Thản nhiên trong bộ áo xanh, Nguyễn Đắc Phú có bộ mặt da nâu rắn rỏi của một người tài xế quen lái những ô tô hay om khách.
ÔNG CHÁNH ÁN - Anh bị buộc tội chở hàng nặng quá số đã định những 550 ki lô. Sao anh chở nhiều như vậy?
Đắc Phú tươi cười như ông chủ ô tô hàng lúc thấy xe của mình chật đến nóc, nhanh nhảu thưa:
- Bẩm không, chúng con chở có ít đồ hàng thôi ạ.
Không tin người cầm lái ô tô Phong hóa, ông chánh án gọi người làm chứng, một ông kiểm sát ở sở Hỏa xa.
ÔNG KIỂM SÁT - Tôi đã làm biên bản về vụ này. Xe ô tô hàng của Đắc Phú chở người chật như chất cá hộp, còn trên nóc xe thì rất nhiều bao gạo nặng, đấy là không kể những đồ đạc khác, ô tô mười sáu chỗ ngồi: chất tới hăm mốt người, trong số đó có một người trồi trên mui xe...
ĐẮC PHÚ (chế nhạo) - Ý giả đây là ông Bạnh (nghiêm trang). Ông nhầm, làm gì mà nhiều thế! Ông là người sở hỏa xa, nên đổ oan cho chúng tôi đó thôi.
ÔNG KIỂM SÁT (đọc)- Theo biên bản, ô tô hàng của Phú có quyền được chở 1.450 kí lô đồ hàng. Vậy mà hôm ấy xe chở:
5 người hành khách
mỗi người 50 kilô = 250 kilô
5 bao gạo
mỗi bao 100 kilô = 500 kilô
4 tay nải đựng vải = 1200 kilô
Quang, gánh, chĩnh Vại, gà, vịt và tinh tinh = 50 kilô
Tổng cộng: 2000 kilô
Xem đó thì biết Phú chở nặng quá 2000 - 1450 = 550 kilô đồ hàng.
ÔNG CHÁNH ÁN - Vậy ra ông tính cả những hành khách chở thừa?
ÔNG KIỂM SÁT (thật thà) - Vâng
TRẠNG SƯ CỦA PHÚ - Ông kiểm sát nghĩ đến hành khách một cách chu đáo lắm, ông cho là đồ hàng... Ý giả ông nghĩ đến hành khách đi xe lửa.
ÔNG KIỂM SÁT (mỉm cười) - Không, tôi nghĩ đến hành khách đi ô tô hàng.
ÔNG CHÁNH ÁN (nghĩ đến sự cạnh tranh của xe lửa và ô tô) - Hai ông nói nghe có lý cả. Nhưng dẫu sao, một người khách không thể coi như 50 kilô thịt được. Vậy tha Phú về cái tội chở đồ quá nặng, phạt Phú về tội chở hành khách quá số đã định mất 5 người 3 X 5 = 15 quan tiền tây.
Nghe đọc án, hành khách đi ô tô hàng xem chừng lấy làm bằng lòng lắm.