G
erhard Ertl sinh ngày 10 tháng 10 năm 1936 tại Stuttgart-Bad Cannstatt, Đức. Từ năm 1955 đến năm 1957, ông đã học tại Đại học Kỹ thuật Stuttgart, sau đó học tại Đại học Paris (1957-1958) và Đại học Ludwig Maximilians ở München (1958-1959). Ông đã hoàn thành chương trình diplom vật lý (tương đương với thạc sĩ) tại Đại học Kỹ thuật Stuttgart năm 1961, đi theo người hướng dẫn luận văn Heinz Gerischer đến München và nhận học vị tiến sĩ tại Đại học Kỹ thuật München năm 1965.
Sau khi nhận được học vị tiến sĩ, ông đã trở thành trợ giảng tại Đại học Kỹ thuật München (1965-1968). Từ năm 1968 đến năm 1973, ông là giáo sư và giám đốc tại Đại học Kỹ thuật Hannover. Sau đó ông là giáo sư tại Viện hóa lý, Đại học Ludwig Maximilians (1973-1986). Trong thập niên 1970 và 1980, ông cũng là giáo sư thỉnh giảng tại Viện Công nghệ California, Đại học Wisconsin-Milwaukee và Đại học California tại Berkeley. Năm 1986, ông là giáo sư tại Đại học Tự do Berlin và tại Đại học Kỹ thuật Berlin. Ông là giám đốc Viện Fritz Haber của MPG từ năm 1986 cho đến khi về hưu năm 2004. Ông đã trở thành giáo sư tại Đại học Humboldt Berlin năm 1996.
Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển đã quyết định trao Giải Nobel Hoá học 2007 cho Gerhard Ertl, Đức vì những nghiên cứu của ông về các tiến trình hoá học trên các bề mặt chất rắn.
Các nghiên cứu của ông mang tính đột phá, đóng vai trò quan trọng đối với ngành công nghiệp hoá học và có thể giúp hiểu nhiều tiến trình, chẳng hạn như tại sao sắt lại gỉ, cách thức hoạt động của pin nhiên liệu và các chất xúc tác trong xe hơi...
Các phản ứng hoá học trên các bề mặt xúc tác đóng vai trò quan trọng trong nhiều hoạt động sản xuất công nghiệp, chẳng hạn như sản xuất phân hoá học. Hoá học bề mặt thậm chí có thể giải thích sự huỷ hoại tầng ozone - những bước quan trọng trong phản ứng này thực sự xảy ra trên bề mặt của các tinh thể băng nhỏ trong tầng bình lưu.
Ngành công nghiệp chất bán dẫn là một lĩnh vực nữa phụ thuộc vào sự hiểu biết hoá học bề mặt. Chính nhờ những tiến trình được phát triển trong ngành công nghiệp chất bán dẫn mà ngành khoa học hoá học bề mặt bắt đầu nổi lên vào những năm 1960.
Gerhard Ertl là một trong những người đầu tiên nhìn thấy tiềm năng của các kỹ thuật mới này. Ông đã từng bước tạo ra phương pháp nghiên cứu hoá bề mặt bằng cách chứng minh cách thức sử dụng các quy trình thí nghiệm khác nhau để xây dựng một bức tranh hoàn chỉnh về một phản ứng bề mặt. Ngành khoa học này đòi hỏi các thiết bị thí nghiệm chân không tiên tiến vì mục đích là quan sát các lớp nguyên tử và phân tử riêng rẽ hoạt động trên bề mặt cực kỳ tinh khiết của kim loại.
Gerhard Ertl đã chỉ ra cách thức có được các kết quả đáng tin cậy trong lĩnh vực nghiên cứu khó khăn này. Hiểu biết của ông là nền tảng khoa học của lĩnh vực hoá nghiên cứu hiện đại: phương pháp luận của ông được sử dụng trong cả nghiên cứu lẫn việc phát triển các tiến trình hoá công nghiệp. Gerhard Ertl cũng nghiên cứu quá trình oxy hoá trên platinum - một phản ứng diễn ra trong chất xúc tác ở xe hơi để làm sạch khói thải.