hiện, trí não vô thức của bạn sẽ xảy ra một xung đột về những điều bạn đang hình dung và những gì thực có. Trí não vô thức cố gắng giải quyết mâu thuẫn đó bằng cách đưa trạng thái hiện tại của bạn tiến dần tới những hình ảnh thú vị và mới mẻ bạn hình dung ra.
Xung đột này càng tăng thêm khi óc tưởng tượng được sử dụng thường xuyên, và có thể thúc đẩy sự diễn tiến của ba sự việc sau:
1. Nó lập trình cho hệ thống RAS1 trong não bộ nhận dạng mọi nguồn lực có thể giúp bạn thực hiện mục tiêu.
1 Hệ thống RAS: hệ renin-angiotensin là hệ thống các hormon làm nhiệm vụ điều hòa, cân bằng huyết áp.
2. Nó kích thích trí não vô thức sáng tạo giải pháp để thực hiện mục tiêu bạn mong muốn. Bạn sẽ bắt đầu với việc thức dậy mỗi sáng, trong đầu đầy ắp những ý tưởng mới. Bạn sẽ tìm ra những ý tưởng ngay cả khi tắm, khi đi dạo, hay khi lái xe tới văn phòng.
3. Nó sẽ thúc đẩy, tạo động lực cho bạn. Bạn sẽ dần nhận ra mình đang vô thức thực hiện những hành động dẫn bạn tới gần mục tiêu hơn. Đột nhiên, bạn giơ tay phát biểu trong lớp, tự nguyện nhận thêm các nhiệm vụ tại công sở, phát biểu trong buổi họp nhân viên, thẳng thắn đòi hỏi quyền lợi, tiết kiệm tiền để thực hiện những việc mình mong muốn, giảm số dư nợ trong tài khoản thẻ tín dụng, hay sẵn sàng chấp nhận rủi ro trong cuộc sống.
Chúng ta hãy cùng xem xét kỹ lưỡng hơn phương thức vận hành của hệ thống RAS. Tại bất kì thời điểm nào, não bộ của bạn đều phải tiếp nhận tám triệu thông tin - hầu hết những thông tin đó bạn không thể và cũng không cần chú tâm tới. Do vậy, hệ thống RAS sàng lọc hầu hết những thông tin đó, chỉ giữ lại những thông tin có thể giúp bạn tồn tại và thực hiện những mục tiêu quan trọng nhất của mình.
Như vậy, hệ thống RAS làm cách nào biết được cần giữ lại hay sàng lọc thông tin nào? Nó sẽ giữ lại mọi thông tin có thể giúp bạn thực hiện những mục tiêu bạn đã thiết lập, hình dung và khẳng định. Hệ thống này cũng giữ lại những thông tin phù hợp với niềm tin và ý niệm của bạn về bản thân, về những người xung quanh và về thế giới.
Hệ thống RAS là một công cụ hữu dụng, song nó chỉ có thể tìm kiếm những phương pháp để hoàn thiện chính xác những bức tranh bạn đã đưa ra cho nó. Trí não vô thức của bạn không suy nghĩ bằng từ ngữ - nó chỉ có thể suy nghĩ bằng hình ảnh. Vậy, điều này giúp bạn như thế nào trong những nỗ lực để thực hiện giấc mơ thành công và đạt tới cuộc sống bạn mơ ước?
Khi bạn hình dung trong não những bức tranh sống động, cụ thể, đầy màu sắc và thuyết phục - nó sẽ tìm kiếm và thu thập những thông tin cần thiết để biến bức tranh đó thành hiện thực. Nếu bạn hình dung ra hình ảnh 10.000 đô la, não bộ sẽ nghĩ ra cách giải quyết để có 10.000 đô la. Nếu bạn hình dung ra hình ảnh một triệu đô la, não bộ nghĩ ra cách giải quyết để có một triệu đô la.
Nếu bạn hình dung ra những hình ảnh về một ngôi nhà to đẹp, một người bạn đời lí tưởng, một công việc hấp dẫn, và những kỳ nghỉ lý thú, bộ não sẽ hoạt động để giúp bạn đạt được những điều đó. Ngược lại, nếu bạn liên tục đưa vào trong đầu những hình ảnh lo âu, sợ sệt và tiêu cực - hãy đoán xem điều gì xảy ra? - não bộ cũng sẽ biến những hình ảnh đó thành sự thực.
QUY TRÌNH HÌNH DUNG TƯƠNG LAI
Quy trình hình dung viễn cảnh thành công rất đơn giản. Tất cả những việc bạn cần làm chỉ là nhắm mắt lại và hình dung những mục tiêu của bạn trong trạng thái đã hoàn tất.
Nếu mục tiêu của bạn là sở hữu một ngôi nhà đẹp nằm bên hồ, thì hãy nhắm mắt lại, hình dung cảnh mình đang đi bộ tới chính ngôi nhà bạn muốn có. Lấp đầy bức tranh bằng những họa tiết. Bên ngoài ngôi nhà trông thế nào? Khung cảnh xung quanh ra sao? Vị trí ngôi nhà thế nào? Phòng khách, bếp ăn, phòng ngủ, phòng làm việc,… như thế nào? Đồ đạc trong nhà ra sao? Hãy đi từ căn phòng này tới căn phòng kia và lấp đầy chi tiết vào đó.
Hãy hình dung thật rõ ràng và sáng sủa. Điều này ứng dụng cho mọi mục tiêu của bạn - dù rằng mục tiêu đó về công việc, giải trí, gia đình, tài chính cá nhân, các mối quan hệ hay hoạt động từ thiện.
Sau đó, mỗi sáng khi thức giấc và mỗi tối trước khi đi ngủ, hãy đọc to danh sách những mục tiêu của mình, dừng lại sau mỗi mục tiêu, nhắm mắt lại và tái hình dung ra trong đầu cảnh mục tiêu đó khi đã hoàn tất. Tiếp tục làm như vậy cho tất cả các mục tiêu. Toàn bộ quá trình này sẽ mất khoảng 10 tới 15 phút, tùy thuộc vào số lượng mục tiêu của bạn. Hãy thực hiện những điều bạn hình dung ngay sau khi đã suy nghĩ thấu đáo. Trạng thái tĩnh tại sâu sắc bạn đạt được khi suy nghĩ thấu đáo sẽ làm tăng những ảnh hưởng của trí tưởng tượng.
THÊM VÀO BỨC TRANH NHỮNG ÂM THANH VÀ CẢM XÚC
Để nhân thêm nhiều lần ảnh hưởng của hình ảnh, hãy thêm vào đó những âm thanh, mùi vị và cảm giác. Bạn sẽ nghe thấy âm thanh gì, ngửi thấy hương vị gì, cảm nhận mùi vị gì và quan trọng hơn cả - bạn sẽ có cảm xúc, cảm giác gì nếu bạn đã thực hiện được mục tiêu của mình?
Nếu bạn đang hình dung ra ngôi nhà mơ ước bên bãi biển, bạn có thể thêm vào đó âm thanh sóng vỗ, tiếng lũ trẻ nô đùa trên bãi cát và lời cảm ơn của người bạn đời dành cho bạn.
Sau đó, hãy gia tăng cảm giác tự hào khi được sở hữu ngôi nhà, thỏa mãn khi thực hiện được mục tiêu, và cảm giác ánh nắng chiếu lên gương mặt khi bạn ngồi bên bàn làm việc nhìn ra biển trong cảnh hoàng hôn đẹp tuyệt vời.
LẤP ĐẦY BỨC TRANH BẰNG CẢM XÚC
Cảm xúc chính là phương tiện đưa bạn tới mục tiêu của mình nhanh nhất. Những nhà nghiên cứu đã khám phá ra, một hình ảnh hay khung cảnh, khi gắn liền với những xúc cảm mạnh mẽ, có thể lưu lại mãi trong tâm trí.
Tôi đảm bảo bạn còn nhớ rõ mình đang ở đâu khi John F.Kennedy bị ám sát năm 1963 hay khi Trung tâm Thương mại Thế giới bị sụp đổ ngày 11 tháng Chín năm 2001. Bộ não bạn ghi nhớ chi tiết những sự việc đó, không chỉ bởi nó đã sàng lọc những thông tin cần thiết giúp bạn tồn tại qua những giờ phút căng thẳng, mà còn bởi bản thân những hình ảnh đó đã tạo ra trong tâm trí bạn những cảm xúc mãnh liệt. Những cảm xúc này đã kích thích các tế bào thần kinh trong não bộ, khiến cho các nơ-ron liên kết mạnh mẽ với nhau, do đó gây ấn tượng sâu sắc lên bộ nhớ. Bạn cũng có thể gia tăng cảm xúc cho những hình ảnh trong trí tưởng tượng của mình bằng cách thêm vào đó những âm thanh ấn tượng, những hương vị của cuộc sống đời thực, những tình cảm sâu sắc và thậm chí cả tiếng bạn hô to những lời khẳng định bằng cả bầu nhiệt huyết của mình. Bạn càng dồn vào đó nhiều tình cảm, nhiệt huyết và năng lượng thì kết quả càng tốt đẹp.
PHƯƠNG PHÁP HÌNH DUNG HIỆU QUẢ
Peter Vidmar, vận động viên từng giành huy chương vàng Olympic đã miêu tả cách anh sử dụng trí tưởng tượng để theo đuổi thành công giấc mơ đoạt huy chương vàng của mình:
Để giữ cho tâm trí hướng về chiếc huy chương Olympic, chúng tôi bắt đầu hình dung ra ước mơ của mình vào cuối những buổi tập luyện căng thẳng. Chúng tôi hình dung ra chính mình đang thực sự tranh tài trên đấu trường Olympic và thực hiện ước mơ của mình bằng cách luyện tập cho màn thi thể dục dụng cụ mà chúng tôi coi là cuối cùng.
Tôi nói: “Được rồi, Tim, hãy tưởng tượng đây là trận chung kết môn thể dục dụng cụ đồng đội nam của Thế vận hội Olympic. Đội tuyển quốc gia Mỹ đang tranh tài trong đêm thi đấu cuối cùng. Hai vận động viên đại diện cho cả quốc gia Hoa Kỳ là Tim Daggert và Peter Vidmar. Đội chúng ta đang xếp ngang hàng với đội tuyển Trung Quốc, đương kim vô địch thế giới, và chúng ta cần thể hiện tốt nhất những gì mình đã luyện tập để giành được tấm huy chương vàng đồng đội Olympic.”
Lúc đó, mỗi chúng tôi đều nghĩ: Phải rồi. Chúng ta chưa bao giờ được xếp ngang hàng với những vận động viên tới từ Trung Quốc. Họ là số một tại giải vô địch toàn thế giới tổ chức ở Budapest, trong khi đội tuyển chúng ta thậm chí còn chưa có nổi một tấm huy chương. Chuyện này sẽ chẳng bao giờ xảy ra.
Nhưng nếu như chuyện đó xảy ra thì sao? Chúng tôi sẽ cảm thấy thế nào?
Chúng tôi nhắm mắt lại và trong căn phòng tập lúc cuối ngày, chúng tôi hình dung ra một đấu trường Olympic với 13.000 khán giả trên khán đài và hơn 200 triệu khán giả dõi theo truyền hình. Sau đó, chúng tôi thể hiện những màn tập của mình. Trước tiên, tôi là người giới thiệu. Tôi đưa tay lên miệng, giả làm loa và nói to: “Tiếp theo, vận động viên Tim Daggert, tới từ Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.” Sau đó, Tim bước lên trình diễn như thể đó là một màn thi đấu thực sự.
Rồi, Tim đi vòng qua góc sân tập, bắc tay lên miệng và hô to với giọng trịnh trọng nhất: “Tiếp theo, vận động viên Peter Vidmar, tới từ Hợp chủng quốc Hoa Kỳ.”
Tới lượt tôi thi đấu. Trong đầu, tôi hình dung ra cách thực hiện hoàn hảo màn thi đấu để giúp đội mình giành huy chương vàng. Nếu tôi không làm được, chúng tôi sẽ thua cuộc.
Tim sẽ hô to: “Đèn xanh,” và tôi quay ra nhìn trọng tài chính, thường là huấn luyện viên Mako của chúng tôi. Tôi giơ cao tay và ông cũng thế. Sau đó, tôi quay lại, hướng về phía xà, và bắt đầu màn thi đấu của mình.
Ồ, một sự việc thú vị đã xảy đến vào ngày 31 tháng Sáu năm 1984.
Đó là lúc diễn ra trận chung kết môn thể dụng dụng cụ đồng đội nam, Thế vận hội Olympic tại Pauley Pavilion thuộc khuôn viên trường UCLA. 13.000 chỗ trên khán đài đã chật cứng người, và hơn 200 triệu khán giả đang theo dõi qua truyền hình. Đội tuyển Mỹ đang tranh tài trong trận đấu cuối cùng, trận đấu vinh dự nhất. Hai vận động viên đại diện lại chính là Tim Daggert và Peter Vidmar. Và đúng như chúng tôi đã hình dung, chúng tôi đang sánh ngang hàng với đội tuyển Trung Quốc. Chúng tôi cần thực hiện màn biểu diễn xà cao thật tốt thì mới có thể giành được huy chương vàng.
Tôi nhìn Huấn luyện viên Mako, người đã dẫn dắt tôi suốt 12 năm qua. Cũng giống như mọi khi, ông chỉ nói: “Được rồi, Peter, tiến lên. Con biết cần phải làm gì. Con đã thực hiện một ngàn lần rồi, giống như đã làm trên sân tập. Chúng ta hãy làm thêm một lần nữa và về nhà. Con đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng.”
Ông đã đúng. Tôi đã lập kế hoạch cho giờ phút này và đã hình dung ra nó hàng trăm lần. Tôi đã chuẩn bị để thực hiện tốt màn thi đấu. Thay vì nhìn thấy chính mình đang đứng trong đấu trường Olympic với 13.000 khán giả trực tiếp và hơn 200 triệu người xem truyền hình, trong đầu, tôi hình dung lại cảnh mình đang đứng cùng chỉ hai người, trong sân tập UCLA vào lúc cuối ngày.
Khi người giới thiệu hô to: “Vận động viên Peter Vidmar, tới từ Hợp chủng quốc Hoa Kỳ,” tôi hình dung đó chính là lời của người đồng đội Tim Daggert. Khi chiếc đèn xanh bật lên, cho biết đã tới giờ thi đấu, tôi hình dung đó không phải là chiếc đèn xanh thực sự mà chính là Tim đang hô: “Đèn xanh!” Và khi tôi giơ tay về phía trọng tài chính người Đông Đức, tôi đang ra dấu cho huấn luyện viên của mình, giống như hàng ngày tôi vẫn làm cuối mỗi buổi tập. Tại sân tập, tôi luôn hình dung mình đang đứng trong trận chung kết. Tại trận chung kết, tôi lại hình dung mình đang đứng trong sân tập.
Tôi quay lại, hướng về phía xà, nhảy lên nắm lấy xà. Tôi bắt đầu cùng một màn trình diễn như trong trí tưởng tượng và như khi luyện tập hàng ngày tại sân tập. Tôi lần theo lối đi trong bộ nhớ, lặp lại những động tác tôi đã làm hàng trăm lần. Tôi nhanh chóng vượt qua phần xà đôi, cơ hội tiến tới chức vô địch thế giới càng gần. Tôi nhẹ nhàng hoàn thành nốt phần thi còn lại và tiếp đất vững vàng, sau đó hồi hộp đợi kết quả từ phía ban giám khảo.
Một giọng nói trầm ấm vang lên sau chiếc micro: “Điểm cho Peter Vidmar: 9.95.” “Tuyệt vời!” Tôi hét to. “Mình đã làm được rồi!” Đám đông reo hò ầm ĩ khi tôi và các đồng đội ăn mừng chiến thắng.
30 phút sau, chúng tôi đang đứng trên bục trao huy chương tại đấu trường Olympic trước 13.000 khán giả và hơn 200 triệu bạn xem truyền hình. Tim, tôi và những đồng đội tự hào đeo những tấm huy chương vàng khi bài quốc ca vang lên và lá quốc kỳ Mỹ được kéo lên đỉnh cột cờ. Đó chính là giờ phút chúng tôi đã hình dung và luyện tập hàng trăm lần trên sân tập. Chỉ có lúc này giờ phút đó mới là sự thực.
NẾU TÔI KHÔNG HÌNH DUNG ĐƯỢC TRONG LÚC TƯỞNG TƯỢNG THÌ SAO?
Theo các nhà tâm lý học, có một số người được coi là có óc tưởng tượng chính xác bằng những hình ảnh thị giác. Khi những người này nhắm mắt lại, họ nhìn thấy mọi việc qua những hình ảnh màu kỹ thuật số ba chiều, rõ ràng và sáng sủa. Tuy nhiên, hầu hết chúng ta không làm được như vậy. Hay, bạn không thực sự nhìn thấy một việc rõ ràng như bạn nghĩ về nó. Đây là việc rất bình thường. Đối với những người này, phương pháp hình dung vẫn đem lại hiệu quả tốt. Hãy làm bài tập hình dung về những mục tiêu của bạn trong trạng thái đã hoàn thành hai lần mỗi ngày, và bạn sẽ vẫn thu về những hiệu quả giống như những người có trí tưởng tượng chính xác bằng hình ảnh thị giác.
SỬ DỤNG TRANH ẢNH ĐƯỢC IN RA
Nếu bạn gặp rắc rối trong việc hình dung ra các mục tiêu của mình, hãy sử dụng những bức tranh, hình ảnh hay biểu tượng để giữ cho trí não vô thức và có ý thức tập trung vào những mục tiêu. Chẳng hạn, nếu bạn đặt mục tiêu sở hữu chiếc Lexus LS-430 đời mới, bạn có thể mang máy ảnh tới một đại lý bán xe Lexus tại địa phương và nhờ người bán hàng chụp cho bạn tấm ảnh đang ngồi sau bánh lái.
Nếu mục tiêu của bạn là đi du lịch Paris, hãy tìm một bức ảnh Tháp Eiffel - sau đó cắt một tấm hình của bạn dán vào chân tháp như thể đó là bức hình bạn chụp tại Paris. Vài năm trước, tôi đã sử dụng phương pháp này với một bức tranh nhà hát Opera Sydney, và chỉ trong vòng một năm, tôi đã ở Sydney, Australia, đứng trước công trình đó.
Nếu mục tiêu của bạn là trở thành triệu phú, bạn có thể muốn viết cho chính mình tấm séc trị giá 1.000.000 đô la hay tạo một bản sao kê ghi rõ tài khoản ngân hàng hay danh mục đầu tư chứng khoán của bạn hiện tại có số dư 1.000.000 đô la.
Tôi và Mark Victor Hansen đã tạo một tấm ma két Danh sách các Ấn phẩm bán chạy nhất do New York Times bình chọn, trong đó tác phẩm Chicken Soup for the Soul® đứng ở vị trí đầu tiên. Trong vòng 15 tháng, ước mơ đó đã thành sự thật. Bốn năm sau, chúng tôi lập kỷ lục Guinness thế giới nhờ có cùng lúc bảy cuốn sách lọt vào danh sách các ấn phẩm bán chạy nhất do New York Times bình chọn.
Khi đã tạo ra những hình ảnh này, bạn có thể đặt chúng - mỗi hình ảnh vào một trang - và cuốn sổ lò xo để xem lại hàng ngày. Hoặc bạn cũng có thể làm một tấm bảng ước mơ hay một bản đồ kho báu - cắt dán tất cả những hình ảnh này lên một bảng tin, hay một cánh tủ lạnh - ở nơi nào bạn có thể trông thấy hàng ngày.
Khi NASA làm việc để đưa người lên mặt trăng, trung tâm này đã treo một bức hình mặt trăng to lên tường, dài từ sàn nhà lên tới trần, tại nơi làm việc chính. Mọi người đều hiểu rõ mục tiêu đó và họ đã đạt được mục tiêu sớm hơn dự định hai năm!
NHỮNG TẤM BẢNG ƯỚC MƠ VÀ CUỐN SỔ GHI LẠI MỤC TIÊU ĐÃ BIẾN GIẤC MƠ THÀNH HIỆN THỰC
Năm 1995, John Assaraf đã làm một tấm bảng ước mơ, và treo lên tường phòng làm việc tại nhà. Bất kì khi nào thấy mình mong muốn sở hữu vật gì hay được đi nghỉ ở đâu, anh đều tìm một tấm hình và dán lên bảng. Sau đó, anh hình dung ra mình đang tận hưởng sự vật/ kỳ nghỉ đó.
Tháng Năm năm 2000, sau khi chuyển tới căn nhà mới tại Nam California vài tuần sớm hơn dự định, lúc 7 giờ 30 sáng, anh đang ngồi trong phòng làm việc thì Keenan, cậu con trai năm tuổi chạy vào và ngồi lên chiếc hộp đã để đó bốn năm. Keenan hỏi cha trong hộp có gì. Khi John nói với con, trong những chiếc hộp là những tấm bảng mơ ước, cậu bé hỏi lại: “Những cái gì mơ ước ạ?”
John mở một trong những chiếc hộp và chỉ cho Keenan xem một chiếc bảng mơ ước. John mỉm cười khi nhìn tấm bảng đầu tiên và thấy bức hình một chiếc xe thể thao Mercedes, một chiếc đồng hồ và một vài đồ vật khác, tất cả những vật này giờ đây anh đều đã có.
Song khi lấy chiếc bảng thứ hai ra, anh bắt đầu khóc. Trên tấm bảng là hình ngôi nhà anh vừa mua và đang sống trong đó! Không phải là một ngôi nhà giống như trong bức hình! Ngôi nhà rộng 2.134 mét vuông nằm trên mảnh đất 2,4 hecta, với phòng khách rộng 900 mét vuông, một sân chơi quần vợt và 320 cây cam - đây là ngôi nhà anh đã nhìn thấy trên tạp chí Dream Homes (Những ngôi nhà mơ ước) bốn năm trước!
Caryl Kristensen và Marilyn Kentz - thường được biết đến với cái tên “Những người mẹ” bởi nghề của họ là kể chuyện vui về trẻ con, cuộc sống gia đình và những áp lực của người mẹ - là những người hiểu được sức mạnh của việc tạo ra những bức tranh về mục tiêu của chính mình. Họ đã khởi đầu tình bạn cũng như sự nghiệp của mình tại một thị trấn nông thôn nhỏ vùng Petaluma, bang California. Khi đã quyết định trở thành những nghệ sĩ trình diễn và tự xây dựng chương trình, họ đã làm một Cuốn sổ Mục tiêu, trong đó liệt kê tất cả mọi việc họ muốn thực hiện và minh họa bằng những bức tranh. Mọi điều họ ghi trong sổ đều đã trở thành hiện thực!
Những thành công họ đạt được bao gồm The Mommies, loạt chương trình sitcom trên đài NBC được phát sóng giữa những năm 1993-1995; Caryl & Marilyn Show, một chương trình trò chuyện phát sóng trên ABC từ năm 1996 tới năm 1997; các chương trình đặc biệt trên truyền hình cáp Showtime, Lifetime và cuốn sách vô cùng thành công The Mother Load.
Vì cả Caryl và Marilyn đều là họa sĩ nên họ dễ dàng minh họa được mục tiêu của mình, song bạn không cần phải có tài hội họa mới tạo được cuốn sổ mục tiêu của bạn. Họ đã viết những mục tiêu của mình bằng thì hiện tại, thêm vào đó những cụm từ miêu tả cảm xúc như: “Tôi cảm thấy hài lòng và biết ơn,” “Tôi cảm thấy vui vẻ và thoải mái,” “Được sống trong ngôi nhà tuyệt vời này mới hạnh phúc làm sao,” và họ kết thúc mỗi trang sổ bằng câu “Điều này hay một điều tốt đẹp hơn sẽ tới.”
Và điều đó hay những điều tốt đẹp hơn luôn thực sự xảy ra.
HÃY BẮT ĐẦU NGAY TỪ BÂY GIỜ
Hãy dành thời gian mỗi ngày để hình dung khi mọi mục tiêu của bạn đã được thực hiện. Đây chính là một trong những điều quan trọng nhất bạn cần làm để biến ước mơ thành hiện thực. Một số nhà tâm lý học cho rằng, một giờ tưởng tượng có tác động bằng 7 giờ sử dụng cơ bắp. Đây có thể là một lời nói quá, song nó cũng chứa đựng một hàm ý quan trọng - óc tưởng tượng và hình dung chính là một trong những công cụ thành công hữu hiệu nhất của bạn. Hãy nhớ tận dụng nó.
Bạn không nhất thiết phải hình dung ra những thành tựu tương lai của mình trong vòng một giờ đồng hồ. Chỉ 10 tới 15 phút là đủ. Azim Jamal, một diễn giả lỗi lạc tại Canada khuyên mọi người nên làm theo phương pháp ông gọi là “Giờ Quyền lực” - 20 phút dành cho hình dung và suy tưởng, 20 phút luyện tập, và 20 phút đọc những cuốn sách chứa đựng thông tin hoặc truyền cảm hứng. Hãy tưởng tượng xem cuộc sống của bạn sẽ ra sao nếu bạn thực hiện lời khuyên này hàng ngày.