Theo các định luật của vật lý lượng tử, trong bất kỳ thử nghiệm khoa học nào, người quan sát (nghiên cứu viên) cũng đều tác động và thay đổi mục tiêu quan sát ở một mức độ rất cơ bản (mối quan hệ giữa người quan sát và đối tượng được quan sát). Định luật vật lý cơ bản này áp dụng vào bạn y như thế. Suy cho cùng, cơ thể của bạn gồm các phân tử, các phân tử này được tạo từ các nguyên tử; các nguyên tử này lại gồm các hạt hạ nguyên tử, và đến lượt chúng, các hạt hạ nguyên tử được tạo bởi năng lượng và thông tin. Thực ra chẳng còn chút dấu vết nào của vật chất ban đầu mà ta xem là sự tạo dựng vật lý. Ví như một thứ có vẻ cứng và cụ thể như viên đá, nhưng chẳng có gì cứng trong nó cả; mà chẳng qua đó chỉ là cảm giác của bạn cảm nhận về nó như thế mà thôi.
Những suy nghĩ của bạn cũng chỉ đơn thuần là những hình thái năng lượng và thông tin ảnh hưởng đến những hình thái năng lượng và thông tin khác, trong đó có các tế bào của cơ thể bạn. Ví dụ, nếu bạn buồn về chuyện gì đó, cử chỉ cơ thể bạn thay đổi và mắt bạn mất đi vẻ lấp lánh. Giống như tất cả các tế bào khác trong cơ thể, tế bào mắt đáp ứng suy nghĩ của bạn, chẳng khác gì một người lính tuân lệnh cấp chỉ huy. Tóm lại: Nếu bạn tin đủ mạnh mẽ là mình mắc ung thư hoặc bạn sợ hãi nó, thì thế nào bạn cũng có nguy cơ đáng kể biểu hiện nó ra trong cơ thể mình.
Hiệu ứng giả dược có thể tác động theo cả hai hướng. Niềm tin rằng bạn bị một căn bệnh hiểm nghèo cũng có sức mạnh y như niềm tin rằng có một phương thuốc nào đó có thể cứu chữa bạn. Trong một khoảnh khắc, năng lượng của những suy nghĩ và niềm tin truyền tải thông tin trong chúng đến mọi tế bào trong cơ thể. Năng lượng và thông tin, thứ tạo ra các nguyên tử, phân tử, các gien, tế bào, các cơ quan và các hệ thống trong cơ thể bạn, không tự mình hành động. Và chắc chắn chúng cũng chẳng ác tâm gì. Việc của chúng chỉ là làm theo mệnh lệnh. Bạn tự biểu hiện cả những gì mình thích và không thích. Nói cách khác, bạn chính là những gì bạn tin. Hơn nữa, cái mà bạn tin được quyết định bởi cách bạn nhìn hay cảm nhận sự việc. Rõ ràng chính quan điểm của bạn về ung thư, coi nó là một căn bệnh, đã có khả năng dễ biến ung thư thành căn bệnh thực sự dành cho bạn. Nếu không, ung thư chỉ là một cơ chế sinh tồn hoặc một tín hiệu cảnh báo bạn hãy chú ý chăm sóc những khía cạnh nào đó trong cuộc sống mà bấy lâu bạn đã lơ là.
Nếu bạn tin rằng ung thư là một căn bệnh, bạn dễ ngả về phía chiến đấu chống lại nó hơn – cả về thể chất, cảm xúc lẫn tinh thần. Nếu ý chí của bạn quyết liệt và vũ khí bạn sử dụng mạnh mẽ, có khả năng bạn sẽ trấn áp được kẻ thù này, ít nhất là trong một khoảng thời gian. Trong trường hợp như thế, bạn sẽ tự hào là mình đã đánh bại được ung thư và, có lẽ, bạn sẽ khen ngợi các bác sĩ hoặc phương pháp điều trị mà bạn đã chịu đựng để cứu lấy mạng sống của mình. Nếu bạn yếu đuối và sử dụng cùng loại vũ khí đó để nỗ lực hủy diệt chứng ung thư này, có khả năng bạn sẽ chịu thua cái thứ bạn coi là kẻ thù tàn ác. Bác sĩ sẽ tỏ ra tiếc nuối là cơ thể bạn không đáp ứng đủ với phương pháp điều trị (vũ khí), và tuyên bố rằng ông ta đã cố gắng hết sức và chẳng còn có thể làm được gì nữa.
Hóa trị liệu độc hại đến nỗi chỉ cần nhỏ vài giọt thuốc vào tay là bạn có thể bị bỏng nặng. Nếu nhỏ xuống sàn bê tông, sàn có thể cháy thủng một lỗ. Nếu sơ ý đánh đổ bất kỳ thuốc hóa trị nào trong bệnh viện hoặc bất cứ đâu trên đường đi, người ta sẽ xếp vụ này vào mục hiểm họa sinh học nghiêm trọng và cần các chuyên gia mặc đồ bảo hộ kín mít đến xử lý.
Hãy hình dung những cái lỗ do hóa trị liệu tạo ra bên trong các mạch máu, các ống bạch huyết và các mô tạng khi bạn truyền hết đợt này tới đợt khác! Tôi đã từng nhìn vào mống mắt (tròng đen) của các bệnh nhân (sử dụng phương pháp chẩn bệnh qua mống mắt) đã từng trải qua hóa trị, và nhận thấy sự xói mòn và tổn hại đáng sợ ở các mô trên khắp cơ thể. Vâng, thuốc này đang tiêu diệt các tế bào ung thư, nhưng cũng tiêu diệt nhiều tế bào khỏe mạnh của bạn. Nó làm toàn bộ cơ thể bạn bị sưng viêm. Do đó, tóc bạn rụng khi bạn làm hóa trị hoặc xạ trị, và bạn không thể tiêu hóa thức ăn được nữa. Nhiều bệnh nhân mắc chứng biếng ăn – ăn không thấy ngon hoặc không muốn ăn. Nhưng đây không phải là nguy cơ duy nhất từ những liệu pháp chữa trị ung thư hiện đại này. Theo bác sĩ Samuel S. Epstein [Congressional Record (Biên bản Quốc hội Mỹ), ngày 9-9-1987], “hóa trị và xạ trị có thể làm tăng nguy cơ phát sinh một ung thư thứ hai lên 100 lần”.