Các vấn đề về tự miễn đang gia tăng với tỷ lệ từ 3% đến 5% mỗi năm. Hiện vẫn chưa có thống nhất chung về nguyên nhân của sự gia tăng này. Một số người tin rằng khuyến cáo của chính phủ về việc tránh ánh nắng mặt trời, lý do gây suy giảm vitamin D trên diện rộng, có thể là một phần của vấn đề, trong khi những người khác lại tin rằng nguyên nhân là do việc sử dụng titanium dioxide dạng vi hạt làm chất tạo màu trong thực phẩm, mỹ phẩm và dược phẩm. Trong mọi trường hợp, khi hệ thống miễn dịch tấn công cơ thể sẽ làm các mô bị tổn thương do viêm mãn tính. Chỉ cần chuyển từ một lối sống và chế độ ăn uống có nhiều chất gây viêm sang lối sống và chế độ ăn uống đủ sức kháng viêm có thể giúp chúng ta giảm quá trình viêm đủ để chuyển hướng hệ thống miễn dịch. Từng mắc bệnh cường giáp tự miễn (Graves), nên đây là điều mà bản thân tôi đã tự chứng nghiệm.
Tình trạng dị ứng đang gia tăng thậm chí còn mạnh hơn trong hai thế hệ gần đây, tăng gấp đôi mỗi thập kỷ trong ít nhất 30 năm qua. Lý do cho sự gia tăng này được kết luận bởi giả thuyết thay đổi cách vệ sinh.
Ngay cả trước khi có sự tiến hóa của các dạng sống cao hơn, nấm men và nấm mốc đã hiện hữu. Nấm men luôn tồn tại trong không khí chúng ta hít thở và trên tất cả các loại thực phẩm chúng ta ăn vào. Đây là lý do tại sao tất cả các dạng sống cao hơn, từ côn trùng đến cá đến động vật có vú, đều có một hoặc nhiều thụ thể trên tế bào miễn dịch của mình để nhận biết sự hiện diện của nấm men và cho phép vật chủ chống lại sự xâm nhập của nấm men đó. Qua nhiều niên đại, hệ thống miễn dịch của động vật đã phát triển để tùy chỉnh theo sự hiện diện của nấm men nhằm hoạt động hiệu quả, và các hợp chất đường liên phân tử (beta glucan) 1-3, 1-6 trong thành tế bào nấm men là mạnh nhất trong số tất cả các chất điều biến miễn dịch1. Điều này cũng áp dụng cho con người. Chúng ta vẫn luôn tiêu thụ một lượng đáng kể các hợp chất đường liên phân tử (beta glucan) 1-3, 1-6 trong thực phẩm lên men như bánh mì và đồ uống có cồn, và một lượng ít hơn các hợp chất này nhiễm trên mọi thực phẩm khác.
1 Những chất này có liên quan, nhưng khác với các hợp chất đường liên phân tử (beta glucan) 1-3, 1-4 được tìm thấy trong ngũ cốc như yến mạch. Chúng có tác động tích cực đến quần thể vi khuẩn trong ruột của chúng ta (hệ vi sinh vật), nhưng có ít chức năng miễn dịch trực tiếp.
Quay về thời điểm năm 1950. Thời kỳ hậu chiến đã mang đến nhiều thay đổi. Các loại thuốc diệt nấm tổng hợp đầu tiên đã được phát triển, và ở mức độ nào đó hệ thống nông nghiệp đã trở thành vùng chiến tranh hóa học, khi mà việc nhiễm nấm (và nấm men) đã được xóa sổ một cách hiệu quả. Quá trình vi lọc được đưa vào sản xuất bia, và các hợp chất đường liên phân tử (beta glucan) đã biến mất khỏi các loại bia và rượu vang. Và do lối sống tiêu hao ít năng lượng của chúng ta, lượng thức ăn lên men như bánh mì cũng giảm theo.
Khi loại bỏ hợp chất đường liên phân tử (beta glucan) 1-3, 1-6 khỏi chế độ ăn uống của chúng ta, hệ thống miễn dịch thích ứng sẽ mất cân bằng và chuyển từ trạng thái ưu thế TH1 sang ưu thế TH2. Điều này có nghĩa là hệ thống miễn dịch trở nên dễ phản ứng hơn với các kích thích vô hại như phấn hoa cỏ. Và khi có sự chuyển đổi song song từ chế độ ăn uống kháng viêm sang chế độ ăn uống gây viêm, các phản ứng với những kích thích bình thường vô hại này trở nên nghiêm trọng hơn.
Trên các tạp chí về dược phẩm, đôi khi bạn nhìn thấy hình ảnh minh họa những bình hít cũ, dùng để điều trị bệnh hen suyễn vào thế kỷ 19. Những hình ảnh minh họa này nhằm cho chúng ta thấy y học thời xưa lạc hậu ra sao và ngành dược phẩm đã trở nên tinh vi như thế nào. Tuy nhiên, các ghi chép lịch sử cho thấy ở thế kỷ 19, bệnh hen suyễn không chỉ hiếm mà còn rất nhẹ; và các ống xông hơi thường có thể giúp người bị hen suyễn trở lại làm việc (hoặc đi học lại) chỉ trong vài phút.
Bệnh hen suyễn rất hiếm gặp vào thời kỳ đó vì chuỗi thức ăn chứa một lượng đáng kể hợp chất đường liên phân tử beta glucan 1-3, 1-6, do đó hệ thống miễn dịch không dễ gặp sự cố. Và bệnh hen suyễn cũng khá nhẹ do tổ tiên của chúng ta đã ăn một chế độ ăn kháng viêm cho đến tận rất gần đây.
Nhiều nghiên cứu gần đây đã chỉ ra rằng các chất bổ sung chứa hợp chất đường liên phân tử beta glucan 1-3, 1-6 có hiệu quả trong việc giảm tần suất và mức độ nghiêm trọng của các triệu chứng. Theo kinh nghiệm của tôi, kết hợp phương pháp này với một chế độ ăn uống kháng viêm hoặc các chất bổ sung thậm chí còn hiệu quả hơn nữa. (Một số loại giun ký sinh cũng có tác dụng tương tự trong việc điều chỉnh các tế bào TH1 và TH2, nhưng hầu hết mọi người thà uống bổ sung men còn hơn là nuốt ký sinh trùng).
Mẹo hay:
Nếu bạn muốn sử dụng nấm men, hãy làm nó chết (tức là cho vào lò vi sóng) trước khi bạn ăn nó, nếu không bạn sẽ biến thành một nhà máy bia. Điều này nghe không được hay lắm! Và vì nhiều người bị dị ứng với mannoprotein trong thành tế bào nấm men, tôi thường khuyên dùng chiết xuất hợp chất đường liên phân tử (beta glucan) đã được chuẩn hóa và tinh chế.