• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. Thiên thần và ác quỷ
  3. Trang 8

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 7
  • 8
  • 9
  • More pages
  • 120
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 7
  • 8
  • 9
  • More pages
  • 120
  • Sau

Chương 2

“B

ây giờ, ngài chịu chú ý đến tôi chưa?” Giọng người đàn ông cất lên khi cuối cùng Langdon cũng trả lời cuộc gọi.

“Vâng, ông làm được rồi đấy. Ông muốn tự giải thích không?”

“Lúc nãy, tôi đã cố nói với ngài.” Giọng nói cứng nhắc và máy móc. “Tôi là nhà vật lý học, điều hành một cơ sở nghiên cứu. Chỗ chúng tôi xảy ra một vụ án mạng. Ngài đã thấy cái xác rồi.”

“Làm sao ông tìm được tôi?” Langdon không tài nào tập trung nổi. Tâm trí anh vẫn đang bị ám ảnh bởi hình ảnh trên tờ fax.

“Tôi đã nói rồi. Trên Internet. Trang web về tác phẩm của ngài, Nghệ thuật của Illuminati.”

Langdon cố gắng tập trung ý nghĩ. Rõ ràng, các giới văn chương chính thống không hề biết đến cuốn sách của anh, nhưng nó lại khá phổ biến trên mạng. Tuy nhiên, lời giải thích của người gọi đến vẫn không hợp lý. “Trang đó không đăng thông tin cá nhân,” Langdon phản bác. “Tôi chắc chắn điều đó.”

“Tôi có nhiều người ở phòng thí nghiệm biết lấy thông tin người dùng trên mạng.”

Langdon hoài nghi. “Nghe có vẻ phòng thí nghiệm của ngài biết nhiều về Internet.”

“Phải biết chứ,” người đàn ông phản đòn. “Chúng tôi sáng tạo ra nó mà.”

Điều gì đó trong giọng ông ta khiến Langdon hiểu ông ta không đùa.

“Tôi phải gặp ngài,” người gọi khăng khăng. “Đây không phải vấn đề có thể thảo luận trên điện thoại. Phòng thí nghiệm của tôi chỉ cách Boston một giờ bay thôi.”

Langdon đứng trong ánh sáng lờ mờ của phòng làm việc, nghiên cứu tờ fax cầm trong tay. Hình ảnh thật chấn động, có lẽ phải mất cả thế kỷ để tìm ra. Một thập niên nghiên cứu của anh được đền đáp chỉ nhờ một biểu tượng.

“Khẩn cấp lắm,” giọng nói lộ rõ vẻ khẩn thiết.

Đôi mắt Langdon nhìn xoáy vào dấu sắt nung. Illuminati, anh cứ nhẩm đi nhẩm lại. Tác phẩm của anh luôn dựa trên tính tương đương về biểu tượng của các hóa thạch - những tài liệu cổ xưa và lời đồn mang tính lịch sử - nhưng hình ảnh này, trước mắt anh đây, là của thực tại. Thì hiện tại. Anh cảm thấy mình như một nhà cổ sinh vật học mặt đối mặt với một con khủng long sống.

“Tôi được toàn quyền cử một máy bay đến đón ngài,” giọng nói vang lên. “Nó sẽ có mặt tại Boston trong hai mươi phút nữa.”

Langdon thấy miệng anh khô khốc. Chuyến bay mất một giờ...

“Xin tha thứ cho sự đường đột của tôi,” giọng nói tiếp tục. “Tôi cần ngài ở đây.”

Langdon lại nhìn tờ fax - một huyền thoại xa xưa được khẳng định trong tấm hình đen trắng. Những lời gợi ý thật đáng sợ. Anh lơ đãng nhìn qua ô cửa sổ. Ánh bình minh đầu tiên đang len lỏi qua những cây bu lô trong khoảnh sân sau, nhưng khung cảnh sáng hôm nay có điều gì đó hơi khác. Như một sự kết hợp lạ lùng giữa nỗi sợ hãi và niềm phấn khích trùm lên người anh. Langdon biết mình không còn lựa chọn.

“Ông thắng rồi,” anh nói. “Cho tôi biết điểm đậu máy bay.”