• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. Chuyện không có truyện
  3. Trang 18

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 17
  • 18
  • 19
  • More pages
  • 89
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 17
  • 18
  • 19
  • More pages
  • 89
  • Sau

Hà Nội hà nội

“Hà Nội ơi mỗi khi lòng xác xơ… tôi vội vã trở về,

Lấy cho mình dù chỉ là chút bóng đêm trên đường phố quen

Dù chỉ là những chiều sương giăng phố vắng…”

Mỗi khi chạm ngõ Thủ Đô, bài hát ấy lại văng vẳng trong ta như gợi nhắc về những điều rất Hà Nội.

Trưa hôm nay phố Nhà Thơ vắng lặng như mùng Hai Tết…. trời ảm đạm sắp mưa nên nhìn những cây bằng lăng lại càng thu xác xơ hơn hết… Bằng lăng chốn đây hình như chưa bao giờ xanh lá, cứ mỗi lần gặp mặt lại thấy sự cỗi cằn ở trên tán lá, quả khô chiu chít, cành cây khẳng khiu. Dưới gốc cây, trên hành lang gạch cũ là những bàn gỗ nhỏ, những chiếc ghế sắt màu đỏ và đen, những ly trà tỏa khói nhạt bên gương mặt đầy đắm chìm của người lữ khách phương Tây đến với nơi này; để bằng lăng càng đẹp hơn trên nền tường vàng nhạt, thấp thoáng Nhà Thờ rêu phong ở xa xa, tiếng chuông nhẹ nhõm buông trong chiều xuống… người ta nhận ra cây nơi này thật là một Hà Nội hà nội…

Mặc dù chẳng hề có chút xót xa nào trong lòng khi trở về, bởi đó là những chuyến công tác, nên lòng ngập nắng vàng của tinh thần chiến binh phương Nam, nhưng em luôn cảm thấy những điều rất Hà Nội, như một hải lưu nóng đi qua giữa lòng đại dương, đang lan tỏa, thấm thía và ngập tràn… một hạnh phúc của sự gắn bó, thân thuộc, bình yên mà không bao giờ là sự sở hữu, sự thuộc về…

Chỉ có một từ để tả về Hà Nội anh ạ, Hà Nội là một tính từ… anh có thể đặt câu bắt đầu từ… nơi này…