• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. Mình buồn đủ rồi mình hạnh phúc thôi
  3. Trang 47

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 46
  • 47
  • 48
  • More pages
  • 86
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 46
  • 47
  • 48
  • More pages
  • 86
  • Sau

Một lần dối lừa, cả đời thương tâm

Lâu lâu bạn bè lại hỏi tôi sao cứ ở vậy mãi, sao không kết hôn, thấy cũng có nhiều người quan tâm và ngỏ ý cơ mà. Tôi chỉ nhoẻn miệng cười rồi đánh trống lảng sang một chuyện khác.

Tôi đã từng có một mối quan hệ rất đẹp. Chúng tôi đã cùng nhau đi qua những ngày gian khó nhất trong đời. Anh nói với tôi sẽ cố gắng thêm một thời gian nữa rồi cưới tôi. Thế là tôi cam tâm chờ đợi anh, chờ ngày mặc lên người chiếc váy cưới và được cùng anh ôm bó hoa xinh đẹp nhất bước vào lễ đường.

Một năm, hai năm, ba năm, tôi vẫn song hành trong cuộc đời anh. Tôi vẫn giữ nguyên lời anh hứa trong tim. Còn lời hứa anh nói với tôi thì bắt đầu nhạt nhòa dần theo năm tháng. Những lần tôi hỏi, anh chỉ ậm ừ cho qua hoặc không quan tâm về nó. Tôi ngu ngốc nghĩ rằng chắc do anh bị áp lực công việc nên thôi không dám đề cập nữa.

Một ngày nọ, anh đi làm về rất muộn, anh say khướt, tôi phát hiện trên áo anh có nhiều vết son đỏ và mùi nước hoa lạ, tôi im lặng vì nghĩ rằng do tính chất công việc anh phải đi tiếp đối tác. Lần thứ hai, tôi cùng bạn bè đi cà phê và bắt gặp có một cô gái lạ đang nắm tay anh, cả hai người cười nói vui vẻ giữa phố. Tôi theo họ về đến tận khu nhà họ ở, tôi không tin vào mắt mình, có một đứa nhóc gọi anh là ba, người con gái kia gọi anh là chồng.

Có thứ gì đó đang vụn vỡ trong lòng, nó khiến đôi chân tôi quỵ ngã trước cửa nhà anh. Cô gái ấy nhìn tôi với vẻ bất ngờ. Anh nhìn tôi với ánh mắt ái ngại rồi vội nói rằng, anh không biết cô ta. Cánh cổng đánh sập lại, nó cũng giống như việc anh chính thức bước ra khỏi cuộc đời tôi.

Tôi đau suốt nhiều năm vì sự lừa dối của anh ngoài sức tôi tưởng tượng. Vậy đó, hỏi ai có đi qua những điều như tôi đã từng, liệu có còn tin vào tình yêu nữa không.

Bao nhiêu người đến trong đời tôi, đều không có bất cứ ai mở được cánh cửa trái tim tôi. Ngay giây phút tồi tệ nhất của năm ấy, tôi đã khóa chặt cửa lòng và vứt chìa khóa ra biển khơi rồi.

Vậy nên, bây giờ có ai đó hỏi tôi khi nào kết hôn.

Tôi không biết bao giờ mới có câu trả lời cho họ nữa!

Nếu một ngày tụi mình hết duyên để đi cùng nhau. Điều anh hối tiếc nhất là gì? Còn em, hối tiếc nhất là chưa thể nấu một bữa ăn trọn vẹn cho anh, cùng anh ăn một bữa đàng hoàng để anh cảm nhận em đã từng rất chăm lo cho tình yêu này. Giờ đã chia tay rồi, em hy vọng sẽ có một ai đó làm điều này với anh!

i1