Một số lãnh đạo doanh nghiệp cho rằng, thành quả trong công việc do chính bản thân nỗ lực mà có, sự ổn định của công ty cũng do mình định đoạt, sắp đặt, giàu có càng là những thành quả do bản thân mình gian khổ làm nên, thậm chí tài sản là do bản thân mình đánh đổi bằng xương máu, mồ hôi và nước mắt, còn công nhân chỉ là những người giúp việc cho mình và nhận lương mà thôi. Do những quan niệm sai lầm đó mà các thành viên trên dưới trong công ty thiếu nhận thức chung, nghi kị xoi mói đấu đá lẫn nhau dẫn đến việc kinh doanh của công ty không thể phát triển lành mạnh.
Người đứng đầu doanh nghiệp, đích thực là người đóng góp công sức cho công ty lớn nhất. Không những họ phải bỏ ra tiền vốn, trí tuệ, tâm huyết, thời gian, kinh nghiệm mà họ còn phải gánh vác, đứng mũi chịu sào tất cả rủi ro do thị trường biến động mang lại, vì thế cấp dưới cần phải biết cảm ơn họ; nhưng xét trên mặt tương đối, người lãnh đạo cần xây dựng cho mình một quan niệm và thái độ đúng đắn, cần phát triển tính dân chủ, biết tham khảo ý kiến đóng góp của mọi người trong công ty nhằm tìm ra những hướng đi chính xác, hữu ích, tránh hoạt động theo chế độ độc tài.
Bất kì thành công nào cũng phải hội tụ đầy đủ nhân duyên. Ngoài sự phối hợp của các yếu tố như môi trường quốc tế, hoàn cảnh xã hội, chúng ta còn phải có mạng lưới nhân tài tốt mới mong gặt hái thành công. Một ông chủ có tài năng đến đâu, tiền vốn dồi dào đến đâu mà thiếu đội ngũ nhân viên giúp đỡ thì khó có thể thành công. Vì thế, là chủ doanh nghiệp, bạn phải biết ơn tất cả các thành viên trên dưới của công ty đã hợp tác giúp đỡ, nếu không có họ thì bạn chỉ là cánh én nhỏ không thể làm nên mùa xuân.
Nhân viên trong doanh nghiệp cũng phải biết ơn ông chủ. Nếu không có tiền vốn, không có đường hướng sách lược làm ăn của ông chủ thì chắc chắn họ không thể có cơ hội thể hiện tài năng và cũng không thể có thu nhập. Vì thế, giữa tiền lương và công sức có mối tương quan liên hệ mật thiết, bổ sung tác thành cho nhau.
Nếu chủ doanh nghiệp cho rằng mọi thành công của công ty đều do một mình mình làm nên, xem trả lương cho người lao động như là một hành động tri ân, tự cho rằng mình là người có quyền chi phối toàn bộ đời sống của người lao động, thì công ty sẽ dễ bị đóng cửa, phá sản. Những ông chủ có quan niệm như thế thường có thái độ lấn lướt, xem thường người khác, thường sai khiến cấp dưới với thái độ trịch thượng, chỉ tay năm ngón. Trong những doanh nghiệp như vậy, thành công chỉ mang tính nhất thời, nhân viên có nhiều đến mấy cũng rời rạc và dần rời bỏ doanh nghiệp.