Michael bước ra khỏi tiệm burrito với tinh thần tràn trề năng lượng hơn hẳn lúc đi vào. Anh và người thợ mộc hẹn sẽ gặp lại sau một tuần để cập nhật mọi sự tiến triển. Trên đường lái xe về nhà, tâm trí anh lởn vởn đầy những suy tư về hai chữ can đảm. Một người bạn của anh, Erwin McManus từng nói rằng lòng can đảm là yếu tố phân định giữa mơ mộng về cuộc sống bạn muốn và thực sự sống cuộc đời bạn mơ ước. Khi tự soi lại trong thâm tâm, Michael nhận ra bản thân chưa thực là một người dũng cảm. Anh biết nhiều câu chuyện về những cá nhân đã làm thay đổi thế giới bởi sự can đảm của chính họ. Anh hiểu rõ mình cần lòng can đảm để chiến thắng những nỗi sợ, nhưng đủ dũng cảm thực sự để đối mặt hay không lại là vấn đề khác.
Anh nhớ tới một câu nói nổi tiếng của Nelson Mandela: “Đừng đánh giá tôi bởi những thành công tôi đạt được, hãy đánh giá tôi qua số lần tôi vấp ngã và tự đứng dậy”. Michael chợt ý thức mình lại rơi vào bẫy lắng nghe cái tôi sợ hãi, anh từng cho rằng kết quả mỹ mãn là mục tiêu tối quan trọng mình phải hướng đến. Song giờ đây anh nhận ra thành quả quan trọng hơn hết thảy là nội lực tự vực dậy bản thân sau mỗi thất bại và sai lầm. Không có gì đảm bảo kế hoạch của anh sẽ thành công và anh có thể trắng tay sau tất cả. Nhưng thay vì dành tâm trí cho những viễn cảnh ấy, Michael phải tập trung bồi đắp lòng dũng cảm để không chùn bước và tiếp tục tiến lên phía trước.
- Can đảm lên nào. – Anh tự nhủ với nắm tay siết chặt. Nỗi sợ từng khiến anh ngã gục một lần nhưng nó không có cơ hội lần nữa. Cuộc đời quá ngắn ngủi để hoài phí ước mơ của mình. – Đời quá ngắn để sống trong sợ hãi. – Anh hét lớn khi nhìn bản thân trong kính chiếu hậu.
Sự dũng cảm không chỉ cần thiết cho chính anh, mà còn vì cả gia đình và những người đặt trọn niềm tin nơi anh. Anh muốn tương lai khi các con mình lớn lên, chúng sẽ kể cho con cháu chúng về anh như một người cha dũng cảm, đầy yêu thương và tận tâm. Anh muốn chúng biết anh gầy dựng thành công từ vô số thất bại mà anh không ngần ngại đương đầu. Anh ý thức cách anh sống và những bài học trao cho các con sẽ là di sản lớn nhất để lại cho bọn trẻ, đó nhất định không thể là di sản của sự sợ hãi và hèn nhát. Mặt khác, anh và Sarah không hề chuẩn bị trước kế hoạch B nào. Hai người đã quyết định một khi đã dấn thân đeo đuổi bằng được ước mơ của mình, họ không được suy tính về kế hoạch dự phòng vì nó sẽ là cái cớ để rút lui an toàn. Chắc chắn gia đình và những người quen sẽ chê trách điều này, nhưng họ vẫn hạ quyết tâm. Mọi người đều có thể phê phán và chỉ trích, duy chỉ lòng dũng cảm thì lại mở lối cho sáng tạo. Giờ anh đang đứng trước ngã rẽ. Liệu anh sẽ để thất bại áp đảo và để những phán xét định đoạt mình là ai hay anh có thể chọn khẳng định bản thân bằng lòng can đảm. Không có con đường nào khác, anh sẽ không từ bỏ mà đi tới cùng bằng sự dũng cảm và tạo nên cuộc sống mình mơ ước.
Michael vào nhà, bước ngay tới phòng ngủ của bọn trẻ và viết thông điệp trong đầu lên tấm bảng. Lũ trẻ có thể không hiểu hết những gì anh viết lúc này, nhưng đến một lúc nào đó anh tin những điều này sẽ là hành trang quý giá cho chúng vào đời: Không thử thách nào có thể cản đường nếu con có đủ can đảm không ngừng tiến lên phía trước, bất chấp nỗi sợ trong lòng hay hoàn cảnh bất lợi ra sao. Hãy dũng cảm!
Michael quay lại phòng làm việc ở nhà của mình. Bằng một tinh thần mới, anh duyệt qua một lượt các báo cáo doanh số và dịch vụ khách hàng rồi bắt đầu vạch ra những kế hoạch hành động.