C
ám ơn các bạn đã bước vào thế giới này của tôi, thế giới không có những bức tường, khuôn mẫu, hệ thống, song sắt, hay những thứ giáo điều vô nghĩa. Không có! Hoàn toàn không có! Thế giới mới đầy bất định này ai biết, ai dám chắc cái gì là chân lý, cái gì chỉ là một thứ pilot – thử nghiệm hên xui? Nói đúng tư duy thiết kế của kinh tế sáng tạo thì, pilot – thử nghiệm là thứ có thể thất bại đến cả trăm lần mới tìm ra điều thích hợp. Và điều thích hợp, cũng chỉ có tuổi đời tính bằng thời đoạn, rồi nó cũng bị thử thách mới khai tử một cách ngỡ ngàng không kịp trở tay.If it ain't broke, don't fix it – Nếu chưa hỏng thì đừng sửa. Đây là thứ tư duy bám đầy mạng nhện, tạo cơ hội cho thế giới người ta disrupt – giết chết tươi những điều tưởng chừng như chân lý trước nay, xóa sổ ta ra khỏi bản đồ, và biến ta thành con khủng long trong bảo tàng lịch sử.
Cám ơn các bạn đã bước vào thế giới của tôi, thế giới hết sức nhỏ nhặt, giản đơn, đời thường, trên chuyến tàu ngược thời gian để trở về quá khứ, trở về với những điều cơ bản và chân thành nhất, trở về với chân giá trị và những thứ tầm thường một cách rất phi thường. Chẳng phải cuối cùng, nông nghiệp đang hot nhất, xanh nhất là cách gieo trồng, chăm sóc mùa vụ của tổ tiên ta? Chẳng phải phương tiện vận chuyển cứu hành tinh hot nhất thế giới đang là xe đạp? Chẳng phải ta phát minh ra nilon một cách vô cùng hùng hổ, rồi giờ trầm cảm la làng là nó đang hủy diệt hành tinh? Rồi ta lại trở về moi móc quá khứ để công bố những phát minh về sợi tre, sợi khóm?
Làm gì, cũng bắt đầu từ nền tảng giá trị cốt lõi. Còn cách thể hiện giá trị đó ra sao thì mỗi thời mỗi khác, mỗi thế hệ mỗi khác, mỗi văn hóa mỗi khác, mỗi quốc gia mỗi khác. Tất cả, chỉ là sự trình diễn khác đi cho hợp thời của những nền tảng giá trị chung xuyên suốt không gian, thời gian của cái dòng giống gọi là human being – loài người. Trừ phi bạn là người ngoài hành tinh hay robot gì đó thì thôi, chứ đã là loài người thì chúng ta đã lên đây trên cùng một chuyến tàu.
Trước giờ ta lao tới, lao tới, quên hiện tại, cố nhìn trộm tương lai. Nên cuốn chìa khóa này, tôi mời bạn cùng tôi trở về quá khứ. Bài học ngã sấp mặt để nhận ra sự tào lao của bản thân tôi, xin bày ra để các bạn được xem tận mắt, mong đó là sự khởi đầu để các bạn phản tư về hành trình tìm lại của chính mình. Hành trình này đáng sợ, rất cô đơn. Khi giông bão ngoài kia, mong các bạn cứ trở về đây, đặt tay vào cánh cửa này, để chúng ta tìm được nhau, giữ niềm tin cho nhau trong cái thế giới ảo diệu ngoài kia đang mờ mịt.
Cám ơn các bạn đã ở đến đây, ở đây, và trở lại đây.
Cám ơn con gái Jessie, nguồn cảm hứng sáng tạo của mẹ, người được gởi đến thế gian để nhắc nhở mẹ về những điều tầm thường vĩ đại nhất trong đời.
Cám ơn cha mẹ, gia đình, đã gieo cho tôi những hạt giống giá trị rất đời thường, giúp tôi hiểu thế nào là trở về và bắt đầu từ những điều cơ bản nhất.
Cám ơn tất cả những người thầy, mentor, bạn bè, đã dạy và dìu dắt tôi qua từng câu chuyện kể, qua vài câu nói bâng quơ, chiếc ôm, ánh mắt, hay vài cái vỗ vai. Tôi biết ơn họ đã giúp tôi quay về tìm thấy chính tôi. Biết ơn, là niềm tin giữ cho tôi vững vàng trên hành trình về vô định.
Cám ơn tất cả những ai đã đến để hại tôi, mắng nhiếc và chỉ trích tôi. Nhờ họ, tôi hiểu thế nào là đúng sai, soi rọi lại chính mình, và giữ mình tránh xa những điều lung linh nhưng vô nghĩa.
Cám ơn em Huỳnh Tuấn Anh đã nhận sửa bản thảo này cho chị trong bộn bề công việc, dự án của một đạo diễn. Những giá trị mà em đang theo đuổi, chính là giá trị tầm thường vĩ đại, nơi chị và em tìm thấy nhau và tìm được chốn bình yên.
Cám ơn bạn Nguyễn Tuấn Quỳnh và ê kíp Saigon Books đã luôn theo đuổi chân giá trị cho người Việt Nam qua từng trang sách và tác giả mà các bạn đồng hành, ủng hộ.
Tôi luôn ở đây, và luôn hiện diện. Tôi biết mình sinh ra chỉ để hiện diện cho đời. Tạm biệt và cám ơn tất cả mọi người. Nhớ nhé! Tôi luôn ở đây và tôi luôn hiện diện.
Nguyễn Phi Vân
Bangkok, 30/06/2019