Đầu tiên cần làm rõ “bệnh” là gì. Hãy tạm gọi “bệnh” là một trạng thái mà cơ thể tạm thời chuyển từ hoạt động ổn định (khỏe mạnh) sang bất thường (không khỏe). Trước sự mất cân bằng này, cơ thể sẽ dốc sức (năng lượng và sinh lực) để tái thiết trạng thái nguyên thủy (khỏe mạnh). Bệnh cấp tính là khoảng thời gian cơ thể cố gắng phục hồi trạng thái gốc (khỏe mạnh) bằng cách kích hoạt các nguồn lực sống và tiêu tốn năng lượng. Các dấu hiệu bệnh cấp tính (như sốt, chán ăn, mệt mỏi) cho thấy:
• Sốt tức là sinh lực đang được kích hoạt và cơ thể đang đào thải nguyên nhân gây bệnh bằng cách đổ mồ hôi.
• Chán ăn tức là sinh lực đang được bảo tồn do không còn sử dụng cho tiêu hóa nữa.
• Mệt mỏi tức là sinh lực đang được bảo tồn do không còn dùng vào vận động và các chức năng thứ cấp của cơ thể.
Bệnh nhân khỏi hoàn toàn trạng thái cấp tính nếu có đủ nguồn sinh lực và bảo tồn nó bằng nhịn ăn và ngừng vận động. Không nên uống bất kỳ loại thuốc và dược phẩm hạ sốt nào vì chúng sẽ chặn, ức chế và phá hoại quá trình này. Bác sĩ thực thụ cả xưa và nay đều dốc sức giúp cho quá trình tự nhiên này được dễ dàng hơn.
Bạn không nên nghĩ rằng chỉ cần nhịn khi bệnh nặng, còn cứ tiếp tục ăn khi cơ thể vẫn tiêu hóa được. Ngược lại, nhịn vài bữa khi bệnh bắt đầu phát tác là đã đủ để ngăn bệnh trở nặng. Nếu các rối loạn còn chưa nặng, biểu hiện là lưỡi trắng, nhức đầu, mệt mỏi cùng các triệu chứng nhẹ khác, thì nhịn ngắn ngày là đủ để cơ thể thải loại độc tố trước khi tình hình chuyển nặng.
Nếu bệnh nhân bình tĩnh nhịn ngay khi có dấu hiệu bệnh, các bệnh cấp tính hầu như sẽ phát nhẹ và ngắn. Bệnh nhân đỡ khó chịu hơn, đau ít hơn, không sốt, không bị sụt cân nhiều, biến chứng sau bệnh hiếm nảy sinh nhưng nếu có thì cũng khỏi sớm hơn hẳn so với bệnh nhân vẫn ăn khi ốm. Chỉ có thể có một kết luận: ngay khi thấy các triệu chứng cấp tính như chán ăn và sốt cao, hãy bắt đầu nhịn ngay lập tức, bạn sẽ phục hồi nhanh và không có biến chứng.