TRÍ TUỆ CỔ XƯA
Nghiệp quả phá vỡ những khuôn mẫu.
- Đạo sư Vasubandhu, Ấn Độ, 350 sau CN.
DÒNG CHẢY DƯỚI CƠN SÓNG
Dự án đã kết thúc, và bạn đã hoàn thành mọi việc. Xe tải của hãng chuyển phát nhanh FedEx khởi hành với 100.000 chiếc pizza, hướng tới con đường lộng gió ở miền đông Nevada. Còn sếp và bạn thì đang đứng tại nơi bốc dỡ hàng, bà ta quay sang và trao cho bạn một tấm séc với khoản tiền thưởng hậu hĩnh. Còn dư ra ba tuần, kể cả sau vụ việc của Frank. Dự án chấm dứt – cũng giống như cuộc đời của chính chúng ta rồi sẽ kết thúc. Nhưng Quản lý Nghiệp có câu trả lời cho cả vấn đề này nữa.
Do những thói quen xấu trong 50.000 năm qua, chúng ta vẫn sống với sự kết thúc theo cách chúng ta đã sống chung với sự may rủi của thất bại. Mọi sự rồi sẽ phải kết thúc - hãy cố gắng hết sức, điều này thường có nghĩa là chúng ta không nghĩ ngợi quá nhiều. Không nghĩ cả về những dự án thành công đã kết thúc như thế nào. Không nghĩ cả về việc bạn đã dùng những khoản tiền thưởng vào những thứ cho bản thân ra sao; những thứ mà cuối cùng thì chắc chắn bạn sẽ mất đi.
Mọi sự không phải theo hướng này. Hãy nhìn vào vòng đời điển hình của một công ty, và sau đó bạn có thể ứng dụng những gì chúng ta học vào công việc của bạn, vào cuộc đời của bạn ở đây trong thế giới này. Đây là biểu đồ miêu tả những gì xảy ra, sau cùng, với mọi công ty thành công.
Nhưng nguồn năng lượng từ đâu đã giúp cơn sóng này chuyển động? Bạn sẽ biết câu trả lời ngay bây giờ. Sức mạnh nằm dưới các sự kiện, trong nguyên nhân của mọi nguyên nhân. Nghiệp quả nằm dưới cơn sóng giống như biển cả, nó đi qua, hỗ trợ trong từng giây phút cho sự toàn bộ sự tồn tại của công ty.
Và vì vậy cơn sóng của cuộc đời công ty không đi từ bên trái sang bên phải, hay như nó trông có vẻ là. Đó chỉ là mức độ có-vẻ-thật. Và, thông thường, nếu chúng ta mắc kẹt ở tầng bên ngoài - tầng ảo tưởng này, thật sự - sau đó chúng ta sẽ chết. Nhưng nó sẽ không xảy ra như vậy, bởi vì bây giờ chúng ta đã biết về tầng thật-sự nằm dưới tất cả. Thực tế, mọi sự đang đi từ dưới mặt đất lên trên.
Vậy làm thế nào để chúng ta sử dụng thông tin này để vượt qua thực tế (có vẻ) tất yếu của sự kết thúc? Chúng ta nhận ra rằng công ty và những dự án của tôi – sự nghiệp và cuộc đời của tôi – đang lụi tàn bởi vì những hạt giống nghiệp đang lụi tàn. Nhưng chỉ nhận ra điều đó thì cũng chẳng ích gì.
Bạn có thể chắc rằng những hạt giống này đang lụi tàn từng giờ trong công việc, từng giờ chúng ta thở, bởi vì tất cả hạt giống lụi tàn qua việc tạo ra kết quả. Nếu bạn đứng đó và cầm một trái cây trong tay, nó là trái cây bởi vì hạt giống đã dùng chính nó để ra hoa kết quả, và do đó nó đã mất đi.
DỰ TRỮ MỘT SỐ HẠT GIỐNG
Đây chính là nơi mà ý tưởng tái đầu tư nghiệp hữu ích và cứu vớt cuộc đời chúng ta. Hãy nhớ về những ngày xưa, khi tất cả những cánh đồng đều được trồng cấy bằng tay, những người nông dân có một quy định bắt buộc, dù cho vụ mùa có thất bát đến thế nào, dù cho mỗi gia đình đói đến đâu. Quy định đó là bạn phải giữ lại 10% số hạt giống của vụ năm nay cho vụ mùa năm sau. Không ai ngu ngốc đến mức ăn cả số hạt giống dành cho vụ mùa năm sau.
Chúng ta cũng phải làm theo cách đó. Được lắm, một dự án lớn đã xong, đã bán hết chiếc pizza thứ 100.000, séc tiền thưởng thì đã trong tay bạn.
Nhưng những gì bạn làm tiếp theo mới là điều cốt yếu hơn tất thảy. Bạn hãy lấy ngay 10% hoa màu của mùa vụ năm nay và đầu tư nó vào dự án tiếp theo của bạn.
Và bạn biết đích xác phải gieo trồng chúng vào đâu: những đối tác tâm linh trong kinh doanh. Bạn nhận séc tiền thưởng và lấy tiền ra, sau đó bạn đưa toàn bộ thành viên nhóm dự án và bạn đời của họ đến một quán ăn Pháp hảo hạng. Cách ăn mừng này, cách biết ơn này, là hoàn toàn cần thiết trong Quản lý nghiệp - bởi vì những gì bạn thực sự đang làm là tôn vinh chính khái niệm giúp Quản lý nghiệp hiệu quả: Bạn giúp tôi thành công bởi vì bạn cho phép tôi giúp bạn thành công, và bây giờ chúng ta (cái tôi lớn, đích thực) cùng thành công vì điều đó. Nghiệp quả của việc ăn mừng cho thành công như thế, tự nó là hạt giống nghiệp mạnh mẽ hơn tất thảy. Vì vậy hãy ăn mừng thật vui vẻ!
Trong khi tất cả các bạn đang ăn mừng ngoài kia thì dĩ nhiên, sếp của bạn đang ngồi nhà đọc thư tuyên dương mà bạn viết về các thành viên trong nhóm của mình, chỉ ra những điểm mạnh cụ thể mà mỗi người đã thể hiện: Những điểm mạnh có thể được sử dụng trong những dự án tương lai của công ty – dĩ nhiên với đề nghị tăng lương. Bạn đã tiến cử cho bà ta hai hoặc ba thành viên thể hiện tiềm năng lãnh đạo và có thể đào tạo để thay thế bạn trong vị trí Quản lý Dự án. (Thôi nào, bạn đừng có vội nổi nóng. Bạn biết rằng tiến cử người khác vào vị trí cũ của bạn cho công ty là cách duy nhất để bạn thăng tiến – đó là Quản lý Nghiệp!)
Và dĩ nhiên nhà cung cấp cà chua và vợ của anh ta cũng vừa nhận được cuốn sách ảnh tuyệt đẹp, đắt tiền mà bạn mua tặng họ với một khoản tiền thưởng. Cả cuốn sách có đầy những bức ảnh bí xanh và đậu que đầy hấp dẫn, và bên trong là bức thư cam kết rằng công ty bạn sẽ mua cà chua của nhà cung cấp này cho thêm 1.000 chiếc pizza. Ồ, đấy là những chiếc pizza bạn thuyết phục Ban Quản Trị làm ra để tặng cho những người vô gia cư trú ngụ cách khu văn phòng hai toà nhà.
Và một trong 100.000 khách hàng (nếu họ không làm nóng nó trong lò vi sóng) sẽ thấy một mảnh giấy nhỏ ghi trong hộp pizza giải thích bạn biết ơn họ thế nào cho sự ủng hộ của họ, với một vé mời nghỉ cuối tuần cho hai người ở một khu nghỉ mát bên bờ biển Mexico ở Puerto Vallarta.
VÒNG PHẢN HỒI NGHIỆP QUẢ
Hãy nhìn vào những gì xảy ra với biểu đồ đi đến cái chết buồn rầu đó nếu bạn xúc tiến ý tưởng luôn luôn tái đầu tư thành công nơi những người xung quanh bạn.
Bạn thấy những gì đang diễn ra. Nó cũng chỉ là một vòng phản hồi nghiệp quả khác, ngoại trừ việc lần này nó là vòng tốt đẹp. Bạn hãy trích một phần đáng kể lợi nhuận thu về từ những thành công đầu tiên của bạn trong công việc và đem tặng những đối tác tâm linh để họ liên hoan, nhằm tỏ lòng biết ơn của bạn. Và kể cả dù những hạt giống nghiệp tạo ra những thành công đầu tiên này đang lụi tàn (bởi đã dùng chính mình để tạo ra thành công), chúng đã được thay thế - và còn mạnh mẽ hơn trước - với sự xuất hiện của tất cả những hạt giống từ buổi ăn mừng. Và vì vậy đó là một vòng quay không ngừng tiến về phía trước - một ý tưởng mà bạn có thể sử dụng trong mọi mặt của cuộc đời mình: công việc, sức khoẻ, mối quan hệ và chính cuộc sống của bạn.
CÂU CHUYỆN THÀNH CÔNG
Lama Christie:
Trường DMU đã lớn mạnh lên bởi rất nhiều dự án khác mà chúng tôi đang thực hiện; ví dụ, nỗ lực để dạy những người tị nạn Tây Tạng sử dụng máy vi tính và trả cho họ tiền để số hoá những cuốn sách cổ quan trọng của họ nhằm chia sẻ với thế giới.
Lúc đó, nguồn tiền để cung cấp cho những dự án này hầu hết thông qua những cá nhân rộng lượng, giàu có - những người tin tưởng vào những gì chúng tôi đang làm. Chúng tôi hi vọng họ sẽ giúp đỡ bằng cách tài trợ cho trường đại học khi nó mở cửa nhưng sau đó bong bóng trên thị trường chứng khoán vỡ. Những mạnh thường quân giờ bị buộc phải thu rút lại vì các khoản tiền từ đầu tư chứng khoán, và đột nhiên chúng tôi phải đối mặt với một khoản thế chấp một triệu đôla cho trường đại học, mà không có sự giúp đỡ nào.
Một trong những thành viên của ban giám hiệu chúng tôi, tiến sĩ David Stumf (và của trường Đại học Arizona), đưa ra ý tưởng gọi là “Mỗi-ngày-một-đôla”. Những nhà tài trợ giàu có không còn tiền để đóng góp, nhưng vẫn còn hàng trăm người thực sự muốn trường đại học ra đời. Vì vậy chúng tôi gửi cho họ một bức thư hỏi xem liệu họ có thể xem xét ủng hộ một đôla một ngày cho đến khi chúng tôi trả hết khoản thế chấp.
Chỉ vài tháng sau đó, chúng tôi đã có đủ tiền để trả nợ mỗi tháng. Thành công đầu tiên này, như chúng tôi nhìn nhận, được gieo trồng bởi thực tế trường đại học của chúng tôi hoàn toàn miễn phí: không có bất cứ sinh viên nào phải trả học phí, dù chương trình khá nghiêm khắc và không có sự nương tay ở đây.
Điều này, dù sao, vẫn chưa làm Susan Stumf - một thành viên hội đồng trường DMU, vợ của tiến sĩ David hài lòng. Một ngày tất cả những thành viên còn lại trong hội đồng nhận được một bức thư rất khác thường của Susan viết rằng, khi chúng tôi dạy tất cả những quy tắc của Quản lý Nghiệp tại trường đại học, thì chúng tôi nên sẵn sàng quyết tâm và ứng dụng chúng vào bản thân chúng tôi theo lối chính thống.
Susan đã đề nghị tìm một nhóm người sẵn lòng nhận trả khoản thế chấp với tỉ lệ lãi suất thấp hơn của ngân hàng đòi hỏi, nhưng sẽ cao hơn tỉ lệ lãi suất (lợi nhuận) từ những khoản đầu tư khác của họ. Một tình huống có lợi cho tất cả mọi người – có lẽ tất cả chúng tôi đều đồng ý ngay lập tức. Nhưng việc Susan đề nghị cách để tìm ra được những người này làm tất cả chúng tôi lo lắng.
Thực ra cô ấy không đề nghị tìm họ; cô ấy nói rằng chúng tôi nên tạo ra họ. Chúng tôi sẽ lấy một phần đáng kể từ khoản thu Mỗi-ngày-một-đôla và tặng cho một nhóm khác ở đâu đó trên thế giới đang cố gắng hoàn tất một dự án tương tự.
Hai vấn đề lập tức xuất hiện trong đầu chúng tôi. Đầu tiên, Susan đề cập rõ ràng về việc tặng tiền cho những nhóm mà thực ra là đối thủ của chúng tôi trong lĩnh vực tìm kiếm tài trợ phi lợi nhuận ngày càng khó khăn. Thứ hai, đóng góp nhiều tiền như thế cho những người khác sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới khoản chi trả thế chấp của chúng tôi, và có thể chúng tôi sẽ mất đi chính tài sản mà mình đang cố gắng giữ.
Không hẳn là do trực giác mách bảo cho tất cả mọi người, nhưng chúng tôi nhanh chóng hiểu rằng đó là những gì Susan đang đề nghị. Liệu chúng tôi có dũng cảm - liệu chúng tôi có đầu óc - để thấy rằng cách duy nhất để gây quỹ thành công là giúp đỡ người khác gây quỹ của họ? Hội đồng cuối cùng đã đi đến một ý kiến.
Vài tháng trôi qua, chúng tôi đã tặng tiền nhằm giúp đỡ sửa chữa lại vài trung tâm giáo dục bị lũ lụt tàn phá ở New Orlean. Hai trung tâm tu tập ở California cũng đã nhận được hai khoản trợ cấp bất ngờ, và một trại hè đấu tranh cho thanh niên ở các nước thuộc thế giới thứ ba đã nhận được một bức thư ngoài mong đợi. Một vài món tiền khác dành cho việc cứu trợ sau những vụ sóng thần. Và sau đó tất cả chúng tôi đều chờ đợi. Phải thừa nhận rằng - với một chút bồn chồn lo lắng.
Bỗng nhiên, có hai người xuất hiện - một người từ Châu Âu đến và người kia từ New York - để nhận trả toàn bộ khoản vay của chúng tôi.
Như vậy có nghĩa là Quản lý Nghiệp đã hoạt động hiệu quả, nhưng ban giám hiệu không dừng lại ở đó. Hàng tháng chúng tôi tiếp tục gửi những tờ séc đi. Bỗng nhiên một nhà từ thiện giấu tên mua khoảnh đất 100 mẫu ngay cạnh trường đại học và tặng nó cho trường một cách hoàn toàn tự nguyện.
Một doanh nhân mà chúng tôi chưa bao giờ nói chuyện đã lén nhét một tờ séc vào cặp chúng tôi mà vài tuần sau, chúng tôi vẫn không nhận ra, chi trả toàn bộ chi phí cho hệ thống nước (giờ đã hoàn toàn thành công) đủ cung cấp cho khoảng 50 sinh viên sinh hoạt trong trường. Ba bộ phận của trường đột nhiên được một doanh nhân khác tặng tiền, trong khi một nhà tài trợ nước ngoài đề nghị xây (và chi trả cho) trung tâm sinh viên nơi sinh viên DMU có thể cùng lui tới và thức khuya học bài, làm bài tập hàng ngày và ôn thi. (Hiện tại toà nhà này đang trong giai đoạn thiết kế.)
Rất nhiều việc khác như thế đã tiếp tục xảy ra, và ban giám hiệu trường vẫn chủ động đầu tư. Chúng tôi không thấy bất cứ lý do nào khiến những thành công bất ngờ này chấm dứt cả.
DANH SÁCH CÁC VIỆC BẠN PHẢI LÀM
• Được rồi, vậy là bạn đã làm gần xong bài tập của Chương Trình Bảy Điểm. Chúng tôi cũng muốn chắc rằng bạn sẽ sở hữu một tâm trí sáng suốt, để bạn có thể nhìn thấy sự hợp lý tinh tế đằng sau ý tưởng mới mẻ và hơi điên rồ của việc từ bỏ tập trung vào chính dự án của bạn như là một cách để khiến nó thành công.
• Và vì vậy chúng tôi chắc rằng bạn có đủ thời gian để nghỉ ngơi và thư giãn. Nhưng giống như sự khéo léo trong ăn uống vậy, bạn hiểu chứ. Không có bài giảng nào về việc đi ngủ đúng giờ; không có giải pháp nào cho việc bạn dành thời gian để đi bộ, trong khi chiếc điện thoại nào ở văn phòng cũng rung lên với cuộc gọi của khách hàng thực sự cần điều gì đó. Bởi vì chúng ta biết rằng những giải pháp như thế luôn có kết cục thế nào.
• Không, chúng ta chỉ theo dõi những gì đã xảy ra, và sau đó sự theo dõi sẽ đem lại thay đổi. Việc theo kịp những điểm khác của chương trình sẽ giúp ích cho bạn: Có một phần tâm trí đã sáng suốt nhờ tập yoga và thiền định sẽ giúp cho sự thay đổi đến dễ dàng hơn.
• Căng thẳng – không có khả năng thư giãn khi chúng ta cần nghỉ ngơi – là một điều kỳ lạ. Chất adrenaline được tiết ra trong khi bạn say sưa với dự án, và cơ thể sẽ quen với mức adrenaline đó. Nếu bạn không hiểu điều đó thì bạn sẽ tìm cách để kích động những người khác mà không nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Và sau đó một số vùng trong bộ não sẽ lừa gạt bạn và nói rằng bạn cần đọc thêm mười bức thư điện tử nữa, bởi vì nếu bạn không bận rộn thì bạn là người thất bại.
• Vì vậy chúng ta cần thuyết phục bản thân rằng càng trở nên bận rộn không có nghĩa là sẽ càng trở nên thành công. Nếu bạn biết cách bận rộn với một tâm trí rất sáng suốt khi thực sự cần, và sau đó không bận rộn để có thể mơ mộng và sáng tạo khi cần thiết, lúc đó chắc chắn bạn sẽ thành công với Quản lý nghiệp.
• Đây không phải là một trò chơi để học cách nghỉ ngơi và thư giãn. Điều đó sẽ tự đến: Chúng ta có thể ngủ thật sâu và cảm thấy hoàn toàn tỉnh táo vào sáng hôm sau, nếu chúng ta có thể kiên quyết loại bỏ lòng ham muốn sự kích động quá mức trong suốt cả ngày.
• Tất cả những gì bạn cần làm là đo lường mọi việc đang diễn ra. Ghi lại một trong ba ý sau vào sổ tay Quản lý nghiệp của bạn mỗi ngày:
1. Hôm nay bạn đã dành ra bao nhiêu thời gian để sử dụng máy vi tính? (Chúng tôi muốn biết chính xác giờ và phút, không phải khoảng thời gian ước lượng. Bạn có thể tải về một chương trình miễn phí tính giờ bạn trực tuyến.) Cứ sau một tiếng rưỡi, tôi có chủ động nghỉ giải lao, rời khỏi máy vi tính một chút hay không?
2. Bao nhiêu tin tức tôi đã đọc, xem hoặc nghe hôm nay (TV, báo chí, đài, tạp chí, Web)? Một lần nữa, chúng tôi muốn một con số chính xác về tổng thời gian.
3. Tôi đã dành bao nhiêu thời gian để nói chuyện điện thoại hôm nay, và bao nhiêu phần trăm thời gian ấy là thực sự cần thiết?
Chúng tôi nhắc lại, nửa giờ trước khi lên giường đi ngủ là thời gian tốt nhất trong ngày để bạn xem xét lại đời sống của mình đang diễn ra như thế nào. Bạn phải đầu tư khoảng thời gian này nếu bạn muốn có một tâm trí thực sự thực tế, sắc bén và sáng suốt. Hãy xem với Quản lý Nghiệp, thành công của bạn cất cánh thế nào, bạn sẽ ngủ thật ngon giấc, bởi vì tâm trí bạn đã phải chịu biết bao nhiêu kích động trong suốt cả ngày. Và sau đó bạn có thể ném đi tất cả những toa thuốc ngủ chẳng bao giờ khiến bạn tỉnh táo cả.