Our daughter Ariana moved from baby to toddler with her share of the usual bumps and scraped knees. On these occasions, I’d hold out my arms and say “Come see me.” She’d crawl into my lap and I’d say, “Are you my girl? My sweetie, beetie Ariana girl?” She’d nod her head and I’d end with, ‘And I love you forever, for always, and no matter what!”
A few weeks ago I reached my breaking point one afternoon and went into my room for a good cry.
Ariana soon came to my side and said, “Come see me.” She curled up beside me and said, “Are you my mommy? My sweetie, beetie mommy?” I nodded my head and smiled. “And I love you forever, for always, and no matter what!” A giggle, a big hug, and I was off and ready for next challenge.
- Jeanette Lisefski
Con gái Ariana của chúng tôi phát triển từ một đứa trẻ sơ sinh đến lúc chập chững biết đi với những vết bầm và trầy thường thấy ở đầu gối. Những lúc như thế, tôi lại dang rộng tay và nói: “Lại đây với mẹ nào!”. Con bé sẽ bò vào lòng tôi và tôi sẽ nói: “Phải con gái cưng của mẹ không? Cục cưng Ariana phải không?”. Con bé sẽ gật đầu và tôi sẽ kết thúc bằng câu: “Mẹ sẽ luôn yêu thương con, mãi mãi, dù bất cứ chuyện gì xảy ra!”.
Vài tuần trước, một buổi chiều nọ, tôi có chuyện quá sức chịu đựng và thế là tôi vào phòng khóc cho thỏa thích.
Ariana liền tiến lại bên tôi và nói: “Lại đây với con nào!”. Con bé cuộn tròn bên cạnh tôi và nói: “Mẹ có phải mẹ của con không? Mẹ cưng của con phải không?”. Tôi gật đầu và mỉm cười. “Con sẽ luôn yêu thương mẹ, mãi mãi, dù bất cứ chuyện gì xảy ra!”. Một tiếng cười khúc khích, một cái ôm nồng ấm và thế là tôi vượt qua, sẵn sàng đón nhận những thử thách mới.
- Jeanette Lisefski