Viết trước ngày con sang tuổi mới
Năm nào cũng vậy, trước ngày sinh nhật con, bố mẹ cùng nhau ngồi ôn lại những kỉ niệm trong sáng ấm áp về con. Bố mẹ đã trò chuyện với nhau hàng trăm lần, à không, hàng nghìn lần, hàng triệu lần. Về những ngày tháng mẹ mang bầu con, bố ép mẹ uống sữa nhiều đến mức trọng lượng cơ thể mẹ tăng gần gấp đôi đi lại lặc lè như gấu. Về cái giây phút kì diệu khi con ra đời lành lặn. Về cái việc bố che nón ôm con như ôm chú mèo bé bỏng xuống phòng tia cho bớt vàng da. Về việc con ngước đôi mắt trong veo nhìn bố một cách thiết tha khi con nằm lọt thỏm trong cái lồng ấp bé xinh, như thể bố con mình đã quen biết nhau từ ngàn vạn năm về trước.
Những giây phút cùng mẹ ôn lại những kỷ niệm đẹp về con như thế tim bố trào dâng niềm hạnh phúc.
Và bố sẽ ngồi viết những vần thơ nôm na tặng con. Như bài thơ năm con tròn 2 tuổi có đoạn thế này này:
… Qua đêm nay nữa thôi
Ngày mai là ngày mới
Sẽ ngập tràn phơi phới
Sẽ thêm nhiều bình an.
Con đã ngoan càng ngoan
Và sẽ thôi không ốm
Bệnh viện không cần đến
Hàng thuốc chẳng cần qua.
Mình cùng nhau hát ca
Nắm tay nhau khắp lối
Bình minh hay đêm tối
Bố mẹ luôn ở bên.
Con cứ lớn thêm lên
Bố yêu con mãi mãi
Tình yêu dài bờ bãi
Mênh mông phía chân trời.
Dẫu vật đổi sao dời
Vẫn ngàn năm thương nhớ
Dù tình yêu cách trở
Bố nơi này… chờ con.
Năm đó, con sốt liên miên. Đến ngày sinh nhật con, bố chỉ tha thiết nguyện cầu con khỏe, khỏi ốm khỏi ho. Rồi suốt những năm về sau này cũng vậy, ngay cả khi con đã lớn, đã cao to hơn cả bố, bố vẫn chỉ có một niềm mong ước khát khao như thế.
Vậy đó, mỗi sinh nhật của con đâu chỉ là dịp để kỉ niệm ngày con chào đời. Ấy còn là dịp bố gửi ước nguyện của bố đến với những vì sao trên trời cao lồng lộng, đến với dòng sông mải miết trôi dạt dào sóng vỗ, đến với những cánh rừng miên man xanh rì rào nôn nao muôn cánh gió, đến với biển bờ mênh man, với chân trời nức nao cánh buồm thắm đỏ… Bố gửi mong ước, gửi tình yêu, gửi bao la khát vọng của bố cho con đến cả vũ trụ này.
Sinh nhật con còn là dịp để bố nhớ về tuổi thơ của bố, cái tuổi thơ đói nghèo trong rạ rơm với bãi bờ ao chuôm cua cáy... Suốt tuổi thơ, bố chẳng bao giờ biết đến khái niệm “sinh nhật”. Bố đo chiều cao của mình bằng việc đánh dấu trên thân cây ổi. Bố đo khoảng thời gian bước vào tuổi thành niên của mình bằng những cơn mơ ướt nhượt. Bố tính sự lớn khôn bằng việc nhận thấy những giọt mồ hôi rơi thánh thót trên vai, trên trán, trên tóc ông nội con. Cứ thế bố: “học cách yêu của cỏ, kiên nhẫn nảy lên và xanh đến kiệt cùng”...
Sinh nhật con còn là dịp để bố nhớ về “ngày mẹ sinh con khó nhọc”, để biết ơn con đã sinh ra đời như lời nguyện cầu bố thành tâm chắp tay hình búp sen đêm ngày khắc khoải.
Giờ, sinh nhật con chỉ một mình. Nhưng bố biết con trai bố luôn là chàng trai bản lĩnh và dũng cảm.
Năm đầu tiên du học xa nhà, ngày sinh nhật, con đã viết những vần thơ mà mỗi lần đọc lại bố không thể cầm nổi nước mắt:
Con sẽ châm nến tự hát
Chúc mừng sinh nhật chính con
Trong màu hoa hồng như son
Con cười một mình lặng lẽ…
Bố hiểu cảm xúc của con lúc đó. Con đã chiến thắng nỗi cô đơn bằng nụ cười. Con đã chiến thắng sự yếu mềm nơi cách xa bố mẹ nửa vòng Trái đất bằng bản lĩnh của “chàng trai” tuổi 13…
Và bố nhận ra con đã khôn lớn, đã trưởng thành từng ngày, từng ngày chỉn chu lành lẽ…
Chỉ hơn một tháng nữa thôi con sẽ giã từ tuổi học trò hoa mộng để bước vào quãng đời sinh viên với biết bao nhiêu khát khao hoài bão…
Bố hạnh phúc vì điều đó.
Con trai à, có thể có nhiều điều bố chưa thể thổ lộ hết được cùng con. Nhưng bố tin mai này, khi đã đủ độ trải nghiệm và trưởng thành con sẽ hiểu hết lòng bố.
Bởi một điều chắc chắn rằng, con luôn cảm nhận được tình yêu thương của bố dành cho con ắp chặt trong lòng.
Bố chúc con trai bước sang tuổi mới thật nhiều niềm vui, thật hạnh phúc với những gì con đã đang và sẽ lựa chọn.
BỐ YÊU CON…
Luôn luôn và mãi mãi...