• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
Danh mục
  1. Trang chủ
  2. Sức mạnh của điểm dừng
  3. Trang 34

  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 33
  • 34
  • 35
  • More pages
  • 64
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 33
  • 34
  • 35
  • More pages
  • 64
  • Sau

26Thêm 5 phút nữa

Chẳng gì có ích với con người hơn là sự kiên tâm giữ mình không vội vã.

- Henry David Thoreau

Tại sân chơi, một phụ nữ ngồi cạnh người đàn ông trên băng ghế dài. "Con trai tôi ở đằng kia", người phụ nữ nói, chỉ tay về phía cậu bé mặc áo len đỏ đang trượt tuyết.

"Cậu bé dễ thương quá", người đàn ông nói. "Con trai tôi thì đang chơi xích đu, mặc áo len dài tay". Rồi nhìn đồng hồ, anh ta gọi: "Todd, chúng ta về thôi.".

Cậu bé Todd nài nỉ:

- Bố ơi, 5 phút nữa thôi mà. Con xin bố, chỉ 5 phút nữa thôi ạ.

Người bố gật đầu và Todd tiếp tục chơi xích đu với vẻ hoan hỉ. Nhiều phút trôi qua, người cha lại gọi:

- Todd, con nghĩ gì nào? Đến giờ đi rồi chứ?

- 5 phút nữa thôi bố. Cho con thêm 5 phút nữa. - Người đàn ông cười và nói. - Thôi được.

- Ôi! - Người phụ nữ thốt lên. - Anh thật là một người cha kiên nhẫn.

Người đàn ông mỉm cười:

- Năm ngoái cháu lớn nhà tôi, Tommy, bị tai nạn mất khi đang đi xe đạp gần đây. Tai nạn do người tài xế say rượu gây ra. Trước đó tôi đã không dành nhiều thời gian cho Tommy. Giờ tôi ước có thể đổi tất cả để có thêm 5 phút được ở bên thằng bé. Vì thế tôi đã thề sẽ không lặp lại sai lầm tương tự với Todd. Thằng bé nghĩ rằng nó có thêm 5 phút để chơi xích đu, nhưng thực ra là tôi có thêm 5 phút để ngắm nhìn con chơi.

Tuần trước, tôi làm chủ lễ tang cho một người bạn mới bước vào tuổi 50, chết quá trẻ. Chúng tôi tụ tập bên nhau ôn lại kỷ niệm buồn vui, chia sẻ ký ức, và như thường thấy, có cả một chút than khóc. Một người bạn ghi lại trong sổ lưu niệm: "Ước gì tôi đã gọi anh ấy mỗi khi tôi có chuyện khẩn cấp".

Tôi hiểu.

Thật dễ dàng bình luận sau khi sự việc đã xảy ra, sợ chết khi chưa sống trọn vẹn, hoặc tự trách mình đã lãng phí thời gian.

Vấn đề là dù có chủ ý hay không, việc tiếc thương cũng chỉ khiến tôi thêm xa cách hiện tại của mình, một hiện tại bao gồm những con người và lựa chọn của đời tôi.

Cuộc sống bao gồm những lựa chọn chúng ta đưa ra với những cái "5 phút" đó.

Tôi thích cách sống của người phụ nữ 33 tuổi trong đoạn trích do độc giả gửi tới:

"Tôi chẳng để dành gì cả. Tôi dùng đồ sứ và pha lê loại tốt cho mỗi sự kiện đặc biệt như giảm cân được nửa ký, thông được ống cống hay bông loa kèn đầu tiên nở. Tôi mặc chiếc áo đẹp đi chợ mặc dù nếu trông tôi có vẻ khá giả thì tôi sẽ phải trả thêm 28,49 đô-la cho một túi đồ tạp hóa nhỏ. Tôi không để dành nước hoa xịn cho những bữa tiệc đặc biệt mà tôi xức nước hoa khi đi gặp những nhân viên bán hàng tạp hóa hay giao dịch viên ở ngân hàng. Cụm từ ‘một ngày nào đó’ gần như biến khỏi vốn từ vựng của tôi.".

Tôi có một người bạn hiểu biết về rượu. Viết về nó, đánh giá nó và thưởng thức nó. Anh ta cũng biết về những người uống rượu, những người dân địa phương có hầm chứa rượu lớn khác thường. Anh kể cho tôi câu chuyện về cặp vợ chồng có hầm rượu như vậy, một bộ sưu tập đáng ngưỡng mộ. Ở tuổi trung niên, cặp vợ chồng nọ hiểu rằng thời gian của họ bắt đầu được đếm từng năm, nhiều bạn bè của họ đã qua đời với những hầm rượu còn đầy và những chai rượu quý hiếm được sưu tập để dành cho sự kiện đặc biệt vẫn y nguyên. "Anh biết đấy", quý ông đó nói với anh bạn tôi, "chúng tôi nói là sẽ uống chúng khi tới sự kiện đặc biệt. Và vì lý do nào đó, sự kiện ấy chẳng bao giờ đến.". Rồi họ đi tới một quyết định. Không sưu tầm rượu nữa. Họ vui vẻ chia sẻ số rượu mình có.

Sau khi nghe kể câu chuyện này, tôi biết đã đến lúc cần uống loại "thuốc" của mình. Tôi có một chai vang đỏ năm 1982. Loại ngon. Ngay sau ngụm đầu tiên, loại vang đỏ này sẽ khiến bạn gào lên: "Giờ thì tôi biết tại sao Thượng đế lại tạo ra nho". Vậy mà tôi đã giữ chai rượu đó chờ tới dịp. Dịp nào cơ chứ?

Sáng sớm hôm nay, cầm tách cà phê, tôi dạo bước một mình trong vườn (nếu không tính đến Bernie, một trong những con mèo khoang của chúng tôi, lẽo đẽo theo sau). Tôi thường dừng lại thưởng thức vài thứ đã bỏ lỡ hôm qua. Tận hưởng cảm giác sướng rân người trước vẻ đẹp lộng lẫy tới thừa thãi và chóng tàn của đám cây hoa phi yến. Tôi sẽ vào nhà ăn sáng sớm. Thật đấy! Sau 5 phút nữa.

Lời truyền cảm

Vậy, anh em đừng lo lắng về ngày mai: ngày mai, cứ để ngày mai lo. Ngày nào cũng có cái khổ của ngày ấy.

- Matthew (6: 34)

Thực hành tạm nghỉ

Hãy tự khoản đãi cho mình bằng những điều bạn thích - một tách cà phê ngon, một cốc kem, đi dạo trên con đường bạn thích, một bông hoa có hương thơm yêu thích. Và hãy dành thêm 5 phút để tận hưởng niềm vui ấy.