Lần thoát chết này của Lan Phương có thể nói là do may mắn.
Bắt đầu từ việc ông Minh ra chỉ thị phải đánh chết con mèo đen xúi quẩy càng sớm càng tốt, người ở lập tức xông xáo đi tìm, không ai dám không nghe. Vừa thấy con mèo đang nấp ở bụi rậm sau vườn, ba bốn người liền quây lấy nó, mỗi người một gậy. Con mèo đen bị đánh chết tại chỗ!
Đúng lúc ấy, Gia Huy trở về sau khi thất bại trong việc tìm kiếm vong hồn bà Nga chỗ tai nạn. Vừa mới mở cửa, đập vào mắt anh là con mèo bị đánh đập đến chết, nằm bất động trên vũng máu. Đôi mắt nó mở to, nhìn trừng trừng vào Gia Huy như thể muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy. Gia Huy vô thức rùng mình.
Người ở dọn xác con mèo xong, thuận miệng nói nó không biết tốt xấu, được tha mấy lần mà không biết đường đến nhà khác kiếm ăn, dám cả gan nhảy lên xác bà chủ làm ông chủ giật mình. Mèo có chín kiếp, coi như kiếp này nó không biết sống, sau liệu hồn thì đừng bén mảng lại đây.
Nghe đến đây, Gia Huy có chút lo lắng.
Mèo nhảy qua xác chết là đại kỵ, đây là loài động vật nhiều khí dương, mà người chết thuộc cõi âm. Để mèo nhảy qua xác, người chết sẽ bật dậy, nhảy ra khỏi quan tài. Nguy hiểm hơn, có thể trở thành quỷ nhập tràng.
Nghĩ vậy, anh liền đi về phía nhà thờ tổ, kiểm tra thi thể của bà Nga.
Tuy nhiên, cánh cửa bị đóng chặt, làm thế nào cũng không mở ra được, đã thế Gia Huy còn mơ hồ nghe thấy tiếng khóc. Nghi ngờ do kẻ âm chứ không phải người dương làm, Gia Huy rung thử chiếc chuông gia truyền, lập tức đã có hiệu nghiệm, cánh cửa mở toang. Nhờ vậy mà Lan Phương thoát chết trong gang tấc.
Thế nhưng tinh thần của cô bị đả kích nghiêm trọng.
Từ khi nhốt mình trong nhà thờ tổ, Lan Phương cứ khóc mãi, sau đó đột nhiên cười sằng sặc như tự giễu. Ai nấy đều hoang mang, bảo lần đầu thấy cô cười nhiều như thế, khi dí sát tai vào cửa để nghe ngóng, họ còn phát hiện ra cô đang lảm nhảm, như thể nói chuyện với ai đó.
“Đừng, cầu xin các người, tôi không muốn chết.”
“Được rồi, chúng mày giết tao đi, đừng hành hạ tao nữa.”
“Nhưng ông bà ơi, mẹ ơi, con mệt mỏi lắm rồi. Con nhớ mọi người.”
Ông Minh đi qua đi lại trước cửa nhà thờ tổ, lòng nóng như lửa đốt; khuyên nhủ, trấn an, thậm chí dọa nạt đều đủ nhưng vẫn không được. Cuối cùng khi đã mất hết kiên nhẫn, ông liền gọi người làm.
“Phá cửa, lôi nó ra ngoài cho tôi, thứ con cái không nên thân. Nhà không có nóc hay sao mà nó muốn làm gì thì làm?”
Thấy người ở mang dụng cụ đến, Gia Huy lập tức ngăn lại.
“Nhà thờ tổ là nơi linh thiêng, muốn tác động đến cũng phải làm lễ đàng hoàng xin phép các cụ. Hơn nữa, phá cửa như thế, lỡ phạm phải điều gì, không khéo còn làm mất lộc.”
“Thế bây giờ tôi phải làm sao?” Giọng ông Minh như sắp nổi cáu đến nơi.
“Cứ để cô Lan Phương ở trong đấy đi.”
“Để sao được? Con gái tôi nhốt mình trong phòng thờ tổ, ảnh hưởng đến chuyện phát tang ngày mai. Đã thế nó còn chưa ăn uống gì, chỉ sợ ma chưa dọa chết cũng đã chết vì đói rồi.”
“Tôi là thầy trừ tà, tự biết làm thế nào để tốt cho gia chủ.” Gia Huy kiên định đáp.
Biết không nói lại được, ông Minh siết chặt tay, móng tay cắm vào da thịt, ông khẽ ‘hừ’ một cái rồi bỏ đi.
Người ở đã tản đi nhưng Gia Huy vẫn đứng lại, nhìn quanh một lượt. Không có khả năng thấy yêu ma như một số thầy trừ tà khác, nhưng anh vẫn cảm nhận được nơi nào âm khí thịnh suy. Mặc dù cả căn nhà trưởng tộc bị bao vây trong oán khí nhưng vẫn có nơi chứa đựng âm khí thiêng, khiến ma quỷ không dám đến gần - gian phòng chính của nhà thờ tổ.
Lan Phương có vẻ thuộc diện yếu bóng vía. Vậy nên cứ để cô ở phòng thờ tổ một thời gian, cũng có thể coi là tạm thời an toàn. Nhưng, chỉ là tạm thời, bởi oán khí nơi đây lớn hơn qua từng ngày, e rằng chính phòng thờ tổ cũng sắp không chịu nổi nữa.
Đám tang bà Nga diễn ra vào một ngày âm u, mây đen nặng trĩu bầu trời, những người đàn ông mang nét mặt ủ dột, trầm tư, còn phụ nữ thì không kiềm được xúc động, ôm mặt khóc nức nở. Cái chết của bà Nga thật sự quá kinh khủng, nỗi ám ảnh này có lẽ sẽ đi theo họ cả đời.
Trước vẻ tang thương này, Gia Huy quyết định sẽ tạm giữ bí mật việc không tìm thấy vong hồn bà Nga, và khả năng nó bị thế lực nào đó bắt giữ. Trước mắt, anh sẽ cố tìm hiểu một thời gian nữa, nếu vẫn không có kết quả, anh sẽ tìm một thầy pháp cao tay khác, cùng anh lập đàn chiêu hồn bà Nga thử.
Sau khi hạ huyệt, Gia Huy không còn việc gì để làm, bèn đi khảo sát một vòng căn nhà.
Dù không nói thẳng ra, nhưng Gia Huy mang tiếng là thầy trừ tà mà lại không cứu được bà Nga, điều đó làm ông Minh mất đi ít nhiều thiện cảm. Hiện giờ nếu anh không gấp rút tìm hiểu cội nguồn con ma kia, sau đó tiến hành trừ tà, không sớm thì muộn, ông Minh cũng quy anh vào phường lừa đảo mà đuổi thẳng.
Về cơ bản, căn nhà trưởng tộc chết chìm trong âm khí, nhưng âm khí cũng có nhiều loại, nặng nhẹ tùy mỗi nơi, Gia Huy đi khắp cả buổi chiều, kiểm tra từng dãy nhà, cuối cùng cũng dừng chân trước căn nhà kho ở vườn sau.
Cảm giác cực u ám, tạo nên sự căng thẳng cực độ. Nếu người yếu vía như Lan Phương ở trong này, hẳn chẳng bao lâu sẽ phát điên, không thì cũng tự tử để giải thoát cho chính mình. Nếu nói âm khí căn nhà này là hình tròn, thì nhà kho giống như tâm của hình tròn ấy.
Hít một hơi thật sâu để lấy tinh thần, Gia Huy đẩy cửa bước vào trong, anh lập tức giật mình bởi âm thanh mối mọt ăn gỗ. Có vẻ căn nhà kho này có lịch sử lâu đời, nhưng lại không được tu sửa cẩn thận. Những đồ vật ở đây cũ đến mức không thể dùng được, nhưng chẳng ai mang bỏ đi. Hay nói chính xác hơn là không ai dám bước vào để mang đi. Bỗng phát hiện ra vết máu khô loang lổ trên sàn, anh mới sực nhớ ra, đây chính là nơi Ngọc Ly treo cổ!
Đứng yên lặng hồi lâu, Gia Huy quyết định sẽ thử làm một lễ thanh tẩy. Vào đúng thời điểm mặt trời lên cao - dương khí thịnh nhất, anh vắt những sợi chỉ đỏ lên cửa nhà kho, lắp thêm chiếc gương tiên thiên bát quái, sau đó lấy ra một xấp bùa vàng, có ghi những ký tự ma quái màu đỏ như thể được viết bằng máu, dán khắp phòng.
“A!!!”
Đột nhiên, có tiếng hét thảm thiết dội thẳng vào tai, Gia Huy căng thẳng, con ma này đang phản ứng dữ dội với lễ thanh tẩy.
Ngoài Gia Huy ra, trong phòng không còn ai, nhưng anh nghe rõ mồn một tiếng bước chân chạy khắp phòng. Tóc gáy dựng đứng, anh cầm chiếc chuông và một cây dâu tằm chuẩn bị từ trước. Bên ngoài, trời bỗng tối sầm, báo hiệu một cơn mưa dông, Gia Huy ngồi xuống giữa nhà, miệng lẩm nhẩm đọc chú, tay phải rung chuông, tay trái vung cây dâu tằm, quật xuống đất liên tục.
“Yêu ma! Cút ra khỏi nơi này!”
Bất chợt, mưa nặng hạt gõ lên khung cửa sổ, mùi đất ẩm bốc lên. Tuy nhiên, một lúc sau nó chuyển sang mùi tanh nồng, ngai ngái - mùi đặc trưng của máu. Rồi, vết máu khô loang ra khắp sàn, xâm chiếm các bức tường. Nó đi đến đâu, những là bùa rơi xuống đến đấy.
Những giọt mồ hôi rơi xuống, Gia Huy đọc chú nhanh hơn, tiếp tục quất mạnh cành dâu xuống sàn. Rồi, từ trong góc phòng, một cô gái mặc váy trắng, khắp người đầm đìa máu bước ra. Đôi mắt cô trắng dã, đầy tia máu, nhìn Gia Huy căm thù.
“Cút đi! Đồ yêu ma, cút đi!”
Gia Huy hét lớn, rung chuông dữ dội. Con ma bất động, ngửa cổ ra sau, tiếng xương gãy kêu răng rắc. Nó lùi lại, lùi lại, rồi hòa vào vùng tối của căn phòng. Không có tiếng động, mưa ngừng rơi, những tia nắng nhẹ bắt đầu chiếu qua cửa kính, làm người ta có cảm giác yên lành. Động tác chậm hơn, Gia Huy nhìn sang hai bên.
Mọi thứ ổn rồi đúng không?
Anh thành công rồi, thứ yêu ma đã được đuổi đi. Đúng không?
Thở phào một cái, Gia Huy đặt cái chuông và cây dâu tằm sang một bên, tay chống xuống đất, chuẩn bị đứng dậy. Đột nhiên, anh nhận ra vai mình nặng trĩu, một luồng hơi lạnh ngắt phả vào gáy anh. Chậm rãi ngoảnh lại nhìn, Gia Huy bàng hoàng bởi cảnh tượng trước mắt.
Thứ ma quỷ ấy quàng tay ôm lấy cổ anh. Giòi bọ chui ra từ tai và mắt con ma, rồi nó há miệng, máu chảy ồ ạt, Gia Huy muốn cử động nhưng không thể. Nó cười khanh khách đắc ý, vươn tay tới gần môi anh, nói những lời ai oán, man rợ.
“Cắt… cắt… cắt.”
Cảm giác đau đớn truyền thẳng lên đại não, Gia Huy thấy mọi thứ trước mắt tối sầm lại.
“Thầy Huy, thầy tỉnh lại đi.”
Giọng phụ nữ cất lên. Gia Huy mở mắt, miệng khô khốc, anh thấy đau rát ở cuống họng. Phải lấy hơi mấy lần, anh mới yếu ớt cất tiếng.
“Tôi… tôi đang ở đâu?”
“Là phòng của thầy. Tôi mang cơm cho cô Lan Phương, đi qua nhà kho thấy cửa mở, nhìn vào trong thì thấy thầy đang nằm ngất trên sàn nên vội vã đỡ thầy về. Thầy làm gì trong đấy thế?”
“Tôi…” Giọng Gia Huy nghe khô khốc. - “Tôi nghe nói cô Ngọc Ly treo cổ ở đấy, nên làm một cái lễ siêu thoát cho cô ấy.”
“Thầy chu đáo quá.” Người ở mỉm cười. - “Ông chủ chúng tôi đã làm lễ cầu siêu cho cô Ngọc Ly ngay sau khi cô ấy chết chưa được bao lâu. Thầy không cần phải làm đâu.”
Dừng một lúc, người ở chỉ về phía bàn uống nước.
“Mấy vật dụng thầy dùng làm lễ, tôi để hết trên bàn. Nếu thầy cần gì, cứ gọi tôi.”
“Vâng, cảm ơn cô.”
Người làm vừa đi khỏi, Gia Huy liền run rẩy tiến về phía bàn. Chiếc chuông để lộ ra một vết xước nhỏ, cây dâu tằm bị đứt làm đôi, héo úa, còn có vết máu khô. Lễ thanh tẩy hoàn toàn thất bại! Một lễ cầu siêu không đủ để thứ ma quỷ này tha cho họ Trịnh!
Đám tang bà Nga mới kết thúc, việc nhà còn bề bộn, ngổn ngang, ông Minh giao những việc trước đây bà Nga thực hiện cho người làm thân tín, còn bản thân tiếp tục quán xuyến công việc kinh doanh đồ cổ. Hiện giờ, ông không dám để tâm trí nghỉ ngơi, ông sợ phải chìm vào nỗi buồn thương, nhớ nhung người vợ đã khuất, và cả nỗi hoang mang trong lòng.
Đối tác làm ăn, đồng thời cũng là bạn thân của ông Minh là người vốn quan tâm đến các hiện tượng ma quái, nên cũng biết phần nào câu chuyện của nhà ông. Sau khi nghe phong thanh tình hình của Lan Phương, bèn bày tỏ sự băn khoăn.
“Hay con gái ông bị ma ám rồi?”
“Không có chuyện đó đâu.” Ông Minh gạt đi. - “Nó chỉ hơi hướng nội và yếu bóng vía. Nhà nhiều chuyện nên nó bị hoảng.”
Sau đó ông nhanh chóng chuyển chủ đề. Nói gì thì gia đình ông cũng danh giá, nổi tiếng cả một vùng. Chuyện con gái ông có hành vi cổ quái, khác thường thực sự làm ông có chút xấu hổ, nên ông không muốn đề cập đến.
“Tôi có biết một thầy phong thủy, cũng có kinh nghiệm trừ ma.” Người đối tác vẫn không buông tha, tiếp tục nói. - “Triệu chứng của con gái ông rất giống bị ma nhập.”
Sau đó, vị đối tác bắt đầu kể chuyện. Có đứa trẻ làng bên, chẳng biết hợp vong với ma hay thế nào mà bị nó theo về tận nhà. Từ đó, đứa bé cứ ngơ ngơ ngẩn ngẩn, hay tự nhốt mình trong phòng, lại nói chuyện một mình, sau đó đứa bé còn cố gắng tự tử mấy lần. Gia đình sợ quá, mới mời thầy trừ tà thì phát hiện ra chuyện ma quỷ hiện về quấy nhiễu người dương.
Triệu chứng này, thật sự quá giống với Lan Phương, ông Minh chột dạ.
“Nhưng nhà tôi có mời thầy về, thầy ấy nói không cần phải lo cho Lan Phương.”
“Ôi dào, thầy cũng có năm bảy loại thầy. Hơn nữa, cái thầy Huy ông kể cũng còn trẻ, chắc gì lời phán ra đã đúng.”
Ông Minh day huyệt thái dương, băn khoăn không biết nên làm gì cho phải. Đối tác uống một ngụm trà, cố cười thành tiếng để xua tan bầu không khí căng thẳng.
“Dù sao thì tôi cũng chỉ nói thế thôi, tin hay không tùy ông. Nhưng mà nhà có thứ không sạch sẽ bám theo, tốt nhất là cẩn thận vẫn hơn.”