S
ống một cuộc đời chẳng ai đón đưa, chẳng ai vồn vã, Thầy vẫn miệt mài, thầm lặng ở bên, thấu hiểu và tận tụy vì trò.
Không có khoảng cách, không có điểm dừng, chỉ có tình thương yêu vô bờ bến.
Trò là những cuộc đời khác nhau, mang tâm tư và những ước mơ không giống nhau, ngây ngô bước vào đời. Đôi tay Thầy sẽ vẫn luôn ở đó, dang rộng ra chào đón và dìu dắt. Con đường trò đi có rộng, có xa bao nhiêu cũng từ đôi tay Thầy đưa lối.
Chưa bao giờ bàn tay trò chới với đưa ra mà không có tay Thầy nắm lấy.
Chưa bao giờ trò vấp ngã mà không có Thầy vực dậy để đứng lên và bước tiếp.
Chưa bao giờ trò loay hoay trên những lối đi lầm lạc mà không nhận được ánh sáng soi đường của Thầy.
Chưa bao giờ trong cuộc đời dài đằng đẵng, Thầy lo nghĩ cho mình trước khi nghĩ đến trò.
Thầy không có mùa hè, không có ngày nghỉ, vì mãi bận bịu suy tư để con đường trò đi được bằng phẳng và tươi sáng hơn.
Thầy không phải là người hái quả mà vẫn tận tụy gieo mầm.
Cảm ơn Thầy, người mang tấm lòng tận tụy, nhẫn nại và thấu hiểu.