Câu chuyện hôm nay rất ngắn nhưng đầy cảm xúc và đáng suy nghĩ các em nhé. Chuyện kể rằng có một cậu bé sống cùng với cha của mình. Cha cậu bé là một người làm nghề huấn luyện ngựa.
Do công việc, người cha của cậu bé phải sống cuộc sống du mục. Ông đi từ trang trại này đến trang trại khác để huấn luyện ngựa. Kết quả là việc học hành của cậu bé không được ổn định lắm.
Một hôm, thầy giáo ra đề viết một bài văn với chủ đề nghề nghiệp trong tương lai.
Đêm đó, cậu bé đã viết bảy trang giấy mô tả khát vọng ngày nào đó sẽ làm chủ một trang trại nuôi ngựa. Cậu bé diễn đạt ước mơ của mình thật chi tiết. Thậm chí em còn vẽ cả sơ đồ trại nuôi ngựa tương lai với diện tích khoảng 200 mẫu. Cậu bé chỉ rõ chỗ nào xây nhà, chỗ nào đặt làm đường chạy cho ngựa.
Viết xong, cậu bé đem bài nộp cho thầy giáo.
Sau vài ngày, cậu bé nhận lại bài làm của mình với kết quả là một điểm 1 kèm theo dòng phê đỏ chói của thầy giáo rằng phải đến gặp ông ngay sau giờ học.
Thế là cậu bé đến gặp thầy. Cậu chủ động hỏi tại sao mình lại bị điểm 1. Thầy giáo nói rằng cậu đã đưa ra mong muốn vô lý và không thể làm được. Thầy cho rằng ước mơ của cậu ta không có cơ sở thực tế.
Thầy giáo còn phân tích thêm rằng cậu bé không có khả năng làm được điều đó vì cậu xuất thân từ một gia đình không có chỗ ở ổn định và cậu không có nguồn lực để thực hiện những dự tính của mình. Theo phân tích của thầy, để làm chủ một trại nuôi ngựa thì cần phải có rất nhiều tiền. Thầy giáo cho cậu bé về làm lại bài văn và bảo rằng nếu cậu viết một bài thực tế hơn thì thầy sẽ chấm lại và nâng điểm.
Cậu bé về nhà và nghĩ ngợi rất lâu. Cuối cùng cậu gặp bố để hỏi ý kiến. Bố cậu nói rằng chính cậu phải quyết định vì đây là ước mơ của cậu chứ không phải của người khác.
Chuyện tiếp rằng cậu bé sau đó đến gặp thầy giáo của mình. Cậu tuyên bố rằng thầy giáo có thể giữ điểm 1 của thầy, còn cậu ta xin được giữ ước mơ của mình.
Các em có biết không, nhiều năm sau đó, chính thầy giáo này đã tình cờ dẫn các học trò của mình đến một trang trại rộng 200 mẫu của cậu học trò điểm 1 năm nào để cắm trại. Thật tình cờ, hai thầy trò đã gặp nhau. Cầm tay học trò, thầy giáo xúc động nói rằng khi còn học với thầy, chính thầy đã đánh cắp ước mơ của anh. Và thật tiếc rằng suốt bao nhiêu năm qua chính thầy giáo cũng đã làm thế với bao đứa trẻ khác. Hiện nay thầy giáo đang rất ân hận về điều này.
Các em có biết anh học trò đáp lại thế nào không. Anh bảo rằng thầy không có lỗi gì cả, chẳng qua thầy chỉ muốn những gì tốt đẹp sẽ đến với học trò của mình mà thôi. Còn anh ấy chỉ muốn theo đuổi tới cùng những khát vọng của đời mình.
Chúc mỗi em có ước mơ của mình và quyết tâm giữ bằng được ước mơ đó nhé. Giữ chắc ước mơ. Theo sát kế hoạch. Không được bỏ cuộc. Như cách thầy đã cống hiến 12 năm cho tập đoàn FPT rồi sau đó là công ty sách Thái Hà đến ngày hôm nay.