• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. Âm vang những miền xanh
  3. Trang 6

CHƯƠNG HAI: TUYẾN LỬA

Mái nhà tranh bên suối đơn sơ

Ba chàng lính đợi về đơn vị

Đồng đội hành quân đã bổ sung trước đó

Nỗi nhớ nhà thêm nỗi nhớ bao la


Tôi và Khải cùng quê Thanh Ba

Chồi quê Đoan Hùng có Bình Ca nổi sóng

Tháng rưỡi hành quân sáng chiều luôn động

Nay tĩnh mấy ngày như lạc đảo hoang


Mưa chồng mưa sông suối dâng tràn

Bốn bề bao quanh một màn mờ trắng

Mùa mưa nơi đây kéo dài sáu tháng

Những trận mưa này đầu tháng thứ hai


Đơn vị cử người ra đón chúng tôi

Đại đội thông tin cũng kề bên suối

Các chú, các anh đón chào lính mới

Bằng những câu đùa chỉ của đàn ông


Ai cũng xanh xao, quần áo bạc sờn

Tươi rói nụ cười và đôi mắt sáng

Chỉ cần thế chúng tôi sẽ lớn

Sẽ can trường chia lửa với các anh


Chẳng thể nào hội đủ được quân

Tổ đài tiền phương, tổ đài trọng điểm

Chục tổ lẻ chốt dài dọc tuyến…

Đơn vị căng mình nuôi mạch máu thông tin


Tôi bồi hồi phiên liên lạc đầu tiên

Máy P1058 rào rào như nhốt gió

Điện bạn gửi về nghe sao quá nhỏ

Nhiễu xạo lấn đè từng nhóm số mong manh


Càng ngộ thêm trong cuộc chiến tranh

Ta với địch chẳng hề cân sức

Phạm vi nhỏ máy bộ đàm hai oát

PC1259 gọn, rõ, ít nguồn…


Trời chưa thương người, mưa không ngừng tuôn

Xót lòng điện thu đều trùng chữ “đói”

Những ngày sau thu thêm buốt nhói

Điện sáng, điện chiều tin bạn đi xa


Nghĩ thương bạn rồi lại thấy thương ta

Lính trẻ, lính già mặt mày hốc hác

Còn ít gạo nhường cho phía trước

Bò vào rừng bòn củ, bòn rau


Nước lũ, đạn bom cắt đứt trước, sau

Cầu xin thiên nhiên như người tiền sử

Cùng đơn vị nhìn nhau chẳng nhớ

Bộ xương nào cũng nhang nhác, hao hao


Đêm C13010 dọa nạt, gầm gào

Đạn hai mươi ly xả vô tội vạ

Ngày OV-1011 lượn lờ mắt cú

Một thoáng bất thường gọi F-412 thả bom


Thám báo địch tung sục mọi ngả đường

Sục nơi trú quân, kho tàng, trận địa

Chiến sự mùa mưa không bùng to lửa

Nhưng nhức, căng căng chẳng giấc nào tròn


Rình hôm ngớt mưa địch thả truyền đơn

Lời lẽ dối lừa kéo chèo, dọa dẫm

Đêm loa phóng thanh máy bay bay chậm

Eo éo bịa tin thắng mấy trận càn…


Đại đội trưởng Tào vặn đài to hơn

Lính trẻ, lính già ôm nhau lặng phắc

Nghệ sĩ đang ngâm bài thơ đánh giặc…

Mái nhà hầm nước mắt nhỏ vào đêm


Nước mắt rơi đâu phải yếu mềm

Đâu phải ta chưa là thông trước gió

Chưa ngọn hải đăng bão bùng biển cả

Chưa vàng mười nghìn độ lửa đã qua


Nước mắt ta rơi vì nỗi nước nhà

Nước hình sóng mấy nghìn năm trận mạc

Quen đào hầm, rèn cung tên giáo mác

Phía biển, phía rừng căng mắt dõi hiểm nguy


Nhà nối nhà hao khuyết tiễn người đi

Già trẻ sẻ chia nỗi niềm vò võ

Đất vườn đêm đêm nhớ người nín thở

Nghe tiếng gà chỉ sợ xóm thưa hơn...


Rạng danh người cơ yếu trung kiên

Cùng tổ đài thông tin 15 oát13

Địch phục kích giữa đường công tác

Chiến đấu đến cùng không để bắt, để tra


Từng loạt AK uất nghẹn chiều tà

Trung đội địch gục hơn một nửa

Ta còn hai, biết sống là không thể

Mật mã chia nhau nhai nuốt vội vàng


Anh em bộ binh tiến đến bàng hoàng

Mật mã nát nhừ lộ cùng gan ruột

Bốn chàng trai chĩa súng về một hướng

Hướng bên đường địch bỏ xác ngổn ngang


Cần mẫn ong rừng chiến sĩ giao liên

Mùa khô, mùa mưa băng đèo vượt suối

Dẫn quân ra vào, vạch rừng mở lối

Bàn chân diệu kỳ luôn trước mọi bàn chân


Mùa mưa này hàng trăm thương binh

Được đón về từ chiến trường nóng bỏng

Chiến sĩ giao liên vừa khiêng vừa cõng

Rừng núi ngả nghiêng theo bước chân người


Tin vui lan nhanh có ít gạo rồi

Đơn vị cử người ngày mai đi lấy

Những giấc mơ no như lừa đêm ấy

Để lính thêm buồn lép kẹp sớm mai


Tắc kè hôm nay đùa lính hơi dài

Khặc khừ câu giờ rồi dừng số “bảy”14

Mùa khô sắp về khét nồng lửa cháy

Ác liệt bội phần nhưng cũng mùa no


***


Tôi hành quân đến đèo Ba xê

Mặt trời ngủ vùi bỗng nhiên tỉnh giấc

Đi giữa chênh vênh nắng nghiêng gió lệch

Vách núi lóa vàng miệng vực thẳm đen


Hầm ba-ri-e dọc tuyến mọc lên

Bạt núi, tôn ngầm mở thêm mang cá

Truyền thuyết Nữ Oa vá trời đội đá

Lính công binh dựng lại nơi này


Trận địa phòng không đánh trả máy bay

Đạn đã lên nòng sẵn sàng chiến đấu

Mỗi chuyến hàng vào quý như xương máu

Pháo thủ đã quen nhằm thẳng quân thù


Xẻ gió, vén mây, khoác nắng... tuần tra

Lính bộ binh thân từng ngọn suối

Địch liều mạng đưa quân bộ tới

Là mang thân nộp lưỡi hái tử thần


Vô tuyến, quân bưu, dây bọc, dây trần...

Lính thông tin dệt trời, dệt đất

“Đứt ruột, gãy xương, không để đứt dây, gãy cột”

Mộc mạc lời thề xuyên suốt tháng năm...


Đêm nay xe vào hàng chục... hàng trăm

Chị Hằng mỉm cười soi đường đoàn tuấn mã

Giọng miền quê nào cũng gần gũi quá

Lắc lư hàng đầy hả dạ chờ mong


Những món quà vội vã trong đêm

Thuốc lá, thuốc lào, xà phòng... ném xuống

Lính bên đường còn đang vui cuống

Xe đã vù... rơi mất lời thương


Đêm sau, đêm sau bụi mịt mù đường

Lại thắng to rồi, xe vào nhiều lắm

Bỗng nhức trời đèn dù, pháo sáng

Địch điên cuồng bốn phía thả bom


Pháo phòng không từng loạt căm hờn

Súng bộ binh ngước trời bắn trả

Xe chia nhau lao vào mang cá

Nhiều chiếc thẳng đường vụt tiến vào Nam


Đèo Ba xê khói lửa ngập tràn

Công binh ào lên cứu từng xe cháy

Tôi căng tai áp vào thân máy

Thu, phát liên hồi điện đến, điện đi...


Đường đã thông, đã lành lặn trời khuya

Thêm xe vượt đèo từng đoàn thẳng tiến

Lại vội vã quà đêm ném xuống

Lính bên đường ôm ấp chút hồn quê


***


Lệnh cấp trên dồn sức tối đa

Bảo vệ an toàn xe tăng nhập tuyến

Lính hóa “quân sư” xôn xao bàn tán

Cờ trắng phất phơ sào huyệt địch phen này


Đèo Ba xê bụi nhuộm đỏ mây

Xe tăng được đưa vượt đèo từng chiếc

Phía miệng vực người làm cột mốc

Đêm rùng rùng, sao đậu sáng đỉnh non


Chiếc sau cùng, đoàn xe đầu tiên

Vừa vượt qua đèo lính mừng phát khóc

Bụi trộn mồ hôi thành bùn bết chặt

Nhìn miệng lính cười tinh nghịch đầy râu!


Thương lính công binh thức suốt đêm thâu

Đi lùi dẫn tăng vượt đèo từng mét

Có chiếc tăng tạm dừng đôi chút

Cho những bàn tay ve vuốt thân mình


Đường đã rộng rồi, ta đã lớn nhanh

Đâu phải ngày đầu tìm đường vạch lá

Xe tăng tiến vào niềm vui khôn tả

Đánh bại kẻ thù, duy ý chí được sao?


Đêm, địch đánh hơi phản lực bổ nhào

Ngày, B-52 thi nhau rải thảm

Các cung đường chìm trong bom đạn

Giữa mịt mù ôm xác bạn quặn đau


Bom phạt ăng ten đứt mất rồi

Tôi lao lên cắm ăng ten phụ

Tín hiệu vừa thông ngực tôi nghẹn thở

Hầm sập, cây đè, máu ứa hai tai


Đài chỉ huy kiên nhẫn gọi hoài

Anh em công binh đỡ tôi gượng dậy

Có người bị thương máu còn đang chảy

Ánh mắt ngời ngời như chẳng hề chi


Bom napan, bom phá, bom bi

Bom từ trường, đạn hai mươi ly, rốc két…

Hỏa lực, chiêu trò địch tung ra hết

Đường vẫn vươn dài vì đường ở trong tim


***


Xe vào càng nhiều càng ác liệt hơn

Đại đội thông tin chia thành hai nửa

Nửa ở lại bám cung đường lửa

Nửa lên đường nhập đơn vị phòng không


Lại hành quân ngày, lại hành quân đêm

Trận đánh bất ngờ, bất ngờ di chuyển

Bữa sáng, bữa chiều vội vàng dọc tuyến

Nhiều máy bay thù, trúng đạn tan thây…


Em gái Lào buộc chỉ cổ tay

Trong Tết Bun-pi-mây té nước

Nước chẳng mát, chỉ thấy tay em mát

Bao đêm sau thầm vuốt cổ tay mình


Chào Sê-băng-hiêng, Sê-ca-mán, Sê-kông

Những con sông nặng lòng vì chiến sĩ

Bom phá, đạn cày nát bầm cơ thể

Vẫn tỏa bóng, xanh dòng đưa đón đoàn quân


Chào A-tô-pư kỷ niệm không quên

Sốt ác tính uống nhầm xăng không biết

Đội phẫu thuật giành từ tay thần chết

Đưa tôi về với đồng đội yêu thương


Đông Bắc Cam-pu-chia lá rụng bạc đường

Không chỗ trú chim dạt về phía Bắc

Trận địa nghi binh dựng lên nhử giặc

Ai cũng khát khô chờ lệnh đạp cò


Một sáng Chính trị viên mở đài khá to

Hiệp định Pa-ri ký rồi, Mỹ cút

Chúng tôi ôm nhau miệng cười mắt ướt

Tin hóa mưa thần tưới mát mùa khô


Bị thua đau địch lại giở nhiều trò

Mở các cuộc càn, rải mìn, lấn đất

Chúng tôi về Tây Nguyên bất khuất

Bảo vệ con đường thọc xuống miền Đông


Nửa tháng quần nhau bên dãy Chư Pông

Địch bỏ đánh đường, đánh ngầm Sê-rê-pốc

Đơn vị hành quân đêm cấp tốc

Trận địa sẵn sàng hai phía bờ sông


Dưới đất địch tung thám báo phá ngầm

Trên trời máy bay đêm ngày quần đảo

Mấy cây số vuông bom mưa, đạn bão

Ngầm vẫn nguyên lành nâng bước quân qua


Đại đội ba bảy ly đón lõng từ xa

Địch đổ quân hòng tiêu diệt gọn

Sơn - lính thông tin xin nhập đoàn cứu bạn

Đi trước vấp mìn, anh dũng hy sinh


Mất mồi ngon bọn địch cuồng điên

Ào ào thả bom, ầm ầm pháo kích

Ba “thần sấm”’, “con ma” tan xác

Ta buốt lòng hai khẩu đội thương vong…


Xuyên đại ngàn - em gái Tây Nguyên

Lưng gùi đạn, dáng mát rừng mượt nắng

Theo bước chân em đoàn voi gùi nặng

Mấy phút gặp nhau lính khỏe bao ngày


Ước gì trăng rừng trong trẻo đêm nay

Không là trăng rừng nằm trong chiến trận

Ước gì gùi em không là gùi đạn

Nhè nhẹ rau rừng, nhè nhẹ hoa thơm


Ước gì sông xanh không khét đạn bom

Bến Bắc anh sang, bến Nam em đợi

Ước gì đường kia không nhàu lửa khói

Ta đưa nhau về thăm mẹ, thăm cha…


Tuyến lửa mùa mưa, tuyến lửa mùa khô

Khúc bi tráng bản hùng ca giữ nước

Niềm kiêu hãnh hôm nay và bao ngày trước

Mong không một lần lặp lại mai sau

8. Loại máy 2 oát của ta.

9. Loại máy 2 oát của địch.

10. Những loại máy bay của địch.

11. Những loại máy bay của địch.

12. Những loại máy bay của địch.

13. Máy thông tin sóng ngắn của ta.

14. Bộ đội ta hay truyền nhau kinh nghiệm “dự báo thời tiết”, tắc kè kêu “chẵn mưa, thừa nắng”.

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 5
  • 6
  • 7
  • More pages
  • 10
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 5
  • 6
  • 7
  • More pages
  • 10
  • Sau