Con sẽ về để ôm ông bà nội
Rờ làn da nhăn nheo nghe nước mắt lăn dài
Hít no nê mùi trầu không ấm nóng
Lắng yêu thương qua tay nắm rưng rưng
Con sẽ về và ngồi lặng im
Nghe ông kể về làng mình năm ấy
Nghe bà nhắc về vụ mùa nắng cháy
Bởi ông bà luôn đau đáu đất yêu thương
Con sẽ về Hải Phòng, nơi con gọi quê hương
Nơi bà ngoại treo cuống rốn trước đèn mong con học hành đỗ đạt
Nơi hoa lan, hoa hồng luôn thơm ngát
Nơi con nhận nụ cười tựa tiếng hát vui chung
Con sẽ sà vào lòng ông ngoại bao dung
Người luôn giấu nỗi buồn để dành nụ cười cho tất cả
Sẽ ngồi ăn dưới trời trăng thong thả
Với đầu bếp tài ba là bà ngoại xì tin
Và con sẽ về nơi khởi nguồn của con tim
Nơi bố mẹ ngày đêm ngóng đợi
Những cách xa tưởng chừng dài vời vợi
Giờ đã gần như lửa ấm quyện trong than
Con sẽ cùng bố hát bài ca tính tang
Hai anh hề luôn bày trò để làm vui người có tên là Mẹ
Con sẽ vòng tay để ôm “không hề nhẹ”
Cho bố phải bật cười: Xin Nam đấy! Buông ra
Những tiếng cười trong vắt cứ lan xa
Bù cho mẹ những ngày rơi nước mắt
Bù cho bố những cơn lo quặn thắt
Con đã về và ở giữa những vòng tay
Như hàng cây nghiêng mình mùa lá thay
Như hạt nước lăn từ nguồn trong vắt
Con trở về thấy tâm hồn xanh mát
Thấy trong lòng hát nhịp điệu bình yên
Con sẽ về nơi vùng trời soi nghiêng
Sau chia xa mới biết mình yêu nhiều đến thế
Thấy lòng mình lành như hoa xoan, hoa khế
Nên con sẽ trở về... trước mỗi chuyến đi xa.