Mọi thứ không xoay quanh bạn.
“Niềm tin là đặt bước chân đầu tiên kể cả khi không nhìn thấy toàn bộ chiếc cầu thang.”
- Martin Luther King Jr.
Niềm tin là hoàn toàn tin tưởng hoặc tin cậy ai đó hay điều gì đó. Niềm tin mạnh mẽ đối với giáo lý của tôn giáo nào đó sẽ được dựa trên sự lĩnh hội tâm linh chứ không phải bằng chứng cụ thể. Niềm tin là mục đích của bạn trong đời. Bạn nhìn nhận vị trí của mình trên thế giới như thế nào chính là điều bạn cần khám phá để đạt được Oola.
Chúng ta đã được dạy rằng có hai chủ đề dễ gây chia rẽ nhất, đó là chính trị và đức tin. Quyển sách này không bàn về chính trị (bởi vì chủ đề đó nhàm chán, và vì chúng ta có thể đạt được Cuộc sống Oola mà không cần bàn đến chính trị), nhưng chúng ta sẽ không tránh né vấn đề niềm tin. Hiểu rõ vị trí của mình trên thế giới này là cần thiết để có cuộc sống cân bằng và phát triển.
NGƯỜI TÌM Oola
Cuộc đấu tranh
Tôi tin bằng cả trái tim mình rằng mục đích của cuộc đời tôi là do Chúa an bài. Tôi không gặp vấn đề gì khi tin tưởng phó thác đời mình vào tay Chúa, và tôi vô cùng biết ơn vì có được đức tin này. Nhưng khi nói về vấn đề tin vào niềm tin của mình, tôi có khuynh hướng nghiền ngẫm và bắt đầu chất vấn mọi thứ. Tôi nghĩ bản tính con người là suy nghĩ quá nhiều về cuộc sống, các quyết định và mục đích của mình. Cách đây vài năm, tôi từng nghe một câu chuyện mô tả sinh động nhất mối liên hệ giữa tâm và trí. Câu chuyện như sau:
Một giảng viên đại học hỏi các sinh viên, “Có phải Thượng đế đã tạo ra mọi thứ trên đời?”.
Nhiều sinh viên trả lời, “Đúng thế, Thượng đế đã tạo ra mọi thứ trên đời”.
Vị giảng viên hỏi tiếp, “Nếu nói Thượng đế đã tạo ra mọi thứ, tức là các em đang cho rằng Thượng đế đã tạo ra điều xấu xa, vì điều xấu xa quả thật có tồn tại. Và nếu dựa trên nguyên tắc ‘công trình của chúng ta định nghĩa con người chúng ta’, thì Thượng đế là xấu xa?”. Cả giảng đường im phăng phắc.
Cuối cùng, một sinh viên giơ tay phát biểu, “Thưa thầy, em muốn hỏi thầy một câu. Cái lạnh có tồn tại không?”.
Vị giáo sư trả lời, “Em hỏi gì lạ vậy. Đương nhiên cái lạnh có tồn tại”.
Cậu sinh viên lại nói, “Thưa thầy, thật ra cái lạnh không tồn tại. Theo các định luật vật lý, thứ mà chúng ta cho là lạnh thật ra là tình trạng thiếu nhiệt. Độ 0 tuyệt đối (khoảng -270oC) là tình trạng hoàn toàn không có nhiệt; vật chất không còn hoạt động năng lượng và không thể tạo ra phản ứng ở nhiệt độ đó. Cái lạnh không tồn tại. Chúng ta tạo ra khái niệm đó để mô tả cảm giác khi bị thiếu nhiệt”.
Cậu sinh viên lại đặt câu hỏi khác, “Thưa thầy, bóng tối có tồn tại không?”.
Vị giảng viên đáp, “Có, đương nhiên bóng tối có tồn tại”. Cậu sinh viên nói, “Thầy lại nhầm rồi, thưa thầy. Trên thực tế, bóng tối là sự thiếu sáng toàn phần. Chúng ta có thể tìm hiểu ánh sáng nhưng không thể tìm hiểu bóng tối. Chúng ta có thể đo lường ánh sáng, nhưng không thể đo lường bóng tối. Chúng ta không thể nói chính xác một không gian nào đó tối đến mức nào. Chúng ta chỉ đo lường mức độ ánh sáng. Bóng tối là thuật ngữ được con người sử dụng để mô tả điều xảy ra khi không có sự hiện diện của ánh sáng. Vậy giờ em xin hỏi thầy, điều xấu xa có tồn tại không?”.
Giờ đây, với vẻ phân vân, vị giảng viên trả lời, “Đương nhiên điều xấu xa có tồn tại. Tôi nhìn thấy nó mỗi ngày. Giết người, chiến tranh, tội phạm và những hành động vô nhân đạo giữa con người với nhau chứng tỏ điều xấu xa có tồn tại. Những biểu hiện này chính là điều xấu xa”.
Cậu sinh viên ngắt lời, “Điều xấu xa không tồn tại, thưa thầy. Điều xấu xa đơn giản là thiếu sự tốt lành. Điều xấu xa cũng giống như bóng tối và cái lạnh. Nó chỉ là một khái niệm mà con người tạo ra để mô tả tình trạng thiếu những thứ tốt đẹp. Thượng đế không tạo ra điều xấu xa. Điều xấu xa không giống niềm tin hay tình yêu thương, những thứ thật sự tồn tại như nhiệt và ánh sáng. Điều xấu xa là kết quả của những gì diễn ra khi con người không tin tình yêu thương của Thượng đế hiện diện trong trái tim mình - tương tự sự xuất hiện của cái lạnh khi thiếu nhiệt và sự xuất hiện của bóng tối khi không có ánh sáng”.
Câu chuyện kết thúc với hình ảnh vị giảng viên bối rối, và cậu sinh viên đó được cho là Albert Einstein.
Dù có thật hay không, câu chuyện đơn giản này nhắc nhở tôi phải luôn giữ niềm tin trong tim mình. Tôi tiếp tục nỗ lực xây dựng niềm tin của mình và quyết tâm luôn cải thiện phương diện then chốt này trong đời sống.
NGƯỜI THẦY Oola
Kết thúc mạnh mẽ
“Tôi chưa phải là người mà mình muốn trở thành, nhưng tôi biết ơn vì không còn là tôi của ngày hôm qua.” Câu nói này đã tổng kết hoàn hảo vị trí hiện tại của tôi trong hành trình niềm tin của mình. Là một thanh niên vừa bước vào đời, mọi thứ diễn ra khá nhanh với tôi. Đó là hành trình hào hứng và vui vẻ. Học đại học, kết hôn, sự nghiệp, con cái, du lịch - tất cả đều là những giai đoạn lý thú. Tôi biết ơn những điều tốt đẹp đã đến với mình, nhưng tôi cũng biết ơn bản thân. Tôi có vẻ ngoài khiêm tốn, nhưng bên trong, tôi rất tự hào. Tôi đã chạy đua để đạt được mọi mục tiêu vật chất mà xã hội và bản thân tôi đặt ra. Cuộc đua đó rất vui, rất nhanh và cực kỳ phấn khích. Tôi đã có nhiều khoảnh khắc hoành tráng và tuyệt vời. Vấn đề là tôi quá tập trung vào những khoảnh khắc lớn đến mức đã bỏ qua những khoảnh khắc nhỏ hơn - những buổi biểu diễn, hội thảo, hay thậm chí là tiệc sinh nhật thỉnh thoảng diễn ra. Tôi đã làm khá ổn, nhưng đáng lẽ tôi có thể làm tốt hơn.
Tôi biện minh cho sự vắng mặt của mình đối với gia đình, cả trên phương diện vật lý hoặc sự lơ đãng trong tâm trí, vì tôi cảm thấy mình đang thành công trong vai trò trụ cột gia đình. Tôi có thu nhập rất tốt để nuôi cả nhà.
Vợ tôi là một người tuyệt vời, và cô ấy càng ngày càng thông minh hơn. Thật ra, trí thông minh của cô ấy vẫn luôn như vậy, nhưng nhận thức và sự trân trọng của tôi về sự khôn ngoan của cô ấy ngày một sâu sắc hơn. Tôi bận rộn kiếm tiền, còn cô ấy quán xuyến gia đình. Cô ấy làm việc đó một cách tận tâm, đầy yêu thương và thầm lặng. Tôi là người đứng dưới ánh đèn sân khấu, còn cô ấy tận tụy phía sau cánh gà và luôn giữ nụ cười trên môi.
Tôi có những lúc thăng trầm trong cuộc sống. Cô ấy lúc nào cũng vững vàng. Khi được hỏi, cô ấy sẽ cho mọi người biết chỗ dựa của cô ấy là Thượng đế. Khi còn trẻ, tôi sẽ chỉ gật đầu cười tán thành, nhưng bên trong tôi lại cười mỉa mai, “Thật ư? Em có niềm tin đến thế ư?”.
Qua nụ cười giả tạo của mình, tôi cảm thấy như thể con đường mình đi là đúng đắn và con đường của cô ấy chỉ là… rất đáng yêu. Tôi tiếp tục mua những món đồ đẹp, có những trải nghiệm hay ho và gặp gỡ những con người thú vị. Trong khi cô ấy ở nhà với bọn trẻ và có vẻ thật sự hài lòng với cuộc sống hơn. Cuộc sống của tôi khá ổn, nhưng nếu muốn tiếp tục tìm kiếm sự cân bằng và phát triển, tôi biết mình cần tìm hiểu về niềm tin. Tôi cảm thấy thiếu hụt điều gì đó. Trạng thái Oola của tôi cũng ổn, nhưng đáng ra nó có thể tốt hơn. Nói thẳng ra, niềm tin chính là chiếc đĩa đang chao đảo của tôi. Niềm tin (Faith) chính là chữ F mà tôi cần nỗ lực phát triển nhiều nhất trong bảy chữ F. Đây là phương diện đòi hỏi sự tập trung của tôi nhiều nhất trong vòng năm năm qua.
Tất cả những gì tôi có thể chia sẻ từ kinh nghiệm bản thân là, khi tiếp tục phát triển phương diện niềm tin, tôi cảm thấy mãn nguyện hơn và hiểu rõ hơn mục đích của mình trên thế giới này. Tóm lại, tôi cảm thấy mình nhỏ bé, nhưng theo nghĩa tích cực.
Nói về hành trình phát triển niềm tin cá nhân, tôi không có sự khởi đầu mạnh mẽ, nhưng tôi cam kết sẽ kết thúc hành trình này thật mạnh mẽ. Ngoài ra, tôi cũng không bỏ lỡ những khoảnh khắc nho nhỏ trong cuộc sống nữa.
BÍ QUYẾT NIỀM TIN Oola
1. Đừng chờ đợi
Đừng đóng kín tâm trí với chủ đề niềm tin. Hãy lắng nghe người khác, học hỏi và khám phá chủ đề này. Đừng chờ đến khi phải đương đầu với cơn khủng hoảng lớn rồi tìm hiểu phần “tại sao” của cuộc sống. Hãy khiêm nhường đến mức có thể cởi mở đón nhận ý tưởng rằng mình có thể học hỏi điều gì đó từ người khác về chủ đề này.
2. Hãy kết nối
Bất luận trái tim mách bảo bạn tìm đến nhà thờ, một cộng đồng, một trang blog, một quyển sách hoặc một nhóm những người có cùng mong muốn vun đắp niềm tin của bản thân, hãy tham gia. Hãy kết nối với bất kỳ điều gì bạn cảm thấy thích hợp với mình.
3. Hãy cho đi
Không gì có thể Oola hơn sự cho đi. Khi bạn khám phá niềm tin của mình và kết nối với cộng đồng, hãy tìm một nơi để cho đi. Bạn không nhất thiết phải cho đi tiền bạc; bạn có thể cho đi thời gian hoặc tài năng của mình. Bằng cách cho đi vô điều kiện, bạn sẽ có được ý niệm về điều tốt đẹp trong cuộc sống. Khi cho đi một cách vô vụ lợi, bạn không thể nào không phát triển về phương diện niềm tin.