Trước sự ngạc nhiên của Kathryn, JR lại là người công kích, và anh không hề nhẹ nhàng. “Xin lỗi, nhưng chắc chị sẽ không để chúng tôi đợi chờ ba tuần để biết những điểm chết khác trong đội nhóm là gì, đúng không? Chị có thể cho chúng tôi biết những sai lệch đó là gì không, để chúng tôi biết những điểm nào chưa đúng và khắc phục?”
Nếu chỉ nghe qua thì câu hỏi đó có vẻ vô hại. Thậm chí đó có thể là một sự động viên, nếu được thể hiện với tinh thần tìm tòi học hiểu. Nhưng vào thời điểm đó, với giọng điệu đó, cùng với bản tính vốn thường ôn hòa của người hỏi, thì đó là câu chất vấn gay gắt nhất trong chuyến đi này cho đến hiện tại.
Nếu Kathryn là một người sếp kém tự tin hơn một chút thì chắc hẳn bà sẽ bị câu chất vấn này làm cho lung lay. Trong một thoáng chốc, Kathryn suýt để bản thân cảm thấy thất vọng khi thấy sự thiện chí mà bà nghĩ mình đang tạo ra lại tan biến nhanh như vậy. Nhưng sau đó, bà nhận ra đây chính là điều bà cần để kích thích sự thay đổi thật sự trong đội nhóm này: sự phản kháng chân thành.
Dù muốn tiếp tục theo kế hoạch và từ từ cho mọi người thấy mô hình đơn giản của mình, Kathryn quyết định làm theo lời gợi ý của JR. “Không vấn đề gì. Ngay bây giờ chúng ta hãy cùng tìm hiểu các điểm chết còn lại.”