• ShareSach.comTham gia cộng đồng chia sẻ sách miễn phí để trải nghiệm thế giới sách đa dạng và phong phú. Tải và đọc sách mọi lúc, mọi nơi!
  1. Trang chủ
  2. Thái độ hôm nay nếp sống ngày mai
  3. Trang 6

Danh mục
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 5
  • 6
  • 7
  • More pages
  • 12
  • Sau
  • Trước
  • 1
  • More pages
  • 5
  • 6
  • 7
  • More pages
  • 12
  • Sau

2Tương tác với mọi người khi xa nhà

a21

Anh chị thương em
Gọi là lẽ thường
Em kính cha mẹ
Gọi là em ngoan.

a22

Trong nhà hòa thuận
Kính trọng mẹ cha
Quan tâm gia đình
Người người hạnh phúc.

Trẻ em thể hiện tình yêu của chúng đối với cha mẹ khi sống trung thực và hòa hợp với nhau. Bằng cách cùng chăm sóc và giúp đỡ lẫn nhau, sẽ giảm bớt mối quan tâm của cha mẹ đối với chúng, do đó làm cho cha mẹ được hạnh phúc hơn.

Và điều làm cho cha mẹ hạnh phúc nhất là khi nhìn thấy con cái họ cùng cười vui vẻ và quan tâm lẫn nhau. Cha mẹ biết rằng, bạn bè có thể đến và đi, nhưng anh chị em chính là cuộc sống.

Sau đây, chúng ta hãy xem Jason đã học cách giúp người anh lớn hữu ích như thế nào.

Mọi thứ thường không giống những gì ta nhìn thấy

Anh trai của Jason là Patrick. Patrick vừa được cha mẹ cho đi bộ leo núi với bạn bè trên núi Lookout. Khi nghe điều đó, Jason đã rất phấn khích và muốn đi cùng: “Patrick, em có thể đi cùng anh được không? Làm ơn, làm ơn?”

Patrick lắc đầu và nói bằng giọng của người anh: “Không được Jason, em không được leo lên núi. Con đường mòn lên núi này đi khó khăn hơn nhiều so với những con đường em đã từng leo lên núi”.

Jason bị tổn thương. Cậu ngưỡng mộ anh trai mình và thích làm mọi thứ với anh trai. Nhưng gần đây, Patrick đã dành nhiều thời gian với bạn bè của anh ấy là Alec và Heng. Jason sợ rằng Patrick thích những người bạn mới của anh ấy hơn mình. Patrick lẩm bẩm: “Em không thể đi cùng!”

a23

Patrick nhìn Jason, sau đó nhìn Alec và Heng đang ở gần. Họ đã chuẩn bị để nhanh chóng đi và cần phải bắt đầu. Patrick giải thích với em: “Jason à! Có một số điều em làm với bạn bè của em và một số điều anh làm với những người bạn của anh. Chuyến đi bộ này là một trong số đó. Thêm vào đó, chuyến đi này quá nguy hiểm cho em. Bây giờ, anh phải đi với những người bạn. Hẹn gặp lại em sau nhé”.

Jason nghe vậy càng bực bội và xấu hổ hơn. Ở trước mặt bạn bè, anh trai của mình đã nói với Jason rằng cậu không đủ sức khỏe để đi bộ! Trong khi, Patrick và bạn bè của anh ấy chỉ lớn hơn cậu vài tuổi. Tại sao điều đó lại có thể tốt với họ, nhưng nguy hiểm đối với cậu?

Cảm thấy chán nản, Jason nhìn cả ba người bỏ đi. Thấy họ đi bộ trên đường cười với nhau, cậu tự hỏi liệu họ có đang cười mình không. Đột nhiên, cậu nảy ra một ý tưởng, cậu sẽ đi theo họ và khi họ quay đầu trở lại, cậu sẽ trốn phía sau một cái cây hoặc một tảng đá và làm họ ngạc nhiên. Sau đó, họ sẽ thấy cậu đủ tốt để đi cùng với họ.

Jason vội vã đi theo họ. Cậu thấy việc đi bộ không khó chút nào, vì Jason đã đi trên con đường trước đây với Patrick nên biết rõ con đường như thế nào. Sau đó, cậu thấy họ đi theo con đường mòn gần tảng đá lớn. Đây là con đường họ đi, điều này đối với cậu bé thật là tuyệt vời!

Jason có thể đi theo họ một cách dễ dàng. Không có gì nguy hiểm về con đường mòn này! Sau vài phút, cậu nhìn thấy một dòng suối với thân cây đổ trên suối. Cậu chạy qua nó. Bây giờ, cậu đã cảm thấy thực sự tự tin. Jason có thể nghe thấy Patrick và những người bạn nên cậu biết mình vẫn đang theo kịp.

a24

Cậu đi vòng quanh một khúc cua và nhìn thấy một mỏm đá phía trước. Nó dốc hơn bất kỳ nơi nào cậu đã từng leo trước đây, nhưng cậu chắc chắn rằng mình có thể làm điều đó. Cậu bắt đầu leo lên và nhận ra nó thực sự phức tạp hơn bên ngoài, có những tảng đá gập ghềnh trên đường đi.

Jason giơ tay lên để giữ chặt mỏm đá. Cậu thực sự phải vươn ra để đặt chân lên mỏm đá tiếp theo. Nhưng mỏm đá này quá gập ghềnh nên cậu đã bị trượt chân. Cậu không thể kéo giữ lại liền ngã xuống, đúng lúc ngã xuống cậu đã kêu lên. May mắn thay, Jason đã rơi trên một vài bụi cây thấp và chúng đã làm tấm đệm cho cậu. Nhưng cậu cảm nhận mình bị đau nhói dưới chân.

Sau đó, cậu nghe thấy một giọng nói: “Jason! Có phải là em đó không?” Đó là tiếng Patrick vọng xuống: “Em có sao không?”

Jason khó thở và đau đớn, đã cố gắng thốt ra câu: “Em ổn”.

Patrick nhanh chóng trèo xuống chỗ em. Alec và Heng ở ngay sau lưng anh. Patrick quỳ xuống để kiểm tra cánh tay và chân của Jason, nhưng khi anh chạm vào chân Jason, cậu liền kêu lên một tiếng “A!” rất to.

“Nhìn có vẻ không bị thương, nhưng có lẽ em đã bị trẹo chân rồi. Em đừng lo lắng, rồi sẽ ổn thôi”.

May là không có gì nghiêm trọng! Patrick ngồi lại gần và nắn lại chân cho em. Trong lúc làm việc này, người anh giận dữ hỏi em: “Tại sao em lại đi theo các anh? Anh đã bảo em đừng làm thế. Em đang nghĩ gì vậy?”

Jason không biết điều gì làm mình tổn thương nhất: nỗi đau, sự bối rối của mình hay là bị anh Patrick la mắng. Jason trả lời: “Em chỉ muốn đi cùng anh! Em tưởng anh nói nó quá nguy hiểm chỉ vì anh không muốn em ở bên!”

Cậu đã cố gắng đứng dậy và cơn đau càng trở nên tồi tệ hơn: “Ôi! Anh Patrick, em không thể đi được!”

Patrick lập tức hết giận dữ. Bởi vì thực tế, anh đã sợ hãi hơn là tức giận. Anh đã lo lắng vì Jason đang thực sự đau đớn: “Không sao Jason, anh sẽ cõng em về nhà”. Anh quay sang những người bạn và bảo họ tiếp tục đi mà không có anh. Nhưng họ nói rằng, họ sẽ quay về cùng với hai anh em. Họ đã tiếp đủ năng lượng cho một ngày.

Alec nói với Patrick: “Hãy chăm sóc cho em nó. Đôi khi nó có thể không muốn như vậy, nhưng chúng thường trông mong chúng ta. Và hầu hết thời gian chúng biết những gì chúng đang nói”.

a25

Sau đó Alec nháy mắt với Jason: “Nhưng đôi khi nó có thể thực sự bực tức”.

Patrick cõng Jason, anh bắt đầu trở lại đường mòn. Jason ở từ xa nhìn vào nhà mình và nuốt nước bọt: “Ồ, nó xa quá!”

Patrick nói: “Em đừng lo lắng. Chúng ta sẽ ổn thôi, anh sẽ đưa em về nhà”.

i1

Với sự tôn trọng và tình yêu
Anh chị em trở thành những người bạn thân nhất của chúng ta.

Tình cảm gia đình
Cần sự quan tâm
Hơn là tài sản

a26

Không sinh hận thù
Ai cũng tôn trọng
Giận hờn tan biến.

Nếu không cẩn thận, chúng ta có thể thấy mình nói những điều làm tổn thương những người thân của ta. Hoặc thậm chí tệ hơn, có thể dẫn đến tranh cãi và không ai có thể nói chuyện với nhau vì vấn đề tài sản gia đình.

Đó là những gì đã xảy ra với gia đình ông Joseph. Nhưng rồi một ngày, ông đã tìm ra cách để thay đổi mọi thứ.

Chiếc tủ đặc biệt của ông Joseph

Mặc dù ông Joseph có ba người con trai, nhưng ông rất cô đơn vì họ hiếm khi đến thăm cha. Và khi đến thăm cha thì chẳng đi đến cùng nhau, bởi vì họ không hòa hợp được với nhau. Mọi chuyến thăm đều giống như vậy.

Họ sẽ dành tất cả thời gian để nói về bản thân và kể với ông rằng họ bận rộn như thế nào. Đến khi không còn gì để nói với ông, thì họ mới hỏi ông ra sao. Nhưng ngay khi ông bắt đầu nói chuyện, họ sẽ kiếm cớ để rời đi. Họ chưa bao giờ dành thời gian lắng nghe ông nói, cũng chưa bao giờ hỏi ông có cần họ làm gì, hay thậm chí hỏi ngày hôm nay ông như thế nào.

Ông Joseph đã già đi nên ông có rất nhiều thời gian để nhìn nhận cuộc sống xung quanh. Ông hiếm khi gặp được các con trai của mình và ông muốn thay đổi điều đó. Ông cũng muốn con cái hòa thuận và chăm sóc lẫn nhau như cha ông và những người anh em của ông đã từng làm như thế. Ông bắt đầu lên kế hoạch để biến tất cả những mong muốn ấy thành hiện thực.

a27

Đầu tiên, ông mua một chiếc tủ có khóa và đặt nó trong phòng khách. Sau đó, ông mang về nhà một số viên đá từ khu rừng gần đó. Để những viên đá không gây ra bất kỳ tiếng ồn nào, ông đã cẩn thận bọc chúng trong một miếng giẻ rách và cho vào trong chiếc tủ. Ông móc chìa khóa vào một sợi dây rồi đeo nó quanh cổ.

Tiếp theo, ông có rất nhiều đồng xu được đặt trong một số túi. Những thứ này ông cũng đặt vào tủ. Ông đảm bảo rằng khi chiếc tủ được di chuyển thì sẽ phát ra tiếng từ các túi có nhiều chỗ trống, để các đồng xu va chạm nhau.

Để đạt được mục đích cuối cùng, ông đã mua một chiếc ghế đắt tiền. Chiếc ghế này đối với ông là một điều phung phí, nhưng lại rất cần thiết cho kế hoạch này. Thế rồi, ông kiên nhẫn chờ đợi.

Người con trai út của ông là người đầu tiên đến thăm. Anh ta ngay lập tức nhận thấy chiếc tủ bị khóa, chìa khóa ở trên sợi dây nơi cổ cha mình, và chiếc ghế mới mà cha anh đang ngồi. Khi anh hỏi về chúng, cha anh nói rằng ông đã nhận được một lời đề nghị hào phóng mua khu rừng phía sau ngôi nhà nên ông đã bán nó. Trên thực tế, ông đã nhận được rất nhiều tiền đến nỗi đã phung phí mua chiếc ghế này để an ủi cho tuổi già. Số tiền còn lại nằm trong chiếc tủ, nơi ông có thể để mắt đến nó. Chìa khóa đã được ông đeo nó trên người để giữ an toàn.

Con trai út của ông Joseph nghĩ rằng cha mình không nhìn thấy, anh ta đã dùng chân đẩy chiếc tủ. Nó không di chuyển, nhưng anh nghe thấy tiếng đồng xu. Rồi anh nhìn chiếc ghế mới. Nếu người cha tiết kiệm của anh đã chi tiền cho một chiếc ghế đắt tiền như vậy, thì ông ấy thực sự đã nhận được rất nhiều tiền từ miếng đất này.

Anh quyết định sẽ đến thăm cha mình thường xuyên hơn.

Sau đó, người con trai thứ hai đi đến và anh ta cũng chú ý đến chiếc tủ, chìa khóa và chiếc ghế. Anh cũng hỏi về chúng, và nhận được lời giải thích tương tự như của em trai mình. Anh cũng kiểm tra chiếc tủ với kết quả tương tự và để ý tới chiếc ghế. Giống như người em, anh ta quyết định sẽ đến thăm cha mình thường xuyên hơn.

Sau một thời gian, người con trai lớn nhất cũng đến thăm. Giống như hai người em của mình, anh ta hỏi về những tài sản mới trong nhà và biết về sự may mắn của cha mình. Sau khi lấy khuỷu tay đụng vào chiếc tủ và kiểm tra ghế, anh cũng quyết định đến thăm cha thường xuyên hơn.

Khi cả ba bắt đầu gọi điện cho cha mình đều đặn hơn, họ bắt đầu dành nhiều thời gian hơn để nói chuyện với cha và lắng nghe những gì ông nói. Thậm chí, họ còn giúp ông làm việc nhà. Họ cũng hiểu được ông thích ăn món gì và mỗi khi đến thăm họ lại mang đến cho ông.

Điều này được duy trì trong một thời gian cho đến một đêm, ông Joseph đã ra đi thanh thản trong giấc ngủ. Các con trai của ông được thông báo về sự ra đi của cha mình và tất cả họ đều đến nhà ngay ngày hôm đó.

a28

Họ nhanh chóng tìm thấy chìa khóa trong quần áo của ông và đi đến chiếc tủ. Với sự phấn khích hầu như không tả xiết, họ mở khóa và nhấc nắp lên. Người anh cả lấy ra những chiếc túi và đổ tất cả lên bàn. Cả ba nhìn chằm chằm vào đống đồng xu. Sau đó, họ thò tay vào chiếc tủ để lấy ra những miếng giẻ rách và đồ vật nặng nề. Khi đặt trên bàn, miếng vải rơi ra để lộ những tảng đá.

Họ bị sốc, cả ba nhìn nhau. Họ trở nên rất tức giận. Sau đó, người anh cả lắc đầu và thừa nhận rằng anh chỉ bắt đầu đến thăm ông thường xuyên từ khi có chiếc tủ. Hai người em còn lại cũng nói như vậy. Nhận ra những gì cha của họ đã làm, người anh cả nói rằng ông thực sự đã rất cô đơn.

Ba anh em bắt đầu cảm thấy xấu hổ, vì trong suốt những năm tháng họ đã bỏ bê cha mình. Họ chỉ quan tâm đến ông khi họ nghĩ rằng ông có rất nhiều tiền. Và để làm cho vấn đề tồi tệ hơn, mỗi người đã bí mật đến thăm ông với hy vọng rằng họ sẽ nhận được nhiều tiền hơn! Vì vậy, họ đã trở thành những người anh em chỉ biết ghen tỵ lẫn nhau và là những người con bất hiếu. Đó không phải là cách mà cha họ đã dạy họ.

Với một trái tim nặng trĩu, người em út cúi xuống chiếc tủ để đóng lại nhưng anh ta nhìn thấy một cái gì đó được chạm khắc tỉ mỉ dưới đáy của chiếc tủ.

Tất cả họ tiến lại gần hơn và cùng nhau đọc:

i1

Sự giàu có lớn nhất của một gia đình
Đó là tình thương yêu của các thành viên dành cho nhau.

Lúc ăn, uống
Cùng lúc ngồi
Người lớn trước
Trẻ nhỏ sau.

a29

Người lớn tìm
Liền đi kiếm
Kiếm không ra
Liền làm thay.

Rất đơn giản để chúng ta đối xử tử tế với một người nào đó, đặc biệt là những người lớn bên cạnh chúng ta bằng sự tôn trọng và lòng yêu thương. Tại sao lại như vậy? Vì khi chúng ta tôn trọng người khác, họ hạnh phúc thì chúng ta cũng hạnh phúc!

Ngoài ra, khi chúng ta để người lớn tuổi đi trước, đó là chúng ta đang học cách từ bỏ lòng ích kỷ, học cách khiêm tốn và biết quan tâm đến người khác nhiều hơn. Đó là điều đúng đắn để mọi người thực hành.

Một vài trong số nhiều cách mà chúng ta có thể để người lớn tuổi đi trước là gì?

Vào giờ ăn, thay vì lấy thức ăn ngay lập tức, chúng ta nên hỏi họ trước có cần giúp không. Thay vì dành chỗ ngồi tốt nhất cho chính mình, chúng ta có thể để người lớn chọn nơi họ muốn ngồi.

Khi chúng ta đang vào thang máy, trước tiên nên để những người trong thang máy ra ngoài trước, sau đó hãy để những người lớn vào thang máy trước chúng ta. Nếu chúng ta đi chơi với người lớn, thay vì chạy đi trước, chúng ta có thể đi bộ cùng với họ. Khi đi qua một cánh cửa, chúng ta có thể giữ cửa để những người lớn có thể đi qua trước chúng ta.

Ngoài ra, nếu có một người lớn, ví dụ như giáo viên yêu cầu tìm ai đó mà chúng ta không thể tìm được thì nên quay lại thưa cho giáo viên biết. Sau đó, chúng ta hỏi giáo viên nếu có bất cứ việc gì mà chúng ta có thể trợ giúp, hãy làm cho người đó.

Nói với người lớn
Không được gọi tên
Ở bên người lớn
Không nên thể hiện

a30

Khi gặp người quen
Hãy nên chào hỏi
Khi không chào lại
Cũng nên cung kính.

Khi chúng ta chào hỏi một người lớn, đó là người hơn chúng ta vài tuổi, sẽ lịch sự hơn nhiều khi nói chuyện với họ bằng cách xưng ông hoặc bà sau tên của họ. Nếu họ là bạn tốt của cha mẹ, chúng ta có thể gọi họ là dì hoặc chú theo sau tên của họ. Bằng cách này, chúng ta đối xử với họ một cách tôn trọng.

Nếu chúng ta chào hỏi ai đó mà họ không đáp lại lời chào, thì chúng ta đừng làm ầm ĩ. Bởi tâm trí của họ có thể ở một nơi khác. Điều quan trọng là chúng ta đã lịch sự trong việc nói lời chào hỏi.

Ngoài ra, chúng ta không nên phô trương. Nếu chúng ta chỉ ham khoe khoang hoặc khoác lác, thì chúng ta sẽ không có thời gian để lắng nghe. Vì vậy, chúng ta sẽ không học hỏi từ những người lớn những điều hay lẽ phải. Thậm chí tệ hơn, chúng ta có thể sẽ làm người khác tức giận. Ngoài ra, khi chúng ta thể hiện, những người khác không thể nói chuyện với nhau vì chúng ta quá thô lỗ và ồn ào. Dù là trẻ em hay người lớn mà thô lỗ và ồn ào thường không được mời đến những nơi vui chơi. Thêm vào đó, không ai muốn làm bạn với một người thích thể hiện.

Hãy thử điều này

Ngày mai, chúng ta hãy thử mỉm cười với một người lớn và chú ý đến cảm nhận của họ.

Người lớn muốn ngồi
Ta nên nhường chỗ
Người lớn đi trước

a31

Ta đi theo sau
Người đã đi khuất
Ta mới rời đi.

Ngày xưa, mọi người thường lái xe đẩy hoặc cưỡi trên lưng ngựa. Sẽ thật thô lỗ nếu chúng ta vẫn ngồi yên khi thấy một người lớn hơn đi trên đường. Ngày hôm nay, chúng ta có thể làm điều tương tự như vậy khi đi xe đạp và nó rất an toàn khi dừng lại hoặc xuống xe. Bằng cách này, chúng ta có thể chào hỏi lịch sự với người khác thay vì vội vã lướt qua nhanh như làn sóng.

Cũng trong lúc khi người lớn rời đi, những người trẻ tuổi nên đợi cho đến khi họ đã đi được một quãng đường nào đó. Tại sao vậy? Bởi vì thường thì lái xe đi trước sẽ giống như nói rằng người trẻ quan trọng hơn người lớn! Ngoài ra, nếu lái xe đi qua một vũng nước, nó có thể bắn bùn vào người lớn đi trên mặt đất. Vì vậy, sẽ lịch sự hơn khi đợi cho người lớn đã đi một khoảng cách phù hợp trước khi chúng ta rời đi.

Ngay cả trong thế giới bận rộn ngày nay, lúc chào người lớn chúng ta nên để họ đi khuất rồi chúng ta sẽ đi sau. Chúng ta có từng nghĩ rằng điều này là quá phiền toái? Chúng ta sẽ cảm thấy thế nào nếu chúng ta quay sang vẫy tay tạm biệt ai đó mà họ đã vội vã rời đi. Bây giờ, chúng ta hãy nghĩ về cảm giác của chúng ta nếu họ vẫn đứng đó mỉm cười và vẫy tay chào lại mình. Chúng ta sẽ cảm thấy thật là hạnh phúc vì họ vẫn nghĩ về chúng ta, chứ không phải nghĩ về chính bản thân họ.

Người lớn đang đứng
Ta không nên ngồi
Người lớn bảo ngồi
Ta mới được ngồi.

a32

Nói với người lớn hơn
Hãy nói lời vừa phải
Lễ phép và chân thật
Kính trọng cùng tri ân.

Một cách rất tốt để thể hiện sự tôn trọng là chúng ta nên đứng chờ khi người lớn chưa ngồi. Chỉ sau khi người lớn đã ngồi xuống và mời mọi người cùng ngồi, thì chúng ta mới nên ngồi.

Một cách khác để thể hiện sự tôn trọng là không nói chuyện quá nhỏ đến mức họ không thể nghe thấy.

Nhưng nếu nói to quá thì sao? Điều này có thể khiến chúng ta gặp trở ngại nhiều hơn! Tại sao lại như vậy? Hãy đọc tiếp để xem làm thế nào một con quạ học được rằng tạo ra quá nhiều tiếng ồn có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng.

Tại sao quạ chỉ kêu “Quạ! Quạ!”

Một thời gian dài trước đây, tất cả các loài chim đều im lặng. Chúng không biết tại sao lại như vậy, chỉ biết là đã như vậy mà thôi. Chúng rất buồn vì điều này bởi vì tất cả các động vật khác đều có thể nói chuyện. Chỉ có những con chim bị câm.

Rồi một ngày, một con chim quyến rũ xuất hiện. Nó có màu sắc rực rỡ như cầu vồng. Nhưng đó không phải là điều thực sự làm ngạc nhiên những con chim khác. Khi tất cả những con chim tụ tập xung quanh nhìn một cách kinh ngạc, nó bắt đầu nói chuyện. Những gì nó nói làm tất cả đều kinh ngạc.

Nó nói với chúng rằng nó đã đến theo lệnh của người truyền âm thanh. Đó là công việc để quyết định âm thanh nào sẽ là âm thanh tốt nhất cho mỗi con vật. Một khi quyết định thì âm thanh này sẽ thuộc về con vật này và không phải con vật nào khác. Trước sự nguy hiểm đó, người truyền âm thanh chỉ biết rằng mình chưa bao giờ cho những con chim nghe thấy âm thanh của chúng. Bây giờ, người truyền âm thanh đang đến để sửa chữa sai lầm khủng khiếp của mình.

a33

Cùng với điều đó, người truyền âm thanh đi vào thanh tịnh. Người ấy là một cô gái nhỏ! Cô xin lỗi tất cả những con chim vì sự giám sát khủng khiếp của mình. Cô nói với chúng, cô sẽ làm một cái gì đó để bù đắp cho việc chúng im lặng quá lâu, điều mà cô chưa bao giờ làm trước đây. Cô ấy sẽ cho phép chúng trao đổi âm thanh của mình nếu chúng không thích điều đó.

Khi người truyền âm thanh nhìn xung quanh, cô ấy thấy một chú chim sẻ nhỏ đang hào hứng nhảy lên, nhảy xuống. Người truyền âm thanh mỉm cười, chìa tay ra, và con chim sẻ bắt đầu kêu! Tất cả các chú chim đều hồi hộp và nhanh chóng xếp hàng để nhận được âm thanh rất riêng của chúng.

Người truyền âm thanh bắt đầu cẩn thận làm việc theo cách của mình thông qua đường truyền. Một số con chim thích âm thanh mà cô đưa cho chúng trong khi những con còn lại lịch sự yêu cầu một âm thanh khác. Cô đã cho nhiều con chim hơn một âm thanh, có những con chim khác cô dạy hát. Cô kiên nhẫn làm việc với từng con cho đến khi nó cảm thấy thích thú.

a34

Đến lượt con quạ, nó tiến đến chỗ người truyền âm thanh và trừng mắt nhìn cô. Và cô chỉ cho nó một tiếng “Quạ!” để xem nó kêu như thế nào. Con quạ lặp đi lặp lại, rồi kêu to hơn, thậm chí còn to hơn nữa. Người truyền âm thanh nhăn mặt, đưa tay bịt tai và yêu cầu quạ kêu nhẹ nhàng hơn. Nhưng nó ồn ào kêu to hơn và thậm chí còn yêu cầu tạo ra nhiều âm thanh hơn cho nó. Âm thanh lớn đến mức người truyền âm thanh phải lắc đầu và nói “Không”.

“Quạ! Quạ!” Con quạ kêu lên như thể đòi hỏi “Tại sao không?”

Người truyền âm thanh bình tĩnh nhìn vào mắt con quạ: “Nó to tiếng và thô lỗ. Bởi vì điều này, tôi sẽ chỉ cung cấp cho con quạ một âm thanh. Tiếng kêu nhẹ nhàng của những con chim khác sẽ làm hài lòng tất cả những người nghe thấy và chúng sẽ được chào đón. Nhưng nó sẽ không làm thế. Mọi người sẽ co rúm lại trước tiếng kêu và xua đuổi đi vì nó quá ồn ào”.

Và đây là lý do tại sao ngay cả ngày nay, âm thanh duy nhất mà một con quạ có thể tạo ra là “Quạ! Quạ!”

Lúc gặp người già
Ta liền chào họ
Đến khi rời đi
Cũng nên chào họ.

a35

Cô chú nên coi trọng
Như là cha mẹ ta
Xem anh em họ
Như anh chị em ta.

Khi đi về phía một người lớn hơn, hãy làm như vậy với sự nhiệt tình và nụ cười. Đến lúc rời đi, hãy đi với bước chân chậm rãi hơn. Nếu chúng ta làm ngược lại, tiếp cận từ từ nhưng rời đi nhanh chóng, thì người đó có thể nghĩ rằng chúng ta không muốn gặp anh ấy hoặc cô ấy! Chúng ta cảm thấy thế nào nếu ai đó kéo chân họ trong khi đang tiến về phía chúng ta và sau đó vội vã rời đi. Có lẽ, chúng ta sẽ cảm thấy bị tổn thương.

Vì vậy, để tránh làm tổn thương người khác, hãy tiếp cận nhanh hơn một chút và rời đi chậm rãi hơn.

Khi chúng ta chào hỏi ai đó, chúng ta nên bắt tay và giao tiếp bằng mắt. Nếu chúng ta loay hoay và nhìn xung quanh khi ai đó đang nói chuyện, thì người đó có thể nghĩ rằng chúng ta không quan tâm đến những gì họ đang nói. Giao tiếp bằng mắt cho thấy chúng ta đang chú tâm vào câu chuyện.

Đến lượt chúng ta trò chuyện, người đó sẽ chú ý hơn đến những gì chúng ta nói. Nếu trong cuộc trò chuyện, có người khác tham gia và bắt chuyện, thì chúng ta cũng hãy nhìn vào người đó. Bằng cách lắng nghe một cách lịch sự và chăm chú, họ sẽ trả lời theo cách tương tự với chúng ta.

Khi người khác đang nói chuyện, đừng ngắt lời. Chúng ta nên kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi đến lượt chúng ta nói chuyện. Điều này đặc biệt quan trọng khi người đó lớn tuổi hơn chúng ta. Nếu ngắt lời những người đang nói chuyện, chúng ta có thể bỏ lỡ việc nghe một điều gì đó quan trọng. Những người khác cũng như vậy. Ngoài ra, khi chúng ta thô lỗ và không lịch sự lắng nghe người khác, thì người khác sẽ không lắng nghe chúng ta!

Khi ở với các cô chú, chúng ta phải cư xử như thể chúng ta đang ở với cha mẹ. Chúng ta nên tôn trọng lắng nghe họ và làm theo những gì họ nói khi họ yêu cầu chúng ta làm điều gì đó. Với anh em họ, chúng ta nên đối xử với họ như chúng ta đã được dạy để đối xử với anh chị em ruột của mình vậy.

Hãy thử điều này!

Lần tới khi người lớn đang nói chuyện với chúng ta, hãy nhìn vào mắt người đó và chú ý đến những gì họ đang nói. Đến lúc trả lời, hãy làm điều đó một cách lịch sự. Người đó sẽ biết chúng ta thực sự lắng nghe khi chúng ta hỏi một câu về những gì họ vừa nói. Bây giờ, hãy chú ý phương cách họ lắng nghe khi chúng ta bắt đầu nói. Để hiểu rằng, nếu chúng ta nhận thấy bất kỳ sự khác biệt nào so với trước đây, khi chúng ta không biết lắng nghe một cách cẩn thận.